VÕ QUÊ
Viết trong đêm Sài Gòn
Minh họa: Nhím
Tôi hiểu
Từ nhiều đêm
Như đêm nay
Đồng bào mình khó ngủ
Ngoài đại dương kia
Cảnh sát biển trắng canh
Gió trùng dương đã hết trong lành
Bởi hung thần nước lớn
Đang rắp tâm muốn nuốt chửng dân mình
Tôi hiểu
Và thương
Những chàng trai nước Việt
Bằng tuổi con mình
Đang sục sôi căm phẫn
Phải bấm ngón tay đeo nhẫn
Nén lòng uất hận
Nung chí bền gan
Trước quân thù thâm độc mưu đen
Tôi hiểu
Và thương những người mẹ hiền khô
Những người cha chất phác
Những người vợ ngoan lành rất mực
Mỗi ngày chong mắt
Từng đêm nhói lòng
Hướng về biển Đông
Cầu nguyện an lành
Mẹ trông con mạnh khỏe
Cha mong con giữ tròn dũng khí
Vợ thầm hẹn chồng giây phút đoàn viên
Tôi hiểu
Và căm hờn
Mười ngón tay máu dồn lên phím chữ
Tuôn từng dòng nộ khí
Nhả từng tràng đạn lời
Những ngôn từ bất khuất trong tôi
Trong hằng hằng lớp lớp người
Dân Việt
Tôi hiểu
Quê hương đang quặn lên nỗi đau lớn
Đất nước trong những ngày bất an
Nhưng hùng thế nhân dân là lớp lớp sóng tràn
Nhất định phải cuốn phăng quỷ dữ
Nhất định xóa tan vết hằn nô lệ
Việt Nam mình trong “thiên thư”!
Sài Gòn, 14/5/2014
(SH304/06-14)
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI
VŨ KIM LIÊN