Hoàng Ngọc Châu - Trần Ngọc Trác - Nguyên Phong - Nguyên Quân - Biển Bắc - Phạm Bá Thịnh - Từ Hoài Tấn
Minh họa: Nhím
HOÀNG NGỌC CHÂU
Trước tượng thần Linga và Yoni
Vươn thẳng lên trời cao
Khí phách thời tiền sử
Tin bái phục kính chào
Báu vật thời thiên cổ
Cửa càn khôn rộng mở
Cõi ta bà huyền không
Bao vương triều sụp đổ
Vẫn nguyên một sắc nồng
Khu bảo tồn Phù Nam - Cái Tiên 2002
TRẦN NGỌC TRÁC
Ấn tín trong căn nhà xưa
Gió rít trên đồi thông, mặc gió
Trong căn phòng bé nhỏ
có một người con gái ôm đàn và hát
Lời yêu thương thì thầm trong từng khúc nhạc
Dội vào trái tim ai?
Cơn lạnh vào đêm đỏ mắt tìm người
Người ở nơi nao
cho trời xanh gợn đỏ?
Người ở nơi nao
cho đời ai bỏ ngỏ trong căn nhà xưa?
Ngọn lửa không nhen lên từ củi
Không nhen lên từ diêm
Không rào trước đón sau
Ngọn lửa âm ỉ
len từ đầu ngón tay em
lan vào phím đàn bập bùng và gió
Âm thanh ruổi rong
trên cung trời cho đêm bừng sáng.
Ánh sáng nhỏ nhoi
thắp lên từ trái tim nhỏ nhoi
tưởng rằng khờ khạo, tưởng rằng u muội,
tưởng rằng trời đất điên cuồng
thả xuống căn nhà nhỏ nằm bên vách núi,
tưởng rằng vô định.
Lửa âm ỉ nhỏ giọt vào cốc cà phê đặc quánh
một màu đen rỉ máu của cơn đau vật vã tháng ngày
yêu tuyệt vọng.
Lửa cháy bùng kiêu hãnh
trong trái tim người
Một đêm nguyện cầu xa xót.
Thèm khát một tình yêu trọn vẹn
đốt cháy từ trái tim âm ỉ một lời yêu.
Không tiếng trống dập dồn trong đêm
Không mây trời vần vũ
Không tiếng cú hoang hoải ra nghĩa địa buồn
Chỉ còn tiếng em ngân lên trong căn nhà an tịnh
Âm thanh của dây đàn cũng im bặt
Chỉ còn một lời ngân muôn thuở
Lời ngân lên từ trái tim em.
Thơ cũng không còn hơi thở
trong đêm căn nhà xưa.
Ma mị đi tìm ai cho rỗng không đời mình
Một lần ghé qua
Một đời bịn rịn
Một lần ghé qua, suốt đời ấn tín.
NGUYÊN PHONG
Tiếng chuông ngân trong mây
Tiếng chuông ấy
đã ngân lên trong mây
từ ngày ấy giờ ấy hơn ba mươi năm
Và gió đã bắt đầu thổi suốt sông Hương
từ một chiều mơ hồ từ một đêm mơ hồ
rung lên ngàn chiếc lá
Những dằn vặt hoài nhớ và yêu thương
đã rơi từ đám mây xanh ngắt
rung lên trong tiếng chuông
những hồi chuông chảy vào tim
đánh thức những cơn dạ du
lang thang tìm lại dáng trăng xưa
Có người nghe tiếng chuông trong buổi chiều mưa
Để tiếng chuông bây giờ vẫn ướt…
NGUYÊN QUÂN
Sự kiêu hãnh cô đơn
gốc đa ly cafe nóng quán Sửu, vài chiếc lá vàng, điếu thuốc
cháy dở và chiếc bật lửa zippo kỷ niệm
là hành trang mỗi ngày để bắt đầu một chuỗi ngày sống vớ
vẩn nhảy múa trong chiếc đĩa của con xúc xắc
là sự nhàm chán hình ảnh lập đi lập lại bằng thứ lập trình
quái dị tâm thần
thứ chủ đề bất di bất dịch tôi trong vũng lầy hoài niệm quá
khứ như con chó buồn nản không thèm vẫy đuôi để nhận
khẩu phần
cũng có sự giá trị nhất định trong quán tưởng về nhân sinh
quan tự lưu đày thân phận bằng tư duy kiêu hãnh
sự thờ ơ làm người có thể minh chứng hiện sinh còn tồn tại
một chiều không gian quá khứ sâu thẳm...
