ĐÔNG HÀ
Gặp lại bông hoa cũ
Này hoa nở để cho người
Này em - cái cớ cho đời trăm năm
Một mai trăng gió về thăm
Có em gửi lại chỗ nằm nghe thơ
Đêm xưa hoa nở tình cờ
Trên căn gác nhỏ bơ vơ sông dài
Đêm nay hoa nở vì ai
Người qua bờ nọ nghiêng vai quên tình
Đêm nay hoa nở một mình
Có em hỏi lại một thinh không sầu
Tôi đem thơ cũ cài đầu
Ngờ đâu gương lược làm dâu mất rồi.
VÕ NGỘT
Hóa sóng Trường Sa
qua đêm dài thao thức
sớm mai nghe chim lảnh lót trong vườn
hương mộc chờ ai ngõ nhỏ
hoa cau rắc nẻ ngoài hiên
sợi khói vấn vương mái bếp
lót ổ rơm vàng gà con chiêm chiếp
lông mềm như tơ ngơ ngác nhìn
mắt đen như là giọt đêm
đường làng ngái ngái rạ rơm
bầy trẻ tung tăng đến trường
em lại một ngày tất bật
bà thêm một chiều nhớ - quên
ngày mai tôi lại đi xa.
vấn vương khói bếp hiên nhà
buổi sáng ở quê bình yên tĩnh tại
chiều chiều hóa sóng Trường Sa
BÙI VIỆT PHƯƠNG
Mưa lẻ
Đêm trong suốt, ngỡ chạm vào mặt trời
Mưa, mưa, mưa… cùng ồn ào, vẫn lẻ,
Cũng phải thôi, bất chợt nào có đôi
Từng giọt lạnh lẫn vào nhau… đêm tối.
Có ký ức xa như căn phòng trống
Hay quay lưng để bụi bặm thong dong,
Người khuya khoắt, áo choàng khuya khoắt
Ai đón mưa về phía mù khơi…
Nghe được cả tiếng ban mai vỗ cánh
Trong giọt rơi, vừa nứt vỏ hoàng hôn,
Mưa lẻ quá, mưa không là mưa nữa
Một ngày thưa, khang khác cả tâm hồn…
Trò chơi mưa
Mưa sẵn ở trong mưa
Lãng đãng, dây dưa, tình tang, “tích tịch”
Bản đàn này anh thuộc
Nỗi nhớ ấy thì chưa...
Mưa,
Chiếc ly đã đầy, rồi lại tràn đầy
Tích cũ soạn ra trò mới
Cuộc chơi với mưa
Kiên trì trong mục rữa.
Biết mình thua, để không phải già nua
Em đón người thua cuộc,
Bằng chiếc ô xinh nhất,
Anh bỏ lại bản dịch của một câu thơ đã ướt
Mưa, của chính mình.
TRẦN NAM PHONG
Mùa hoa
Con đường dẫn sáng
Lối vào xuân lộc vừng hoa nở
Đã đến mùa đâu
Ánh sáng hoa năm trước
Từng quả chuông báo ngộ
Đung đưa con lắc tự do
Đi qua mùa đông
Tháng chạp nấc trên từng lóng mía
Cơn đau khắc khoải gió tha phương
Chú sáo mỏ ngà dạy anh tập hót
Để không quên tiếng người
Anh lưu vào bộ nhớ mật mã tiếng cười em
Đọc bài thơ về thiên hà ánh sáng
Cha vẫn chờ phía trước
Anh hiểu
Con người sinh ra để chết
Và hơn một lần chết để sinh ra
Hãy yên tĩnh cho mùa hoa lựng sáng
NGUYỄN THỊ BỘI NHIÊN
Bài hát say mê
Bài hát này là bài hát say mê
Về những mặn nồng của miền gió cát
Đã chan chứa trong biển xanh thao thức
Gửi tới vô biên ước vọng ngọt lành.
Từng giọt nắng tái sinh trên đỉnh sóng
Từng cơn mưa đã lặn phía chân trời
Người xa lạ đã thân, gần biết mấy
Khi mùa sen, mùa phượng đã quay về.
Mỗi sớm mai gió mới lại lên đường
Ngày lại mới dưới trời xanh, mây trắng
Tôi lại nắm bàn tay người đầy nắng
Trái tim hồng lại đập nhịp yêu thương.
Tim khai bút trong ánh ngày rạng rỡ
Viết tiếp câu thơ, viết tiếp mong chờ
Bên tiếng sóng nói thay điều vĩnh viễn
Một cuộc đời tan vỡ đã hồi sinh…
LƯU XÔNG PHA
Một ngày bỗng thấy
Ngày cô độc tấu đàn gầy
Đêm cô đơn chiếc bóng dài khẳng khiu
Bất ngờ ngã sấp vào rêu
Mùa xuân rớt hột hắt hiu đá mòn
Đường làng mất dấu chân son
Nhà quê cò vạc héo hon từng giờ
Bồng bồng bế bế ngây thơ
Muối dưa bỏ chợ vu vơ lở bồi
Chiều mù bóng lại đưa nôi
Lửa rơm nướng tiếng à ơi chín giòn
Một ngày bỗng thấy tôi còn
Lá hoàng hôn rụng chưa mòn mắt xanh…
Đồng hương
Thõng tay rười rượi cánh chuồn
Bình yên đá cuội mặc buồn rong rêu
Bên trời váng chút thương yêu
Bốn mùa gió gọi liêu xiêu chưa về
Thõng tay chọn miếng nhà quê
Giải thiêng nước độc giải mê đầm lầy
Lửng lơ tóc ngắn tình dài
Bùa yêu nhớ bỏ cho đầy nụ hôn
Tâm tư khêu sáng tâm hồn
Bao năm hiu quạnh bước dồn nẻo hoa
Thõng tay người chạm tay ta
Chợt bâng khuâng ngấn phù sa chưa mòn.
HÀ VĂN ĐẠT
Có một tháng ba
Có một tháng ba khung trời lắng
Từng giọt xoan rơi ngát lối về
Kỷ niệm men theo con đường vắng
Tôi đứng như mơ giữa triền đê
Có một tháng ba êm giấc mộng
Cải vàng như lúa chín thơm nồng
Mộc miên đỏ chót nụ môi biếc
Tôi ngồi hong nắng đọng ven sông
Có một tháng ba vương ngọn gió
Thơm đóa hoa bưởi ngẩn ngơ chiều
Hoàng hôn nao nao làn khói bếp
Đêm phủ đầy sương lẫn vào trăng
Có một tháng ba đời ban tặng
Ngày tôi sinh… mênh mang ru hời
Cảm ơn cha mẹ và tạo hóa
Tháng ba thương mãi câu “à ơi”…
TRẦN QUANG PHONG
Làng chài
Đỉnh trắng xương rồng
Triền cát liễu dương
Hàng dừa trái ngọt
Bãi cát phau phau
Những con thuyền níu vào nhau ngái ngủ
Những con còng gió ngẩn ngơ
Cồn cát hoang sơ
Làng chài
Cụ ông lưng trần đen bóng mồ hôi đầm đìa
cặm cụi vá mảnh thời gian
Cụ bà đầu quấn khăn rằn bỏm bẻm miếng trầu
dưới nắng hanh vàng hong sinh linh biển cả
Người thiếu phụ tóc xõa rối bời long lanh con mắt
đắm đuối chân mây
Những người đàn ông bủa lưới vây bắt sao mai
Những đứa trẻ làng chài
Lưng bò miên man nghêu ngao cát trắng
Rủ rê lũ dã tràng rượt đuổi sao hôm
Dong con thuyền rong chơi hừng đông sóng biếc
Gửi quê nhà vào cánh vạc hoàng hôn
Đêm lập lòe ngọn đèn dầu chữ nghĩa
Nghe sao khuya kinh kệ giữa vô cùng
Làng chài giấu khuôn mặt vào cát trắng
Gió thổi vô biên
Biển xanh vô lượng
(TCSH436/06-2025)
Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy… *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...