LTS: Trước những thử thách của nhiều trường phái thơ hiện đại, xem ra thơ lục bát Việt Nam vẫn sống khỏe. Nó thậm chí không nhất thiết phải phân biệt rạch ròi “hậu lục bát Truyện Kiều”, “hậu lục bát Lửa Thiêng” hay “hậu lục bát Bùi Giáng”. Tuy vậy để được ghi tên tác giả dưới những âm tiết quen thuộc, dễ nhớ đó… ắt tâm hồn người thi sĩ phải gạn đục khơi trong bao lần.
Minh họa: Nhím
Chùm thơ lục bát của 2 tác giả miên di và Trần Xuân Trường được giới thiệu sau đây với mong ước chia sẻ với bạn đọc Sông Hương những âm tiết thuần khiết của một dòng thơ hằng nuôi dưỡng tâm hồn của người Việt.
SH
miên di
Cánh buồn bay
tự dưng sợ sợi tóc
rơi
sượt qua nỗi nhớ rụng
nơi điêu tàn
ngày buông lẳng lặng cờ tàn
đêm
vo xếp lại cho lành rách tưa
trưa chiều qua quít chiều trưa
lưng chừng nửa nắng nửa mưa lưng chừng
trở mình về phía không ngừng
gác tay lệch trán lấy lưng làm đầy
trải lòng một cánh buồn
bay
chợp chờn bay cánh khỏa khuây chợp chờn
trống không
đầy một trống trơn
từng cơn nhìn thấy từng cơn
mù lòa
Lời hoa cỏ
Đêm qua nằm chết chiêm bao
Hái lời hoa cỏ về khao nhân tình
Hai vai gồng gự điêu linh
Trần gian trở dạ sinh tình đa đoan
Hoa nghiêm tắt một đốm nhang
Khói còn vướng lại một làn vô vi
Ta bà từng bước sân si
Rồi thì cũng ngõ từ bi tìm về
Say là tỉnh giữa cơn mê
Nhị tì bóc vỏ tỉ tê khóc cười
Que diêm cháy một chút thôi
Thắp vào vô ngã tinh khôi một buồn
Cao Xanh mỏng vỏ vô thường
Trăm năm giáp hạt tử nguồn lai sinh
Di ngần
từ Em đoạn mộng ân trần
rưới vào sinh-biệt một lần nở hoa
Ô hay!
mùa rụng ta qua
Trăng rơi huyệt độ, Em lòa ảnh trăng
thiên tư rịn cánh trăng măng
âm hình thiên sứ miên lang di ngần
TRẦN XUÂN TRƯỜNG
Về với sông Ân
Thuyền xuôi về bến Ân giang
Bờ tre bóng nước mênh mang chuông chiều
Trăng lên cao tít ngọn diều
Nhà ai phơi mảnh chiếu điều mới tinh
Bao đêm thức tự ru mình
Sông ôm ấp cảnh yên bình làng quê
Mải mê sông vẫn mải mê
Mang lời con sóng vỗ về đồng xanh
Cái tôm cái tép hiền lành
Hiền như câu hát mẹ dành ru con
Mùa thu hương cốm chợt giòn
Ai còn ở lại ai còn đi xa
Mượn em một mảnh chiếu hoa
Ta ngồi thức với tiếng gà trên sông.
Tiếng chim gọi mùa
Tháng Năm sao nắng chưa vàng
Để mang hết những muộn màng ra phơi
Sông quê vẫn tuổi đôi mươi
Mùa trăng còn đọng tiếng cười trong veo
Bên kia mảnh chợ quê nghèo
Người về nắng cũng men theo lối mòn
Tháng Năm ngày mẹ sinh con
Tiếng ve đầu hạ rơi giòn bên nôi
Về miền kí ức xa xôi
Giấc mơ tuổi trẻ đang trôi ngược dòng
Tháng Năm sao nắng chưa hồng
Hàng cau đầu ngõ đứng trông mây chiều
Một làn khói mỏng như khêu
Chạm vào vỡ tiếng chim kêu gọi mùa.
Gửi về tháng Tư
Tháng Tư ơi có còn xanh
Cánh ong mở cánh dành dành tìm hương
Nắng treo trên nóc giáo đường
Lung linh một đóa ngày thường bình yên
Tháng Tư gió cũng thật hiền
Chuông chiều ai thả dọc triền sông Ân
Ta còn nợ những bước chân
Đường về xóm đạo nay gần không em?
Nhớ mùi rượu nếp lên men
Nhớ người dệt chiếu thay đèn trăng khuya
Con đò dựa bến sông quê
Chiều nay vắng khách neo về nơi đâu?
Gửi em một tiếng kinh cầu
Trong như giọt nắng không màu tháng Tư.
(SH319/09-15)
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương
TRƯƠNG VĂN VĨNH
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất
NGUYỄN VĂN DINH
NGỌC TUYẾT
Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác
Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy
HẢI KỲ
Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh
LÂM THỊ MỸ DẠ
HỒNG NHUChiếc tàu cau (Trích)
Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật
LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.
LTS: Đỗ Hoàng, sinh ngày 11-10-1949 tại Lệ Ninh, Quảng Bình, có thơ in từ năm 1970 ở các sách báo Trung ương và địa phương. Các tập thơ đã được xuất bản: Mùa lên xanh (in chung) - NXB Tác phẩm Mới 1978; Những miền đất nhớ (in chung) - NXB Lao động năm 1983; Những cánh rừng (in chung) - NXB Thanh niên năm 1984…
Đông Hà - Từ Nguyễn - Đông Triều - Quách Thành - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Trọng Văn - Quang Huy - Lê Văn Doãn - Trần Nhuận Minh.
L.T.S: Lý Hoài Xuân: Tên thật là Nguyễn Quốc Duẩn, sinh ngày 26-12-1954 tại Lệ Ninh, Quảng Bình. Tốt nghiệp đại học Luật. In thơ từ năm 1973. Là một chiến sĩ quân đội có mặt trong chiến trường Trị Thiên trong những năm ác liệt nhất. Có nhiều bài thơ và truyện ngắn in trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Văn nghệ quân đội , Quân đội nhân dân, Đại đoàn kết, Độc lập, Đất Quảng… và sách của NXB Thuận Hóa , Công an nhân dân.
Thêm một biệt thơ hòa vào xu trào cách tân của Thơ Việt; Phan Quỳnh Dao với bút năng khỏe, cách lập ngôn ngoài khuôn cũ, thơ dòng nào cũng đầy ắp nỗi niềm trong tầng tầng suy tư... Chị vừa xuất bản tập thơ “Khuyết” cuối năm 2010 vừa rồi. Xin trân trọng giới thiệu.Đàn An Nguyên (gt)
Nguyễn Văn Dinh sinh ngày 5-3-1932 tại Quảng Trạch, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Có thơ in từ năm 1952. Các tập thơ đã xuất bản: “Hát về ngọn lửa” (in chung), “Cánh buồn quê hương” (in chung), “Hoa trăm miền” (in chung). Giải thưởng về đề tài chống Pháp 1953 của Bộ tư lệnh quân khu 4. Giải thưởng cuộc thi về đề tài lâm nghiệp của Bộ Lâm nghiệp 1969-1971. Giải thưởng văn học Bình Trị Thiên 7 năm 1976-1982.