Trang thơ Phạm Quyên Chi

15:05 25/04/2015

Phạm Quyên Chi là một tác giả trẻ đang sống tại thành phố Quy Nhơn, mới đến lần đầu với Tạp chí Sông Hương. Trong những sáng tác đầu tay, Phạm Quyên Chi từng bộc bạch: “Tôi là một đứa con gái thích tưởng tượng. Dường như những tứ thơ của tôi đã hình thành nên trong những “khoảnh khắc của tưởng tượng” như thế. Tôi cũng không hiểu được chính mình, chỉ có thơ là hiểu tôi…”.

Đọc thơ Chi cứ như đang nghe thấy những tiếng va đập của ngôn ngữ và ý tưởng, nhưng nó không phải là những âm thanh “loạn xạ”, đó là sự cộng hưởng từ một trái tim nhạy cảm và một trí tưởng săm soi nhiều góc cạnh. “Con đường thơ” của cô gái trẻ này vẫn còn dài, và giờ đây chúng ta có đủ cơ sở để hy vọng và chờ đợi.
Nguyễn Thanh Xuân (gt)  


PHẠM QUYÊN CHI

Tôi và thành phố

Tôi chưa bao giờ thấy ai phơi tóc vào buổi chiều
Ông già không đi giày và không mặc áo đi xuyên ngang phía sau lưng tường
Ngày đầu tiên giáp mặt thành phố
Con nhện vàng nhả giọt độc cuối cùng trên nóc cây


Tôi chưa bao giờ đi tìm cái so sánh trên đôi chân nhám mốc
Mặn đen mùi nước biển
Ngã ba đường cũng chẳng nhớ có khi nào sững lại
Sự thay đổi lớn nọ làm đổi lệch ba phần mặt trời
Đi nhanh quá nổi giông trên các ngọn tóc


Đó là vào một ngày tồi tệ
Còn bảy phút nữa mới đủ tròn cơn mộng
Tôi bắt đầu hốt hoảng
Kẻ thù nghịch toàn màu trắng sữa bột, các nhánh cây gầy guộc
Như người chị chưa xỏ đủ hai ống quần
Rượt nhốt đủ ngôn ngữ
Và thế đó
Không ai biết mộ mình sẽ đặt đâu khi chưa chết với một nắm tiền thầy cúng
Buổi sáng nhả hạt ngọc xanh thẳm
Nó đứng dậy bò đi rồi ngã xuống
Lời cáo buộc oan ức cho cô gái vì mang giấc mơ treo vào gót gió
Tôi đã nghĩ tới việc rời thành phố
Ngay lúc này



Bởi từ đó…

Tôi đã biết yêu hơn hàng cây xanh
Trong đó có bàn tay và những đốt đã chai lì
Hạnh phúc thật chỉ là lúc đứng sau gương rồi ráng ngước nhìn mình…
Thuở nhỏ nhảy dây thấy bầu trời là tất cả
Đàn én lượn là ước mơ vời vợi
Lớn lên rồi xót những điều đi ngang…


Đói,
Là khi buồn, nhớ dáng bà gầy đi trong chốc lát
Như là bí mật thật không thể nào tìm ra
Tại sao người ta ghép thân thể mình với giấy vụn
Rồi mang treo đốt phát pháo rần trời…
Tội lỗi,
Như nỗi buồn ngồi im lặng cả buổi chiều rót cho đầy nụ cười…


Bởi từ đó
Mới học cách đứng lên
Xâu lại sợi dây, gút chặt vụn sắt mục
Tìm những điều thật bình thường
Lớn lên
Rồi vào đời…
Rồi từ đó, khản tiếng vì số phận
Bởi từ đó
Thật sự đã lớn lên!



Những liên tưởng trong đêm

Trên cánh đồng
sợi dây diều tách làm hai
một phía bay đi hơi dài
phía còn lại bỗng rơi


Trên cánh đồng
đàn trâu không cày
chai nước vẫn còn
chiếc áo phồng thoảng quật lật trên bãi cỏ...


Trên cánh đồng
trời nắng và ba con cò lép không ngẩng đầu, lo sợ về điều gì?
có một trổ nước cũng còn chảy chậm


Trên cánh đồng
hỏi nhau về những điều đã mất
bụi tre mãi rụng lá
đôi dép còn gần nhau


Trên cánh đồng
sau những mùa đau chồng chất
tôi đi tìm mẹ trong bốn mùa ký ức
ngày mà lạc nhau giữa làn tóc rối bù đẫm mồ hôi
là vì mệt quá
là vì dù có bứt trăm ngàn cọng tóc
là vì có hóa thành rồng tiên
là vì cũng không trở lại được ngày giếng nước còn xanh


Trên cánh đồng ấy
đâu đó có chiếc áo phồng bay lên trên ngọn lúa vẫn còn chưa thức giấc
một giấc mơ ra đi, để chứng minh, nó đúng là sự thật


Trên cánh đồng có gió
tôi đã thử bay đi tìm mẹ
phía trên là bầu trời
bên dưới là mặt đất!


(SH314/04-15)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • ĐINH CƯỜNGMười năm rồi Sơn ơi

  • Xuân Hoàng - Nguyễn Xuân Thâm - Phạm Ngọc Cảnh - Mai Nguyên - Thế Dũng - Hải Vân - Hà Đức Hạnh

  • PHAN DUY NHÂNThơ xuân đọc với nam hà

  • Lê Huỳnh Lâm - Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Hữu Hồng Minh - Trần Ninh Hồ - Phùng Tấn Đông - Trần Hữu Lục - Phạm Trường Thi - Nguyễn Man Kim - Tôn Nữ Thu Thủy - Trương Đăng Dung - Lê Huy Quang - Đoàn Mạnh Phương - Châu Thu Hà - Lê Ngã Lễ - Lâm Anh - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Khắc Thạch - Lê Tấn Quỳnh

  • Nguyễn Khoa Điềm - Thanh Thảo - Hoàng Vũ Thuật - Trần Quang Đoàn - Hải Bằng - Nguyễn Văn Dinh - Hải Kỳ - Nguyễn Khắc Thạch - Phạm Đức - Đỗ Văn Khoái - Quốc Minh - Ngô Xuân Hội

  • Mai Linh - Nguyễn Quang Lập - Tâm Hành - Mai Nam Thắng - Nguyễn Loan

  • Nguyễn Khoa Điềm - Tôn Nữ Hỷ Khương - Tiến Thảo - Hồ Đắc Thiếu Anh - Ngàn Thương - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Văn Quang - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Bảo Cường - Công Nam - Trần Hoàng Vũ Nguyên - Nguyễn Dũng - Kiều Trung Phương - Phan Như - Nguyễn Sông Bồ - Nguyễn Tuất - Mai Nam Thắng

  • Lam Hạnh - Tôn Phong - Nguyễn Quang Hà - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Đông Nhật - Nguyễn Thiền Nghi - Từ Nguyễn - Nguyễn Hoa - Từ Hoài Tấn - Nguyễn Thị Anh Đào - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thánh Ngã - Huỳnh Thúy Kiều - Mai Văn Phấn - Kim Chuông - Tuệ Lam - Hồng Vinh - Nguyễn Minh Khiêm - Võ Mạnh Lập - Nguyễn Nguyên An - Cao Quảng Văn

  • Trần Xuân An - Nguyễn Đức Phú Thọ - Vũ Kim Liên - Đức Sơn

  • VĂN LỢIĐồng Hới trong anh

  • PHÙNG TẤN ĐÔNG Nghe đàn tranh ở Huế

  • TRẦN THỊ HUYỀN TRANGẢo ảnh

  • THANH THẢOHà Nội- nhìn về phía tôi

  • Nguyễn Hoa - Nguyễn Trọng Tạo - Hải Bằng - Minh Báo - Vũ Quần Phương - Lý Hoài Xuân

  • NGUYỄN KHẮC PHỤC    Viết cho năm MÙA THU hai mươi tuổi     Và câu chuyện tình dang dở lại bắt đầu

  • LTS: Hải Kỳ tên thật Trần Văn Hải. Sinh năm 1948 ở Đồng Hới. Thơ in từ năm 1969 trên các tập san, báo văn nghệ ở địa phương và Trung ương. Với tâm hồn say đắm, nhạy cảm thơ Hải Kỳ hướng tới những tìm tòi phát hiện chất liệu mới trong đời sống, với giọng thơ khỏe, tránh lặp lại mình.

  • XUÂN HOÀNGĐồng hới

  • Hoàng Vũ Thuật - Đông Triều - Đỗ Quyên - Đoàn Mạnh Phương - Đào Duy Anh - Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Văn Hùng - Phan Lệ Dung - Trần Phương Trà