Tần Hoài Dạ Vũ - Châu Thu Hà - Ngàn Thương - Nguyễn Hữu Phú - Phan Thị Tần - Đặng Văn Sử - Trần Thị Hiền - Nhất Mạt Hương - Trường Thắng - Mai Văn Hoan - Lê Quý - Lê Viết Xuân
Tác phẩm BÉ GÁI (Acrylic, 120cm x 80cm, 2021) của họa sỹ Vũ Duy Tâm
TẦN HOÀI DẠ VŨ
Chiếc lá nào xanh Huế?
Nếu có lúc lòng tan ngoài gió bụi
Trái tim em xin quay lại bên vườn
Nơi mai vàng vẫn nở giấc chim non
Tiếng hát giấu sau lá vòm xanh biếc
Trời buổi ấy còn pha màu luyến tiếc
Tuổi trăng non đã lấp lánh tiếng cười
Nước sông tràn bàn tay nhỏ đang tươi
Và môi thắm áo dài bay trước gió
Anh đã lượm trên cầu thang nỗi nhớ
Thuở tung tăng tóc ngắn bước chân đùa
Phía hiên chùa tiếng chuông gọi buồn xưa
Hoàng hôn tím bến sông nào mong đợi
Anh đợi ai lòng Bao Vinh ngập lối
Em về chưa mây trắng phía chân trời
Có bao giờ đem áo lụa ra phơi
Để anh nhặt câu thơ buồn trước ngõ
Xin dồn hết về đây mùa thương nhớ
Chiếc lá nào xanh Huế buổi trăng non...
CHÂU THU HÀ
Dặm nhớ
Một chiếc lá dịu dàng rơi giữa tháng ba
Hoa gạo bừng lên sắc đỏ
Nương theo cơn gió
Những hẹn hò dắt díu nhau đi
Nắm chặt tay em nắm lấy tay em
Lắng nghe từng nhịp thở
Chênh vênh ngày yêu
Chênh vênh nhớ
Bước chân xa chốn thị thành
Mà biển cứ biếc xanh
Mà lòng rộn rã
Mà tim khắc khoải gọi thầm nhau
Đường xưa nhớ buổi ban đầu
Và anh lạc lối trong màu mắt em
Thì thôi những êm đềm
Cứ dan díu chi nhau cho thêm dặm dài
nhung nhớ...
NGÀN THƯƠNG
Về Thế Miếu
Án thờ các vị vua triều Nguyễn
Tưởng nhớ cuộc đời đấng minh quân
Dẫu đã mất
vẫn lưu danh hậu thế
Một góc trời yên tĩnh
khói sương giăng
Từng di ảnh
chợt sáng lên lấp lánh
Khách dừng chân
lặng ngắm cúi đầu
Những ngày giỗ
vọng vang chuông trống
Ngỡ vua về trong Đại Nội
nao nao.
NGUYỄN HỮU PHÚ
Chị lặng thầm trong câu hát phôi pha
chị đã ở đây bao đêm trắng
tiếng còi tàu lạc mất từ lâu
nghe trong gió những lời yêu thương cũ
từng chiếc lá rơi trắng xóa nỗi niềm.
có những ngày trời trở gió
chị bấu vào bậu cửa
lòng tơ giăng lạnh buốt
hai bàn tay sắp ngửa
chị thì thầm:
“hôm nay ngày anh đi đã hai mươi năm”.
những đám mây buồn giăng ngang mái phố
tiếng mưa rơi ướt sũng lối mòn
ánh mắt bâng khuâng trôi vào chiều vắng
con sẻ co ro đứng bên thềm nhìn xa xăm.
đã bao mùa chị mải mê ngóng đợi
nghe mùi anh trên từng vùng da thịt sắt se
đóa tường vi nghẹn ngào xa xót
chị lặng thầm trong câu hát phôi pha.
PHAN THỊ TẦN
Sang sông
Bây giờ con nước triều dâng
Lục bình nở tím trên sông chợt buồn
Vén tay áo vén mênh mông
Bước chân nhè nhẹ qua con phố gầy
Mười năm ngày cũng đủ đầy
Liệu quên hơi ấm quên ngày quên năm?
Ừ thôi, người phải sang sông
Tiếng chuông gióng lễ đã loang khắp cùng
Thả bông hoa xuống nghìn trùng
Kìa con phố cũ giờ chùng khói sương.
ĐẶNG VĂN SỬ
Trăng trên phá
trăng treo trên phá
lõa những lớp sóng gọi nhau
ngư phủ chạm miền vây vi
trăng
đâu người xa lạ!?
hứng trong vốc nước bàn tay...
qua đây
cong
chiếc thuyền trôi chậm
thức giọng hò
thức ca dao
thức vào khuya khung huyền hoặc
bến nguyệt tình chạm thuở đầu yêu...
