Trang thơ đầu tay 03-2003

08:31 14/05/2009
Phan Danh Hiếu - Ngô Thị Thục Trang - Trần Đình Khuê - Nguyễn Thị Hương - Trần Văn Quyết - Nguyễn Đình Dương


PHAN DANH HIẾU

Thơ và em

Anh trôi mình vào thơ
Nhấm nháp vị mặn mòi của lớp sóng tâm hồn đang ngày đêm run rẩy
Chợt thấy
Thơ thật hiền hoà - bình lặng - dịu êm

Anh trôi vào đời em
Mắc cạn giữa trăm điều cay đắng
Vẫy vùng trong cơn buồn giận
Đời bỗng ngắn đi như một tiếng thở dài

Cô đơn
Anh đứng lặng giữa hai bờ
- Thơ
- Em
Nỗi nhớ nghiêng
Kéo anh về bến cũ
Gối đầu lên con sóng ngày xưa
Êm dịu
Anh tìm trong thơ, cuộc sống riêng mình
Chợt thấy
Thơ thật hiền hoà - bình lặng - dịu êm
Chẳng như em
Lúc cạn, lúc đầy...

NGÔ THỊ THỤC TRANG

Từ dạo con đi

Từ dạo con xa làng lên phố học
Chim chìa vôi có hót mỗi ban trưa?
Hoa lê ki ma rụng đầy hè chắc không ai nhặt
Cây ổi sau vườn vẫn trái chín đung đưa?

Từ dạo gửi tuổi thơ lại phía ruộng đồng
Đi đến những chân trời mơ ước
Thương cánh - cò - quê - dáng - mẹ gầy hơn trước
Và con hiểu vì sao ba tóc ngả màu buồn

Từ dạo quen với ánh đèn thành phố
Có những đêm quay quắt nhớ trăng quê
Nhìn lên trời gặp ánh mờ nhạt lạnh
Trăng xứ người sao hiu hắt thế kia!

Từ dạo con đi đêm ếch có học bài
Chú dế có buồn ôm đàn ngồi gảy
Thu nắng có vàng mênh mang cuối bãi
Cào cào giã gạo nơi đâu?

Từ dạo con đi mong mãi một ngày về.
                                                9/2002

TRẦN ĐÌNH KHUÊ

Thèm thơ hai mét

Tôi thèm những bài thơ hai mét
Cao vượt tầm hoa hậu thời nay
Tôi thương những bài thơ thước mốt
Chưa ra ràng đã chết trên tay.

Tôi nhặt xác những bài thơ chết yểu
Chợt rùng mình ôm đã nặng tay
Tác thì thật mà gọi là tác giả
Tiếng tăm gì chưa qua khỏi vận may.

Đã có lúc nghĩ mình vô tích sự
Thơ thẩn không bằng lứa lợn vợ nuôi
Chặm bút mấy lần còn nhấm nhứ
Vướng nỗi niềm mê đắm khôn nguôi.

Thế mới biết thơ cũng là thứ nghiện
Tài năng lùn, thơ cũng lùn thôi
Thơ chấp nhận không giảm nghèo, xoá đói
Tôi giật mình thấy đội ngũ đông vui!.

NGUYỄN THỊ HƯƠNG

Ngày xưa ơi

Ngày xưa ơi. Xin trở về nguyên vẹn
Kỷ niệm thời gian.  Dòng kỷ niệm không phai
Ngủ ngoan nhé, hỡi ngày xưa bé bỏng
Giấc mơ con thấp thoáng dáng tiên đồng
Con hạc trắng chở hồn thơ trở lại
Bóng hồng hoa sương núi mỏng dần tan
Ngày xưa đó vẫn đi về trong ký ức
Như hôm qua, và... đến tận bây giờ...

TRẦN VĂN QUYẾT

Nhớ mẹ

Nắng ran dòn cát trắng
Mòn vẹt gót chân người
Đôi vai èo ọp lấm
Mưa mồ hôi rơi rơi...

