Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Huyền Không Sơn Thượng mang vẻ đẹp ít nơi nào có được
Đến viếng chùa, du khách hành hương phải đi qua chùa Linh Mụ, theo con lộ dọc sông Hương, qua Văn Thánh, Võ Thánh, qua cầu Xước Dũ rồi đi hơn 1 cây số nữa sẽ gặp ngã rẽ bên phải vào thôn Đồng Chầm.
Từ đây, đi tiếp chừng 500 mét, hương lộ này sẽ cắt ngang đường chánh Huế, thẳng trước mặt sẽ thấy chiếc cổng làng Văn hóa thôn Đồng Chầm. Qua cổng này chừng 200 mét, bên phải có một tấm biển chỉ đường, theo lộ trình này, gần 3km nữa là đến núi Triều Sơn Phương tức Huyền Không Sơn Thượng.
Do đặc điểm địa lý - đồi tiếp đồi - nên đường vào chùa uốn lượn quanh co, nay đã được cải tạo, nâng cấp khá thuận lợi cho khách hành hương.
Với không gian thoáng đãng, rừng cây trên 50 ha bốn mùa xanh lá, nhà chùa đã thiết kế thành hai khu vực chính: ngoại viện và nội viện
Ngoại viện là các công trình được bố trí hài hoà với khung cảnh thiên nhiên. Trung tâm của cụm công trình này là khu vực chánh điện được mở lối bằng chiếc cổng cổ lâu xi măng giả tre với tên gọi Phương Thảo Địa và bức tượng đức Phật trong tăng bào uy nghi chính giữa dẫn du khách theo hai lối.
Bên trái là am Mây Tía, nơi những người yêu thích văn chương thi phú tìm đến để đàm đạo, bình thơ, ngắm gió trăng mây núi và cũng là nơi các nhà thư pháp tập hợp để luyện bút, khoe chữ…
Bên phải là cụm công trình nhà khách, quá thiện đường... dùng để tiếp khách, thọ trai của chư tăng và chúng điệu.
Chánh điện ở chính giữa phía trên ba tầng nền so với cổng là ngôi nhà nhỏ giản dị mang dáng dấp ngôi nhà truyền thống Việt Nam, không hoạ tiết cầu kỳ nhưng vẫn tạo cảm giác uy nghiêm mà sang trọng. Đây là nơi thờ Phật Thích Ca, thờ xá lợi Phật cùng xá lợi chư vị Thánh Tăng và cũng là chốn Phật tử đến chiêm bái.
Một không gian rộng lớn của rừng thiền Huyền Không Sơn Thượng là mặt nước của các hồ nhân tạo và khu vườn cảnh, tượng được tạo tác công phu, cắt tỉa cẩn thận. Len giữa màu xanh của cây lá và mặt nước là những chiếc cầu với tên gọi thanh nhã như Tĩnh Không kiều, Lãm Thượng kiều, Giải Trần kiều... dẫn đến những ngôi đình bồng bềnh trên mặt hồ trồng sen và súng.
Đây còn là nơi cho nhiều du khách đến thư giãn về tâm linh
Đây là nơi du khách thập phương dừng chân nghỉ ngơi, hay ghi lại những bức hình lưu niệm khi vãn cảnh rừng thiền và cũng là chốn nhiều đôi uyên ương lựa chọn cho album ảnh cưới.
Nếu ngoại viện là nơi cho Phật tử các giới lui tới học đạo, làm phước, cúng dường hay để cho khách thập phương tham quan, thì nội viện gồm dãy nhà đơn sơ là không gian dành cho sự tĩnh tu, tham thiền...
Đây là không gian biệt lập, là Rừng Thiền để cho hành giả tu tập Samatha (thiền định, thiền chỉ) và Vipassanā (thiền quán, tuệ quán, minh sát). Mô hình này tương tự các Rừng Thiền ở Thailand và Myanmar nhưng chưa hề có ở Việt Nam.
Một số hình ảnh tại Huyền Không Sơn Thượng:
Để tạo điều kiện cho du khách dễ dàng lên chùa, chư Tăng đã làm các hành lang bậc thang
Một góc trong khuôn viên Huyền Không 2
Những cảnh đẹp này khiến rất nhiều người tìm đến
Cốt đá đánh lối vào của Huyền Không 2
Cổng vào Huyền Không Sơn Thượng
Một vẻ đẹp mang màu sắc tâm linh
Có chư Phật ngự trị
Lối vào các thảo am
Cốc thờ bồ tát Khổ Hạnh
Bồ tát Khổ Hạnh trong hang đá
Nhưng căn nhà nơi đây
Đều làm bằng chất liệu thô sơ
Và khuất trong những tán lá cây xung quanh
Điều này tạo cho khách thưởng ngoạn một sự yên bình
Tượng nghệ thuật nhà Phật được tạc bằng đá
Các khóm cây, hoa, lá tạo nên một không gian riêng nơi đây
Và người tu nhà Phật cũng không thể quên bánh xe luân hồi
Ai đã từng về Huyền Không đều không thể quên những nét thanh bình, thơ mộng và đấy chất thiền của một khu tự viện tại Huế
Theo Minh Đức ( giadinhonline.vn)
Những biến cố của lịch sử đã khiến cho một lượng cổ vật lớn và quý hiếm đã “biến mất” khỏi cố đô Huế. Hãy cùng lật lại những điểm mốc ấy.
Triều đại phong kiến vua Nguyễn cuối cùng tại Huế đã trải qua với bao biến cố lịch sử. Hàng vạn cổ vật quý hiếm đi cùng triều đại này hiện đã mất mát quá nhiều, không còn “ở lại” được trên mảnh đất nó đã từng tồn tại.
Hai đồng tiền cổ quý hiếm là loại tiền dùng để ban thưởng chứ không dùng để trao đổi, mua bán có tên là “Gia Long thông bảo” và “Minh Mạng thông bảo” với kích thước rất lớn vừa được một người dân ở Quảng Bình lần đầu phát hiện.
Với một di sản văn hoá vật thể và tinh thần mang ý nghĩa quốc hồn quốc tuý của dân tộc, Huế là một hiện tượng văn hoá độc đáo của Việt Nam và thế giới.
Huế từ lâu đã là một trung tâm văn hóa, du lịch của cả nước. Festival văn hóa nghệ thuật kết hợp với du lịch đã tạo cú hích cho thế mạnh đặc thù của quần thể di tích cố đô Huế - được công nhận là di sản thế giới vào năm 1993, từ đó tạo diện mạo cho Huế có sự phát triển mới, mạnh mẽ hơn.
Lọng là sản phẩm độc đáo được dùng để tôn vinh sự trang trọng, quý phái trong các nghi lễ của triều đình xưa, cũng như trong các lễ nghi cúng tế mang đậm tín ngưỡng dân gian. Từ đám rước thần linh, đám tang, lễ cưới, hỏi… đều có sự hiện diện của chiếc lọng.
Trong kiến trúc xưa, có lẽ không nơi nào có nhiều bức bình phong như ở Huế. Khắp các cung đình, phủ đệ, đến các đền chùa, am miếu, đình làng, nhà thờ họ và nhà thường dân…đều hiện hữu những bức bình phong.
Võ tướng Nguyễn Tri Phương đã dành cả đời ông trong công cuộc giữ yên bờ cõi và chống ngoại xâm trải qua ba đời vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức. Khi Hà thành thất thủ vào tay quân Pháp, ông đã nhịn đói cho đến chết.
Gần đây có một bộ tranh chân dung của các vua triều Nguyễn được vẽ mới và phổ biến, thu hút được nhiều sự chú ý của người xem. Nếu chỉ thưởng thức các bức vẽ này như những ảnh vui mắt, đầy mầu sắc thì được.
Vua Gia Long lên ngôi năm 1802 và qua đời năm 1820, thọ 57 tuổi. Trong tập Ngự dược nhật ký của châu bản triều Nguyễn, cho thấy những năm cuối đời nhà vua đã mắc bệnh nan y và các ngự y đã phải vất vả để điều trị.
“Toàn bộ cuốn sách làm bằng bạc mạ vàng, chỉ có 5 tờ (10 trang) nhưng nặng tới 7 ký, xuất hiện vào thời vua Thiệu Trị (1846), có kích cỡ 14×23 cm..."
Khi nói Huế rặt, tôi muốn kể chuyện chỉ có Huế mới có, không lẫn vào đâu được ...
Phó giáo sư, Nhà giáo nhân dân Trần Thanh Đạm vừa qua đời lúc 8g15 ngày 2-11 (nhằm ngày 21 tháng 9 Ất Mùi), hưởng thọ 84 tuổi.
Đang những ngày mưa ở Huế tháng 10 này, lại nhắc đến mưa Huế, liệu đây có phải là đặc sản của Huế của mùa thu Huế, nhưng Huế làm gì có mùa thu? Hay là mùa thu Huế quá ngắn đến mức nhiều người không kịp nhận ra...?
Chiều 30-10, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Thừa Thiên - Huế phối hợp Hội Khoa học Lịch sử tỉnh và Công ty CP Du lịch và Tiếp thị Giao thông vận tải Việt Nam (Vietravel) tổ chức Hội thảo khoa học “Cung điện Đan Dương thời Tây Sơn tại Huế” diễn ra tại Hội trường UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Di tích Tam Tòa nằm ở góc đông nam bên trong Kinh thành cách bờ bắc sông Hương 300m về phía nam, qua cửa Thượng Tứ. Khu di tích Tam Toà toạ lạc tại số 23 đường Tống Duy Tân, phường Thuận Thành, thành phố Huế.
Từ năm 2012 đến nay, Hội Đông y Thừa Thiên-Huế đã tiếp cận và giải mã kho tư liệu châu bản triều Nguyễn đang được lưu trữ tại Trung tâm lưu trữ quốc gia 1 (Hà Nội).
Xứ Huế không chỉ có các công trình lăng tẩm cổ kính mà còn được thiên nhiên ưu đãi ban cho sự hùng vĩ. Nổi bật trong đó là đầm Lập An với vẻ đẹp say đắm lòng người.
Để có thể lực cường tráng, chăn gối viên mãn, ngoài thuốc men tẩm bổ, Minh Mạng còn rèn luyện sức khỏe bằng phương pháp mà ngày nay rất phổ biến.
Hệ đầm phá Tam Giang - Cầu Hai (Thừa Thiên-Huế) không chỉ là hệ thủy vực nước lợ lớn nhất Đông Nam Á mà nơi đây còn có những câu chuyện đầy kỳ bí được ghi chép hoặc truyền miệng từ xa xưa.