NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Định nghĩa
Đàn ông chẳng để em yên
bởi vì em sóng vỗ, bởi vì em nghiêng ngả
bởi vì những ngón tay em vươn ra ngoài cửa sổ
và gió đã chạm vào
chẳng bao giờ ngừng ve vuốt
những đôi cánh đam mê
Bởi vì khuôn ngực em ngoan cố sáng lên trong bóng tối giấu che
và sắc xám đã phủ trùng trùng
lời thở than ánh bạc
biết bao nhiêu gọi mời biết bao nhiêu đắm say huyền hoặc
lờn vờn thế cái câu em thích, em thích mà
tại sao em thích nhiều đến vậy
Tôi chờ đợi và tôi buông ra vầng trăng của tôi
chúng nói về những vầng trăng khác nữa
về con người chìm nổi trong giọng nói chính mình,
ôi cái giọng mù sương
nghìn trùng là âu lo, nghìn khinh khi ngạo mạn
bởi vì em mềm, em chực ngả vào những lời đường mật
em là ly rượu chiết ra từ dằn vặt
họ muốn uống cạn em để sang bờ bến mới
nơi hồ nước màu hổ phách, và nơi
những hoàng hôn đổ về hòa tan nhau
trong dịu êm chăn gối nát nhàu
Em có nụ cười của cơn đau
thảng thốt nở vào những ngày không nắng
dưới làn da mịn tái buồn như thời gian chết
yên tĩnh còn giữ được em không?
Cho mùa hè mới
Vụt qua hoàng hôn một chiếc bóng
ai đang bay trong lốt của chim?
Ai gửi nhầm hộp màu lặng im
theo tin nhắn vào màn đêm sần sượng?
Tôi nhấm nháp bình minh trong những hạt hướng dương.
(TCSH366/08-2019)
Chung Tiến Lực - Nguyễn Văn Thanh - Lê Viết Xuân - Lê Khắc Dinh - Lê Điểm - Trần Thị Tường Vy
“Uống lầm một ánh mắt/ Cơn say theo nửa đời”. Nhắc hai câu thơ này, có khi nhiều thế hệ học đường sẽ khá bất ngờ vì tuổi trẻ của mình đã từng lẩm nhẩm đọc và nhớ trong cõi tương tư tuổi hoa mộng.
NGUYỄN TRỌNG LĨNH
NHẤT MẠT HƯƠNG
NGUYỄN HỒNG
NGUYÊN QUÂN
KIM LOAN
LÊ NGUYỆT
Ngôn từ là một cách thức tiếp cận mọi khả thể của thế giới quan khá hữu hiệu, mà những con người làm công việc thực hành nghệ thuật tĩnh về lĩnh vực điêu khắc, hội họa và âm nhạc như Lê Trọng Nghĩa luôn mong muốn chạm đến từng khoảnh khắc của sự sống, sự tồn tại.
NGÔ MẬU TÌNH
LÊ HẢI KỲ
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN