HOÀNG VŨ THUẬT
Nhà thơ Hoàng Vũ Thuật - Ảnh: nhavan.vn
Đang trôi đi
Đang trôi tất cả, tất cả đang trôi
Không gì nằm yên, không gì chờ đợi
Quả chớm mùa, con đường chưa tới
Đang trôi đi phía trước chúng ta
Sao lòng em đôi ngả cách chia
Vừa trẻ dại lại vừa rắn rỏi
Nửa ngọt ngào, nửa thì nông nổi
Nửa mơ hồ, nửa thực đến chua cay
Cám ơn người dù nghiêng ngửa chân mây
Cuộc săn đuổi dễ dàng chi xích lại
Ta từng chôn giữa bốn bức tường chật chội
Chết ngạt với đời, chết ngạt bởi tình yêu
Đang trôi đi chút nắng nhạt ban chiều
Ánh sáng vì sao xanh sau sáu mươi tám vạn năm bùng nổ
Đủ làm ta trân trọng biết bao nhiêu
Em đừng oán, đừng thương, đừng xấu hổ
Cho tới khi ta đã trên bờ
Có nghĩa là ta đứng yên ở đó
Thì đau đớn còn lớn hơn tất cả
Lớn hơn những gì phía trước đang trôi.
Những điều lạ
Xe đẩy nối nhau như rồng rắn
Rác rưởi tuôn về thành bãi thành gò
Báo cũ mới, mảnh chai, giày dép
Giấy dầu, vỏ bưởi, lá cây khô
Đầy đủ tất gì gì chẳng thiếu
Chừng như đây - nơi trú ngụ sau cùng
Tấp vào nhau rồi xông lên trời đất
Một thứ men đặc quánh lạ lùng
Tôi cứ nghĩ người ta sắp sửa
Đem chôn sâu xác rữa ngày qua
Thứ cặn bã ở đâu cũng có
Sẽ hóa tro, cát bụi, xa mờ
Nhưng lạ quá, bạn ơi, lạ quá!
Đêm liền đêm ngày lại liền ngày
Từng đoàn người cũng y như thể
Rồng rắn nối nhau qua bãi ngập đầy
Họ cào lên, bới tung lên hết thảy
Phơi trần trong nắng với trong mưa
Nào nhôm, bị đay, giẻ rách
Nào đệm hư, tóc rối, lông gà
Trên vai người chúng trở về chốn cũ
Cũng lao nhanh thoi dệt không bằng
Tôi lại sống với bao điều lạ
Nhựa tái sinh, ly cốc, bao găng...
Đến bất lực nhiều khi tôi cảm nhận
Thân rã tan từng mảnh bên đường
Nhưng bạn ạ, bất lực hơn thế nữa
Nếu phải quay về trong cái xác rỗng không!
Đám cháy và cỏ non
Nhiều khi anh là đám cháy
Chợt bùng lên trên đồng cỏ trưa hè
Con ngựa hồn anh phóng không mệt mỏi
Tung hoành khói bụi say mê
Rồi như trận cuồng phong no sức
Chỉ còn bay mảnh tàn lá cuối cùng
Với ngọn gió lang thang trôi dạt
Để cuối cùng mất hút giữa thinh không
Nhiều khi anh là giọt nước
Lặn trong đất cằn cỗi âm thầm
Và sau đó như lời hẹn ước
Từ đấy mọc lên lá cỏ non
Mưa nắng vần xoay đời không ngưng nghỉ
Cỏ lan nhanh tựa đám - cháy - ngựa - hồng
Sương bãng lãng và mây vàng bãng lãng
Trời cao xanh thật đến ngỡ ngàng
Buồn và vui, rồi tan và hợp
Theo riết anh như thể người tình
Ví bằng phải buộc lòng chọn một
Thì em ơi đâu nữa là anh!
(SH34/12-88)
HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên
Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng
Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm
Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục
Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương
LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.
LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.
THANH THẢOKhối vuông ru-bích
Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng
ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm
Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm
LÊ THỊ KIM
Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan
NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng
LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn
NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác
Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng
LTS: Trần Thị Hiền sinh ngày 4-9-1955 tại Bình Trị Thiên. Chị là cây bút nữ có nhiều triển vọng. Thơ Trần Thị Hiền hồn hậu, trong sáng, tinh tế. Chị là người viết nhiều về đề tài lâm nghiệp. Trong hai cuộc thi của Bộ lâm nghiệp, Trần Thị Hiền hai lần được trao giải thưởng.