Trang thơ Lữ Thị Mai

09:20 25/11/2016

Ngoài chùm thơ gửi đến, tác giả Lữ Thị Mai không ghi thêm thông tin gì. Tuy vậy khi đọc thơ xong mới hay có lẽ cũng không cần giới thiệu gì nhiều; ngần ấy cũng đủ cho chúng ta thấy đó đích thực là con đường thi ca của một tác giả trẻ đang đi theo vết dấu của thủy thần…
S.H

 

LỮ THỊ MAI

Những mùa hoa bên ngôi nhà hoang

Nở bình thản trong kiếp người chạng vạng
cô gái ấy đêm đêm trở giấc
khuôn mặt xa khơi vời vợi bão bùng


chẳng ai trông thấy nàng ngoài một người lính trẻ
anh đến nơi này xin những khóm hoa
máu đỏ chảy vào lòng biển mặn
con tàu đi không qua hải đăng


hoa đã nở tận cùng đất lạ
người lính cũng quên cả dấu chân mình
ngôi nhà hoang trên hòn đảo nhỏ
tưởng niệm bằng ngói cũ thềm rêu


người sống đến xin hoa kẻ khuất
kẻ khuất âm thầm thắp vệt bình minh
đêm bí ẩn như lời hò hẹn
khăn áo mềm hơn nếp biển xanh


đâu biết ai còn ai mất
hoa đảo xa là hoa của quê nhà
người mộng mị thấu ta từng tấc đất
nên mùa hoa cứ thế mặc nhiên buồn.



Mùa thu. cá chết

Đàn cá chết ngạt trong giấc mơ
nay nổi kín mặt hồ
đâu phải bây giờ
chúng ta mới bị bủa vây bởi muôn vàn nỗi sợ


ở cuộc triển lãm nọ
bộ xương cá túa ra thành những con đường
tận cùng là mũi nhọn
vừa xem vừa đau


buổi chiều nào đó bên nhau
mùa thu cạn đàn cá bơi ngược nước
lượn quanh từng ngôi mộ cổ
chớp mắt câu bóng người


trên bờ cỏ ai nghìn đời câu sóng

tình yêu và thù hận
gươm giáo và mỹ nhân
vết dấu thủy thần
đuôi cáo vờn chạng vạng…


lòng hồ ứ đầy bí mật
chẳng còn chỗ cho đàn cá ẩn mình
- trước lúc bị bức tử
chúng tôi muốn tìm cái chết đã lâu
vì dưới ánh mặt trời
không thể sống nổi trôi vất vưởng


câu chuyện này chỉ là giả thuyết
cho cuộc hồi sinh giấc mơ
khi bí mật ken dày mặt nước
khi người người nhìn nhau không chớp
cố tìm một câu trả lời.



Sinh nhật thứ n của Vũ

Lồng ngực Vũ chẳng có gì ngoài khói
và đỉnh núi mù xa
nơi Vũ hát đồng dao một mình
bỏ rơi những cuộc hẹn hò sóng sánh


sinh nhật này thứ bao nhiêu hở Vũ?
Vũ ngồi bên mẹ
mẹ thành trẻ con
bàn tay xoa lưng lòng mưa đổ


căn nhà âm u từng bậc buồn dẫn dụ
lụa mướt cơn mê da thịt nồng hương cũ
mỹ nữ về giữa đêm khuya khoắt
tự ngày Vũ gọt thủy tiên


rồi khói thuốc vẽ đường vào bệnh viện
vừa đau vừa mơ
phiên chợ đêm trăng trung du
chúng mình chờ ai ở đó


lồng ngực Vũ chẳng có gì ngoài khói
lênh loang vương vất kiếp người...




(TCSH333/11-2016)







 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.

  • Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên  Mụ nắng chan vàng

  • Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường

  • ...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...

  • Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.

  • Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức

  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn