ĐÔNG TRIỀU
Trong những trật tự
Trước khi bước vào nơi đây
Là những năm tháng đó mỗi chiếc kim đồng hồ chỉ mặc độc,
ánh nhìn thản nhiên
và một hành lý
Quay cho dòng nước chảy, cho đến ngày mai…,
máu trong tim cũng vậy !
Trong tất cả những trật tự này
Không còn niềm tin nào hơn em sẽ ngồi yên vĩnh cửu
Sẽ kể thêm vài thứ
Những hạt đỗ tây to như mắt con chim phượng hoàng rụng xuống
rào thưa
nó bảo tôi cứ nhặt cho vào đấy
Sức nóng của sự cô đơn không làm nó tan chảy,
chỉ lời nói gió xoay
Em có lần trong lặng im buột miệng nói con người là vậy !
Trong không gian đã hóa thạch nhiều thứ có cả tiếng chim
gắn chi chít tự
bến lòng,
những cánh hồng như gai bủa không trung
Anh đừng hi vọng em là trạm cuối cùng và em cũng đã thấy
phía cuối cùng
Không có chúng ta
Nó thách thức cả những loài đập cánh bay lên thành cuồng phong,
bão táp
Những cảnh báo đã xuất hiện sau lưng sự im lặng vĩnh cửu đó
Nơi kim đồng hồ đã choàng lên áo khoác, gùi thêm hành lý...
Sự dịch chuyển bây giờ như những tiếng nện rúng động mầu nhiệm
Từ dãy hành lang này thường ngày có những con chim ri
ghé qua nhảy nhót
và đến cuối cùng kia
Đã thấy rõ sự sắp xếp tương tác hằng hữu ví như nói con chim ri
vô cớ vừa bay vừa hót vang,
Chiếc bình tự nứt để chiều lòng một con gián bò ra,
và Nátita - em bỗng dưng thèm khóc ?
Buổi chiều tràn qua phía cánh đồng như chiếc khăn hoàng lưu
xoãi dài tẩm độc chất cô đơn
Ở đây, cũng như trên cõi đời này chúng ta sẽ có điều quan tâm
duy nhất!
Điều đó đã xảy đến trong khi khu vườn này không còn bí mật nữa
Nhà ga như vừa qua trận bão tuyết nó vừa lạnh
và trơ mái đổ xuống những toa tàu
Chiếc phi thuyền đã đỗ nhầm trên cây tách không có tiếng kêu cứu,
chỉ có những chiếc mỏ vói lên đón những con sâu mồi
Đàn thiên nga, chú người rơm hay chiếc đồng hồ gồng gánh một thời
đại như đã từng nhắc đến đều xa dần trục chuyển động...
Tất cả họ đã trút xác nơi đây và tìm thấy một chân trời mới
rồi chăng?
Ở phía sau lưng là một chuỗi đổ vỡ
Ở phía trước mặt một cánh cổng đã mở
Em đưa cánh tay phản đối sự im lặng này
Anh có yêu ai khác ngoài em - Nátita ơi!
(SH321/11-15)
Trần Tịnh Yên - Đức Sơn - Đông Hà - Trần Thị Tường Vy - Thạch Quỳ - Tần Hoài Dạ Vũ - Đoàn Mạnh Phương - Hồng Vinh - Hoàng Vân Khánh
TRẦN THỊ HẰNG
PHAN TRUNG THÀNH
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
PHAPXA CHAN
Ngàn Thương - Văn Công Hùng - Sơn Trần - Phùng Hiệu - Trường Thắng - Nguyễn Hữu Phú - Nguyễn Nguyên Phượng - Châu Thu Hà - Nguyễn Đạt
Một khả thể: Tách bóng thế gian ra khỏi sự vật. Trần Quốc Toàn dùng vỏ não múc tháng năm đổ vào cuộc đời mình như một hoài vọng về dòng nước mắt chảy buốt cõi hoang sơ.
LGT: Bắt đầu từ thơ là những hoài thai mơ mộng, Lê Quang Trạng dọ dẫm bước chân mình đi trong đêm “ký ức cứa vào mắt ướt”. Một người sống giữa đồng bằng, hít thở bầy không khí ngọt bùi đồng nội, ăn trái mật trong đêm thả trăng gom bầy tinh tú và theo quang gánh ra tận biên giới của giấc mơ úp mặt. Diễn biến tinh thần của một tác giả trẻ sinh năm 1996 là sự truy vấn trí nhớ, ngõ hầu tìm lại mộc bản chân thật từ những đám cháy ký ức xa xôi, như những dòng thơ gầy cong mà suy tưởng.
Trường Giang (gt)
Trần Duy Trung - Nam Nguyên - Nguyễn Loan - Huỳnh Lê Nhật Tấn - Phan Đạo - Phan Nam - Nguyên Hào - Nguyễn Nghĩa - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Thanh Hải
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
ĐỖ THÀNH ĐỒNG
Trương Đình Phượng - Hạ Nhiên Thảo - Ngô Hoàng Anh - Nguyễn Tân Dân
PHẠM QUYÊN CHI
“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
THẠCH ĐÀ
Lê Hào - Võ Ngột - Phan Bùi Bảo Thy - Nguyên Quân - Trần Văn Liêm - Triệu Nguyên Phong
Hoàng Thu Phố là bút danh của Nguyễn Minh Ngọc, sinh năm 1985 ở miền núi Yên Bái, hồi hộp gửi đến Tạp chí Sông Hương những dòng thơ ban đầu và đã có duyên.
NGUYỄN HẢI TRIỀU
VŨ TRỌNG QUANG
NGUYỄN THIỆN ĐỨC