đan cài ô then, mắt lưới
buông vào dòng nhịp gõ ròng lên
và đêm...
nền không màu dệt thêu bóng tối
em
sáng một vầng trăng...
TRẦN THỊ HIỀN
Muộn
Muộn nửa lời chào
Em thành thiếu nữ
Tôi hái nhành hoa
Về bên vườn cũ
Muộn nửa mùa thu
Áo vàng không mặc
Cúc vàng héo hắt
Tôi thành mộng du
Muộn nửa giấc mơ
Em thành người lạ
Tôi thành đông giá
Ngang trời sao băng
Muộn nửa vầng trăng
Em thành thiếu phụ
Tôi thành lãng tử
Về ngủ dưới trăng
NHẤT MẠT HƯƠNG
Quê ngoại trở về
Qua cây cầu gỗ dập dềnh
Qua những chặng xanh lăn dài theo nhịp mắt
Quê ngoại mở ra trong vắt
Bụi ruối già
Rưng rưng cất câu chuyện của bà bao tháng bao
năm
Một chiều trái rụng lòng tay
Vàng ngác ngơ tháng sáu
Hoa dong riềng hiền như mắt mẹ
Thức gọi mùa thu
Tôi ngủ quên giữa tiếng chim gù
Cánh hoa cúc bay lên
Như những cánh chuồn chuồn vờn trên mái bếp
Mùi mít chín nồng nàn không hẹn trước
Lá mướp tần ngần đợi giữa mưa trưa
Tôi đã mon men đi qua khu vườn tuổi thơ
Hồi hộp bước chân trên cánh đồng con gái
Qua dòng sông những nỗi niềm bờ bãi
Gặp mắt mẹ triền đê
Ràn rạt cỏ may khâu kín cơn mê
Lần tay quơ mép viền ngày cũ
Lại dò dẫm trên cây cầu thân gỗ
Và dọc những triền xanh...
TRƯỜNG THẮNG
Mưa chiều
Mưa dầm móng cá sông Hương
Nghiêng cành lá đổ thậm thương gốc gầy
Đò ngang tìm bến đâu đây
Lắc lư lối gió chất đầy mái khua
Công viên ghế đá âm thừa
Nằm trơ trọi lắm chát chua trái sầu
Ta từ muôn nẻo về đâu
Mưa chiều cổ độ hạt sầu giọt vương…
MAI VĂN HOAN
Ngóng…
Dòng sông Hương cứ lặng lẽ trôi xuôi
Như thời gian không ngừng, không nghỉ
“Nắng mới lên” nơi hàng cau thôn Vỹ
Ngóng ai về cho kịp sáng mai nay
Ngóng ai về cho kịp ngắm mây bay
Cánh diều chao trên bầu trời xanh biếc
Ai vừa thả khúc nhạc trầm da diết
Huế ngỡ ngàng, Huế thổn thức, Huế mơ...
Cơn mưa chiều giờ đã tạnh hay chưa?
Dòng sông thơ còn tím màu vắng lặng?
Gốc mai Huế dãi dầu cùng mưa, nắng
Ngóng ai về trổ những đóa vàng tươi.
LÊ QUÝ
Chiều Thuận An
Chiều trở lạnh lại về với biển
Sóng lênh loang ru khúc bạc đầu
Con còng già cổ độ chơi vơi
Lời tình tự tìm mùa xưa ảo vọng
Đi nhón gót cho hồn vui với sóng
Không có người biển vẫn huyên thuyên
Chuyện đời nhiều trăn trở lụy phiền
Vị cay xé lặng trôi vào nỗi nhớ
Biển ngàn trùng khúc ru lãng bạc
Đôi khi rớt rơi giọt nước mắt mặn lòng
Ngước nhìn bầu trời xanh thăm thẳm gió
Cánh hải âu chớp trắng long đong
Biển và em cơn mê sâu lặng lẽ
Bờ ký ức dài ôm không kín vòng tay
Hạt cát hoang du lăn dài ngày nứt nẻ
Con còng già miệt mài se mảnh vỡ thời gian
LÊ VIẾT XUÂN
Đầm Vạc
Vết tích con sông còn đọng lại
Tiếng Vạc kêu ướt đẫm sương đêm
Chiếc gương soi mây trời chải tóc
Tạo hóa ban cho mảnh đất Vĩnh Yên
Anh đã từng đến với quê em
Bởi thỏa thích giữa mặt đầm lặng sóng
Thương con trắm, con trai hào phóng
Khi chiều về, đồng vọng tiếng ngàn xưa…
Đầm mở lòng lọc hết nắng mưa
Lắng vui buồn, nỗi niềm người Việt Cổ
Vẳng tiếng vạc kêu như lời nhắc nhở
Sống chan hòa cùng báu vật quê hương…
Nếu không có anh bạn dẫn đường
Chẳng thể nào nhận ra Đầm Vạc
Còn sót lại mấy ao hồ lác đác
Ngơ ngác nhìn những biệt thự villa
Đầm Vạc ơi, chẳng thể nhận ra...
(TCSH45SDB/06-2022)
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.
Sinh năm 1960 tại Hà Nội – Đã từng qua quân ngũ và hiện là biên tập viên của Báo Văn nghệ Hội Nhà văn Việt . Đã xuất bản 3 tập thơ: Một, hai, ba; Nhật ký và Bài tập; Gửi một mùa cổ điển... Đã từng đoạt giải cuộc thi thơ Báo Văn nghệ 1990, giải cuộc thi thơ Báo Người Hà Nội 2006.
Trần Đình Thành - Đức Sơn
Phạm Thị Anh Nga - Thanh Tuyền - Trần Kim Hồ - Vũ Thị Khương - Trần Khởi - Lê Hoàng Anh - Đoàn Lam - Trần Hữu Dũng - Đinh Tấn Phước - Nguyễn Loan - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thánh Ngã - Lê Ngã Lễ - Nguyên Tiêu - Võ Ngọc Lan - Nguyễn Văn Quang - Ngô Thái Dương - Trần Hữu Lục - Ngô Cang
Nguyễn Hữu Quý - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Khoa Điềm - Lam Hạnh - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Huy Tập - Mai Văn Phấn - Nguyễn Trọng Tạo - Đoàn Mạnh Phương - Ngô Công Tấn - Vũ Thanh Hoa - Từ Nguyễn - Nguyễn Xuân Hoa - Mạnh Lê - Hồ Thế Phất - Nguyễn Lâm Cẩn - Tường Phong - Nguyễn Đông Nhật - Vũ Thành Chung
Huỳnh Thúy Kiều - Đức Sơn - Kiều Trung Phương - Thạch Quỳ - Lưu Ly - Trần Hạ Tháp - Nguyễn Thị Anh Đào - Văn Hữu Tứ - Văn Công Hùng - Nguyễn Tiến Chủng - Thái Doãn Long - Hải Trung - Đông Hà - Nguyễn Văn Thanh - Hồng Vinh - Phụng Lam - Nguyễn Thụy Kha
Lê Huy Hạnh - Trịnh Hoài Giang - Triệu Nguyên Phong - Phan Tuấn Anh - Bạch Diệp - Phan Văn Chương - Hồ Đắc Thiếu Anh - Mai Trâm - Đỗ Văn Khoái - Viêm Tịnh - Lưu Thị Bạch Liễu - Lãng Hiển Xuân - Nguyễn Thanh Kim - Vũ Thắng - Võ Quê - Ngàn Thương - Nguyễn Nguyên An - Lê Phương Thảo
Ngô Thị Hạnh - Vạn Lộc - Nguyễn Thiền Nghi - Lâm Anh - Hoàng Ngọc Quý - Trần Thị Huê - Đường Xuân Sử - Dương Thành Vũ - Nguyễn Thị Liên Tâm - Bùi Đức Vinh - Công Nam - Nguyễn Thanh Tú - Trần Áng Sơn
Nhà thơ mặc áo lính, trưởng thành lên từ dải đất miền Trung gió Lào cát trắng, Nguyễn Hữu Quý là một người thơ lặng lẽ và khiêm nhường - nhưng đấy là sự lặng lẽ đào sâu trong suy tưởng với những khát vọng làm mới thư luôn thôi thúc.Là một tác giả thơ quen thuộc, mùa xuân này anh gửi tới trang thơ Sông Hương một chùm thơ mới nhất, “mở hàng” cho một năm thơ trên Sông Hương.
Vũ Thanh Hoa sinh tại Hà Nội, hiện công tác tại Vũng Tàu. Cử nhân luật. Hội viên Hội Văn Nghệ Bà Rịa - Vũng Tàu.
Thúy Liên - Thạch Thảo - Bạch Diệp - Võ Ngọc Lan - Châu Thu Hà - Nguyễn Thị Thúy Ngoan - Hoàng Bình Trọng - Phạm Việt Thư - Lại Đăng Thiện - Ngô Minh - Quỳnh Như - Trương Đạm Thủy - Phan Thành Minh