Chợ trưa quay theo bóng
Mẹ tất bật đi về
Đường quê oằn nóng bỏng
Bỗng hoá dài lê thê

Con rời quê kiếm chữ
Xa dáng mẹ dịu hiền
Mẹ ngày đêm lam lũ
Cho con nguồn tin yêu

Con tin trời bớt nắng
Và gió mát trong lành
Con tin mình chiến thắng
Những khó nghèo chông chênh
                                Chiều Huế, 27.4.2000

NGUYỄN ĐÌNH DƯƠNG

Con đường ba mùa mưa

Ba mùa mưa trước anh đến đây
Quê em dài quá con đường gầy
Cheo leo bốn đèo ba dốc núi
Hải Vân, Phước Tượng, Phú Gia ơi

Mùa mưa này đến sao mau qua
Con đường mong ước đã hiện ra
Ôm lấy dáng quê em đẹp quá
Những chuyến đi về không biết xa

Ba mùa mưa đợi mấy ngày vui
Con đường dang rộng nối vòng tay
Quê hương gần lại hai mái núi
Như tình anh mãi vẫn còn đây
    
Viết nhân kết thúc dự án đại tu Quốc lộ
    đoạn Đông Hà-Quảng Ngãi (8/02-12/02)


(169/03-03)

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
  • Lê Thị Phương Thảo - Hoàng Lan

  • CHƠN ĐỨCLTS: Trường Trung cấp phật học Huyền Không thuộc hệ phái nguyên thuỷ Thừa Thiên Huế dịp tết Nguyên Đán Ất Dậu 2005 đã phát động cuộc thi sáng tác thơ văn nhằm khuyến khích Tăng Ni sinh trên con đường “Duy tuệ thị nghiệp”.Sông Hương trân trọng giới thiệu truyện ngắn “Cuộc đi cuộc về” của CHƠN ĐỨC được giải nhất trong cuộc thi này.

  • LTS: Đây là truyện ngắn đầu tay của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường, hồi đó ký tên là Chiêm Thanh, in ở báo Mai, số tháng 11/1964. Ngày ấy tác giả mới 27 tuổi. Truyện mang hơi hướm của văn học hiện sinh rất phổ biến thời bấy giờ: Một nỗi cô đơn đến xa lạ, cùng với niềm kiêu hãnh thầm kín về chính bản thân mình, và tình yêu cũng trở thành một chỗ ẩn náu không an toàn trước một chủ thể đã tự khẳng định trong sự đề kháng như một thứ tự do tuyệt đối.Sau đây, chúng tôi xin giới thiệu lại truyện ngắn “Vườn cỏ ngủ yên” để bạn đọc hiểu rõ hơn con đường văn học đầy trăn trở của tác giả.

  • CAO THỊ VÂN ANH          Kính viếng cô yêu dấu!Từ khi là một cô bé con tôi đã mong Tết về. Tôi mong Tết về không phải là vì được nghỉ mấy ngày Tết rong chơi ngoài đồng cùng lũ bạn trong xóm, càng không phải là do bữa cơm ngày Tết của nhà tôi có bánh chưng và nhiều món ăn ngon khác hẳn với ngày thường. Tôi mong Tết đến là vì một lý do rất đơn giản: - Năm nào cũng vậy, cô tôi sẽ lại trở về quê vào một ngày giáp Tết.

  • Ý GIANGKhông biết vì sao cứ về chiều là nó buồn. Mà vì sao lại buồn nhỉ. Nó cứ đi đi lại lại mà miệng cứ lầm bầm cái gì đó chẳng có ai hiểu nổi. Mà chính nó cũng không hiểu nữa cơ mà.

