Ảnh: Internet
Rừng đó, như hoang vu vút tràn ngọn gió Rừng là vòm lá màu xanh lặng lẽ Tiếng con nai tác bên sườn núi gợi buồn Và dòng suối chảy qua dốc đá cao thành dòng thác trắng Không phải đâu, Dưới chân người là lớp vàng rơi Chồng lên nhau theo chiều dày năm tháng Mỗi tầng lá là cả một bản hùng ca. Để có những con tàu ăn than hàng triệu năm sau Thì lớp lá cây, thân cây nằm đó Trên đất nước này Đã ứa ra dòng chảy của nhựa cây hút từ lòng đất Đã ứa ra màu đỏ của máu từ những con người Cho hôm nay khoảng rừng có ngọn gió đi qua Rất đỗi bình yên Không bao giờ kể lể Chỉ trong tôi mới trào lên ngọn gió vô hình Giản đơn thôi Vì dưới vòm lá kia đang hát Khúc hát đơn sơ muôn thuở của rừng Là căn hầm bé nhỏ đã mòn với tháng năm Nơi bạn bè tôi chiến đấu và nằm xuống Cho hôm nay Khoảng rừng có ngọn gió đi qua Đâu chỉ là màu xanh bình dị Đâu chỉ là màu lá rơi úa vàng trong im lặng hoang sơ. Ban nông nghiệp A Lưới 2-1983 PHAN THUẬN HOÀNG Nói với người yêu Có thể nào - có thể nào đâu? Anh quên được những ngày, những tháng Làm nên cuộc đời mình bận rộn Kết thành một chuỗi hoa xoan Ôi màu hoa, mùi hoa yêu thương! Phà vào mắt anh Vào tóc Vào ý tưởng mình dịu ngọt Vào bí ẩn của đêm Trong cuộc đời mình có bước chân em Có cả yêu thương và hờn giận Có những khi vùi đầu công việc Lại có phút giờ nói chuyện riêng tư Nâng bổng anh lên những cánh - chim - thơ! Những âm - điệu - tròn Những sắc màu sáng rỡ Thỉnh thoảng có mây đen trên bầu trời lộng gió Rồi mặt trời như chiếc bánh Hiện lên! Có thể nào - có thể nào em? Ngay từ điểm khởi hành ta sững lại Ngay từ phôi thai ta cuộn tròn, mệt mỏi Anh không tưởng tượng ra Một cuộc đời không có hương hoa Và thế đó cuộc hành trình ta đi Giong cánh buồm nâu ra biển cả Những đợt sóng bạc đầu Chồm lên… Chồm lên hú vía Ta không lỏng tay chèo Chưa bao giờ mệt lả Con thuyền nhắm thẳng khơi xa… Nửa đêm anh mở cửa ra Anh mở cửa bước ra ngoài, thầm lặng Trăng nghiêng nghiêng nằm ánh vàng, ánh bạc Dáng cao gầy của những hàng cây Yên tĩnh vô cùng dù trái đất quay Anh hay vẽ vời cuộc sống, này em! Nhiều mơ ước làm giàu đời mình vốn nghèo tiền, nghèo bạc Anh có mối tình này cho em Đầy lòng hai bàn tay Đầy trong đôi mắt Đầy như kho vốn tình cảm của mình, vô tận Em hãy kề môi uống đi! Này anh có mối tình cho em, bền vững Không bao giờ chuyển lay Anh có đầy sức sống anh đây Làm nên những tháng, những ngày bận rộn. Có mùi hoa soan trong đêm trầm, thoang thoảng Có nhịp tim mình đều đặn Là chính phút giờ Anh nói với em. Trường Hương Xuân Huế Huế 1980 (8/8-84) |
Tôn Nữ Ngọc Hoa - Ngô Anh Phương - Hoàng Phương Vỹ
Phương Xích Lô - Lê Đình Ty
Mùi Tịnh Tâm - Nguyễn Hữu Trường
LÊ QUANG TRƯỞNG
Nó đặt dấu chấm hết cho cuộc đời sau một phút nghĩ quẩn đầy nông nổi.
THỦY TIÊN
Tôi tìm về một góc Thanh Tân yên bình và hoang sơ như chính những gì mà nụ thiên nhiên đã ưu đãi dành tặng cho nó - Thanh Tân miền mơ tưởng. Một vùng sơn thủy hữu tình với cảnh núi non trùng điệp xen lẫn những lèn đá róc rách tiếng suối chảy.
LGT: Lần đầu tiên vào cuối tháng 7/2012, Liên hiệp các Hội VHNT Thừa Thiên Huế tổ chức riêng Trại sáng tác Trẻ thuộc hai chuyên ngành Văn học và Âm nhạc.
Nguyễn Thiên Sơn - Trần Hữu Phiện
VŨ HẢI
Tặng Huế thân yêu,
10 Lê Huân và những năm tháng
LƯƠNG DUY CƯỜNG
Nhà chú ở tận rìa làng. Ở quê tôi, trước khi thông với cánh đồng, làng được rào quanh bằng một vòng tre đủ loại cao lớn, nhỏ to, xương xóc khác nhau. Những nhà đi rìa làng coi như chia nhau giữ phần rào đó cho làng.
Trần Hữu Dũng - Th. Hiền
PHẠM THỊ BÍCH THỦY Lần ấy, tôi có dịp về quê Huy, vừa công tác, vừa nhân tiện ghé thăm Lý - vợ Huy, bạn chí thiết của tôi ngày còn ở trường đại học.
LÊ QUANG VINH Những người nông dân vùng này thường gọi ông già ấy là lão Khứ. Đó là một ông già trạc khoảng sáu mươi, thân hình cao lớn và tầm thước. Cái cằm vuông và to của lão được trời ban cho bộ râu rễ tre ngắn, cứng và tuy hơi thô vẫn làm lão già bệ vệ hơn các lão làng khác.
PHẠM THỦY Định mệnh
DƯƠNG THÀNH VŨ Mùa hè năm nay mưa nhiều. Những trận mưa sung mãn rơi xuống đồng ruộng sau vụ gặt tháng ba. Ở thành phố, mưa đến với con người nhiều cung bậc, lắm nỗi lòng. Với gã bán sách ở vỉa hè này, mưa ban tặng cho hắn những ngày ế ẩm.
NGUYỄN NHƯ7h. Only Love Coffee. Đường Yersin. Anh không mấy khó khăn để tìm được cái quán này. Con đường Yersin không dài, anh để ý cả con đường chỉ có một quán cà phê duy nhất nên anh dễ nhận ra.
DƯƠNG PHƯỚC THUMười năm xa cách, nay gặp lại nhau mừng hết chỗ nói! Hòa - anh bạn tôi cứ nằng nặc mời về chơi nhà anh. Thôi thì cũng liều mình chậm phép một ngày ghé lại chỗ anh.
LÊ CÔNG DOANHCái hành lang rộng và dài hun hút khe khẽ vang nhịp chân đều đặn của cô gái. Chung quanh thì yên lặng. Đã qua nửa giờ mà cánh cửa có ô kính lờ mờ ánh điện vẫn chưa mở ra.
Trần Bá Đại Dương - Phạm Đương
CHÂU TOÀN HIỀN(Sinh viên Đại học y khoa Huế)
ĐẶNG MẠNH PHỔTôi ngập ngừng đưa tay trên những phím đàn, cố tìm những giai điệu… nhưng những nét nhạc mà tôi muốn nắm bắt cứ như trượt khỏi tầm với… Bất giác tôi thở dài, bỏ dở một giai điệu đứng dậy.