Nửa món quà tặng

09:46 23/09/2009
ROBERT ZACKS (ANH)Nhân ngày quốc tế phụ nữ, tôi và anh tôi bàn nhau mua quà tặng mẹ. Đây là lần đầu tiên trong đời chúng tôi thực hiện điều này.

Gia đình chúng tôi sống trong khu phố lao động. Bố tôi làm công tại một nhà hàng, còn chúng tôi vừa học vừa làm thêm để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Hai anh em tôi kín đáo kể với bố nghe về dự định của mình. Bố hân hoan:
- Các con giỏi lắm! Mẹ chắc sẽ sung sướng.
Chợt nét mặt bố đăm chiêu. Tôi nhận ra điều suy tư của người. Những toan tính đồng tiền bát gạo hằn lên nếp nhăn của bố.
- Các con định tặng cho mẹ món quà gì? Bố hỏi.
- Bí mật bố ạ. Anh tôi cười bí ẩn. - Chúng con sẽ tặng mẹ những món quà xứng đáng. Rồi bố sẽ biết thôi.

Những ngày tiếp theo chúng tôi tham gia trò chơi bí mật về món quà. Chúng tôi vui vẻ hẳn lên. Không khí gia đình cũng trở nên đâçm ấm. Hai anh em tôi kháo nhau xem ai là người có món quà được mẹ ưa thích nhất. Anh tôi mới 14 tuổi nhưng tỏ khôn ngoan khi nghĩ ra một món quà giá trị theo như anh nói. Riêng tôi với số tiền ít đủ để mua một chiếc lược đẹp có gắn những viên đá màu.

Vào sáng sớm ngày lễ, anh bảo tôi bám sát theo anh. Thoáng thấy mẹ đang chuẩn bị lau chùi nhà anh làm ám hiệu và chúng tôi chạy đi lấy món quà.
Mẹ đang lau nhà bằng một bàn chải to tướng cũ kỹ. Trông mẹ làm việc uể oải. Tôi hình dung đây là công việc mẹ chán nhất trên đời.

Anh nhanh nhẹn tiến về phía mẹ với món quà trên tay. Mẹ tôi liếc nhìn. Trông mẹ buồn bã làm sao. Tôi nhìn món quà của anh. Một cái xô đựng nước và cái bàn chùi mới. Giọng mẹ bực tức:
- Món quà tặng cho mẹ đây ư?

Khuôn mặt anh tôi đầm đìa nước mắt. Anh thất thểu bước xuống cầu thang gỗ. Tôi nhét chiếc lược vào túi theo chân anh. Nước mắt tôi hoà cùng anh. Chúng tôi gặp bố giữa cầu thang. Bố tôi hiểu ra mọi chuyện.
- Để bố lên nói chuyện với mẹ. Ông cầm cái xô từ tay anh rồi bước lên cầu thang.
Tôi đếm từng bước chân nặng nề của mình. Mẹ tôi đang cọ rửa trong phòng. Không gian chậm chạp và u buồn. Bố tôi lặng lẽ cầm miếng giẻ lau khô vũng nước nhỏ.
- Mẹ nó à! Đừng làm cho con buồn như vậy. Món quà của con sẽ giúp ích nhiều cho mẹ nó đấy chứ. Từ đây nó sẽ phụ mẹ một phần công việc. Phải vậy không con?

Khuôn mặt anh tôi ngời ngời hạnh phúc:
- Dạ. Đúng vậy thưa bố mẹ.
Mẹ tôi ôm hôn anh, rồi quay sang nhìn tôi. Bố tôi nhanh như tia chớp:
- Món quà con tặng mẹ đâu rồi?

Tôi cảm thấy chiếc lược trong túi động đậy. Cái lược đang biến thành cái xô như cái của anh tôi: - Đúng là cái xô rồi. Tôi thầm nghĩ. Bỗng nhiên những viên đá quý trên chiếc lược biến thành những viên kim cương. Tôi rầu rĩ:
- Món quà của con tặng mẹ chỉ bằng nửa cái xô của anh con thôi.

NGÔ THIÊN THU lược dịch
(188/10-04)



 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật

  • CORMAC MCCARTHY

  • Rivka Galchen là nhà văn, biên tập viên tờ The New Yorker, với nhiều đóng góp về truyện ngắn và tiểu luận phi hư cấu cho tạp chí này từ năm 2008. Nữ nhà văn thường viết về khoa học và y học.

  • Ray Bradbury (1920 - 2012) là nhà văn lừng danh của Mỹ, tham gia văn đàn và thế giới điện ảnh sôi nổi trong suốt hơn 7 thập kỷ. Ông đã viết 27 tiểu thuyết và hơn 600 truyện ngắn. Truyện ngắn The Veldt (Thảo nguyên châu Phi) là một tiên đoán về mặt trái của công nghệ đang phần nào chạy theo những nhu cầu phi nhân bản của con người.

  • JACK LONDON

    Ngày đã trở nên lạnh lẽo và u ám, rất lạnh và rất u ám khi người đàn ông rẽ sang lối khác từ đường mòn Yukon và đi lên một bờ đất cao nơi có một đường mòn mờ mờ, ít người qua lại dẫn về hướng đông, xuyên qua rừng cây vân sam với những thân cây chắc khỏe.


  • SHIMAZAKI TOSON

  • Hirabayashi Hatsunosuke (1892 - 1931), sinh ra tại làng Fukada, quận Taken, Tokyo, tốt nghiệp Khoa tiếng Anh Đại học Waseda. Ông hoạt động như một nhà lý luận của phong trào vô sản thời kỳ đầu.


  • TED HUGHES

  • ARESS MOHAMED

    Trong lòng con thuyền đang lênh đênh trên mặt biển là 12 người, 7 đàn ông, 4 phụ nữ và 1 đứa trẻ. Đứa bé hình như đang thiếp đi trong vòng tay mẹ nó. Tính đến nay, con thuyền đã trôi được bốn ngày.

  • MACARIO D. TIU (Philippines)

    Hồi đó tôi chỉ có 3 tuổi nhưng tôi nhớ rất rõ đám cưới của anh Peter và chị Linda. Tôi nhớ nhất là được đùa giỡn trên chăn gối tinh tươm của chiếc giường dành cho đôi tân lang và tân giai nhân. Tôi sau đó mới biết là đùa giỡn như vậy sẽ giúp cho họ mau có con trai đầu lòng. Tôi được chọn để đùa giỡn vì tôi tráng kiện và mập mạp.

  • ROGER DEAN KISER (Hoa Kỳ)

    Tôi bước vào nhà hàng Huddle House ở Brunswick, Georgia và ngồi ngay quầy vì hết sạch chỗ. Tôi cầm thực đơn lên và bắt đầu xem những món ăn khác nhau và cố quyết định sẽ ăn sáng hay nhịn tới trưa luôn.

  • IVAN BUNIN

    Ivan Bunin (1870 - 1953), nhà văn Nga đầu tiên được trao giải Nobel, năm 1933. Ông nổi tiếng với ‘một nghệ thuật nghiêm cẩn’, mà với nó ông ‘tiếp tục những truyền thống cổ điển Nga trong sáng tác văn thơ’.

  • BĂNG TÂM

    Sinh sống trong suốt chiều dài thế kỷ XX, Băng Tâm là một khuôn mặt tiêu biểu của văn học Trung Quốc, ảnh hưởng lớn đến các nhà văn thời đại bà, với nhiều thể loại khác nhau, kể cả văn học dành cho tuổi trẻ. Tên thật là Tạ Uyển Oánh (谢婉莹), bà lấy bút danh là Băng Tâm (冰心) với mong muốn giữ một lý tưởng thanh khiết, mượn từ ý thơ của Vương Xương Linh: Tâm hồn như một khối băng trong một chậu ngọc.


  • KATHERINE MANSFIELD

  • L. CHOIJILSUREN (Mông Cổ)

    Vụ mùa năm đó bội thu khác thường. Mùa thu dài lê thê và chim chóc dường như không muốn rời tổ. Chúng bay theo hình cánh cung trên cánh đồng bao la từ sáng đến tối, như muốn chào đón người từ mặt trận trở về.


  • ISABEL MILES (Anh)