  • TRÂN GIANGCây cải mẹ trồng nay đã hóa thành cây cải dạiLặng lẽ giữa đồng, ngơ ngác trổ hoaCon vô tình, chiều thơ thẩn bước quaNghe mùi cải cay nồng trong sống mũi

  • LÊ THỊ DIỄM HẰNG(Nhóm nghiên cứu - phê bình lý luận trẻ)

  • Nguyễn Văn Luân - Phan Thị An (Khoa Văn ĐHSP Huế)

  • LÊ THỊ QUANG HYPhải chi anh đừng đếnPhải chi em đừng đếnÁnh mắt tìm ánh mắtXốn xang trước xuân thì

  • LTS: Như đã thông báo ở cuộc toạ đàm “Văn học trẻ Huế - nhìn lại và phát triển”, chuyên mục Trang viết đầu tay trên Sông Hương từ nay sẽ xuất hiện đều đặn trở lại và dành cho những trang sáng tác đầu đời của các tác giả tuổi dưới ba mươi. Chuyên mục chờ đón tất cả những sáng tác đầu tiên của các tác giả trẻ trên khắp mọi miền đất nước. Tác phẩm gửi về cho chuyên mục này xin ghi rõ “Bài gửi Trang viết đầu tay” và có vài dòng thông tin về tác giả.Dưới đây, xin giới thiệu ba tác giả trẻ đến từ các trường đại học ở Huế và ở Hà Nội.

  • ...Dáng mong manh, dáng ngời ngờiCó mang dáng mẹ một đời bận conLòng trong trắng, mắt mỏi mònHừng hừng sau những mấy ngàn mây che...

  • ...Ôi thời gian của những tháng ngày quaTa vô tình hái hoa và bắt bướmĐể bây giờ nuối tiếc quãng đường đi...

  • LÊ PHƯƠNG THẢOSân ga thưa thớt bóng người. Vài chiếc xe đang nằm đợi khách trên nền gạch bỏng rát. Nắng hầm hập đỏ lửa. Quán xá vắng vẻ khách, bà chủ quán miệng móm mém nhai trầu, tay cầm quạt, quạt phành phạch để cố xua đi cái nóng đang bám lấy người.

  • Ngô Thị Thục Trang - Đinh Ngọc Anh - Lê Thị Quỳnh Thư - Hoàng Thị Huyền Trang - Lê Thế Lạp - Nguyễn Thị Huỳnh Nga

  • NGÔ HỮU KHOATruyện ngắn

  • Lâu nay Trang viết đầu tay luôn là một không gian thoáng đãng dành để “trưng bày” những cây bút có triển vọng trên khắp đất nước. Từ đấy, khá nhiều tác giả đã tìm được mình trong cuộc dấn thân đầy bi lụy. Số báo này, Sông Hương xin giới thiệu hai khuôn mặt hoàn toàn vô ưu trong nếp nghĩ và trong sáng trong cách thiền định; như một chút tình mong hồi âm tới tâm hồn vốn rất nhạy cảm của những bạn thơ.

  • ĐẶNG NHƯ PHỒN - TRẦN VĂN LIÊM

  • PHAN ĐÌNH ĐẢMTruyện ngắn

  • NGUYỄN LIÊM - NGUYỄN ĐỨC DUY

  • BẠCH DIỆPLGT: Cách đây hơn 20 năm, tôi được mời đi sáng tác về ngành Công an cùng vợ chồng nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ. Đi cùng chúng tôi là một nữ công an trẻ xinh đẹp, hát  hay, tên là Bạch Diệp. Rồi cuộc mưu sinh cơm áo dằng dặc, tôi không còn biết Bạch Diệp trôi dạt về đâu nữa. Tình cờ mới đây, tôi nhận được điện thoại của Diệp: “Diệp vẫn còn sống đây. Vẫn ở Huế...”. Mới hay Bạch Diệp mở một gallery tranh nhỏ ngay đầu cầu Trường Tiền. Gặp lại Bạch Diệp, điều ngạc nhiên nhất đối với tôi là em làm thơ. Một thứ thơ mới mẻ, đầy tâm trạng. Xin giới thiệu với bạn đọc chùm thơ mà theo Bạch Diệp thì “còn non lắm”...                                                            NGÔ MINH