riêng tôi
BIỂN BẮC
T / Rừng người
Cô còn nhớ lần đầu
khi bước xuống đường đời
đã hỏi cô như vậy trong
buổi sáng nay khi cô
Bước xuống đường trời lả
hơi sương tình cảnh khi
đó cũng y hệt bây
giờ một rừng người từng
Người như những làn cây
ẩn hiện lờ mờ như
số phận của từng người
giữa rừng người mà dấu
Vết lần đầu là những
viên sỏi không nuôi sống
được một thời còn lần
sau là những mẩu vụn
Bánh khiến lạc lối cả
một đời rồi cô còn
nhớ lần đầu khi bước
xuống đường đời cô đã
Hỏi số phận mong mỏi
những điều gì ở nơi
cô mà số phận chỉ
vòng vo hỏi ngược lại
Rằng cô mong mỏi những
điều gì nơi số phận
mình khi bước xuống đường
đời lại hỏi cô như
Vậy trong buổi sáng nay
khi cô bước xuống đường
đời bước vào rừng người
bước đi với từng người
(cuối 4, không 14)
PHẠM BÁ THỊNH
Mưa Huế và tôi
Đợi em mùa mưa Huế
Giọt giọt tỉ tê rơi
Lá thời gian rả rỉ
Tháng ngày đi dòng sông vàng úa
Phù sa buồn lắng quánh hồn ngây.
Chờ em ngày mưa Huế
Lòng gió giông
Mây xám động chiều buôn
Đêm xoải dài giọt mưa hút bóng
Yêu tận cùng thương nhớ vỡ trôi
Nỗi nhớ em nhập nhòa mưa Huế
Bóng mơ chao bóng nước khỏa niềm đau
Không gian thẳm sâu
Ký ức trượt bờ rêu cổ tích
Lòng xao rớt lạnh tiếng em cười.
Mưa rơi! mưa rơi! mưa rơi!
Đi giữa Huế mưa sâu vời vợi
Hứng giọt chờ thả vờ quên lãng
Bao giờ về em ơi?
TỪ HOÀI TẤN
Thư gửi kẻ vô danh
nhiều ngày tôi vẫn chưa viết được
bức thư gửi
người vô danh
sự ám ảnh mọc gai trong trí óc
làm đau buốt những ngày qua
đó là sự ngụy trá được che đậy
như màu sắc loài kỳ nhông
đổi thay liên tục
của một con người
(hãy cứ tạm gọi như vậy)
Đó là vẻ im lặng của cây cỏ
dưới sự khắc nghiệt của thiên nhiên
nhiều năm hay nhiều thập niên
được gọi là sự biến đổi của khí hậu
hay sự suy tàn của trái đất
(hãy cứ tạm gọi như vậy)
Đó là vẻ giả tạo của nỗi yêu thương muộn mằn
điểm trang thêm vào giọt nước mắt
mái tóc ngắn cho một bên khuôn mặt một nửa của
người đàn bà
là một nửa của sự nhẹ dạ
đâu đó trong những ngày thanh xuân
nụ hoa giả trong chiếc bình gốm
sự dịu dàng cần thiết của tình ái
hay lòng đắm mê yêu
(hãy cứ tạm gọi như vậy)
từng ngày nghe tiếng kêu gào ngoài cánh cửa đóng đã
nhiều năm
thư có viết đâu
để gửi kẻ nào đó vô danh
vì bởi
kẻ ấy lại là tôi.
(SHSDB20/04-2016)
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.