PHAN VĂN CHƯƠNG
Ảnh: internet
Làng
Mưa
mưa
mưa
nỗi niềm xưa mưa tới
ngày sau mưa về
phía bãi tha ma không thấy hình không thấy bóng
không thấy
đổ mồ hôi sôi nước mắt
của hồi môn để lại cho làng ruộng vườn và nỗi đau tàng hình
bắc cầu vồng
trẻ con gánh cơn dông ra khỏi vũng trời đời mẹ
đề tập làm văn tả cảnh quê em vào vụ
lặng phắc
miên man nét bút
cuộc đấu vật bát cơm manh áo tuổi thơ nào đã thấu
giữa khoảng trống
câu - chữ
nghé ò nghé ọ ... tiếng nghé hoài vọng
hợp âm đêm
chảy
ra đồng
lưỡi cày vẹt vầng nguyệt
khuyết
dấu tích hố bom ăn hớt của làng hơn nửa cánh đồng
mạ non đứng ruộng
hình dấu chấm cảm
gợi suy tư bài luận văn bằng tiếng vọng mùa vụ
nền văn minh lúa nước đồng bằng châu thổ
người Việt quần cư sống thành làng
sóng vỗ oằn sống lưng đất nước
thuở hồng hoang phôi thai bóng dáng
làng
truyền thuyết năm mươi người con theo mẹ Âu Cơ lên non
chon von ruộng bậc thang
bầu vú
đất tổ
sơn nữ gùi măng
xuống suối
năm mươi theo cha Lạc Long Quân ra biển quần tụ làng đảo
dô huầy dô ta Hoàng Sa Trường Sa
cá chình khơi xa
lửa ngún trong tim con cháu Lạc Việt
muôn đời bất diệt
làng
vàng trong sân vàng tràn ra ngõ
lúa hong vàng thôn
rơm hong
lòng người xa xứ
nón quai mây mây lụa trên đầu
bà ngả bóng trưa nồng ngót ngoét
thần thoại cổ tích hiện về
ông phì phèo nét quê
khói vẽ
đường bay cánh chim quanh mặt trống đồng
giã gạo
triền bờ sông
trắng
vốn liếng dấu vào đâu hỡi ông trời tháng tám
thòm thèm ốc đảo
làng
ệch...ệch...ệch..
đồng vọng dế giun tiếng kêu mắc cạn
ma trơi chấp chới tuổi mục đồng
trống ba hồi chín tiếng
kiến như người người nối nhau như kiến ùn ùn ra trảng
hồn
ly biệt
lách tách lách tách
gió đánh rách tiếng áo tơi hoài cổ
hồi ức
thánh thót giọt tranh
nghèo
thôn nữ hồn nhiên
ngắm nụ tầm xuân bần thần
mắc cở
láng giềng ơi chiều thơm cơm mới
qua đây cho nợ
vị
cua đồng
bước qua lời nguyền
trai làng biền biệt hướng ngôi sao phương nam
râm ran Trường Sơn
cả rừng con gái
bóng hình ông
bóng hình cha
bóng hình chồng
bóng hình con
như mới hôm qua giấc mơ cầu vồng
ghánh cơn dông ra khỏi vũng trời đời mẹ
và bài tập làm văn làng quê vào vụ ngày mai sẽ khác
mưa
mưa
mưa
qua chưa cơn mưa mặn chát
làng - không - chồng
vọng
phu
thiên thu
thao thiết ký ức
làng.
(TCSH341/07-2017)
HOÀNG THU PHỐ
NGUYỄN TÂN DÂN
NGUYỄN THỊ NAM
Nguyễn Khoa Điềm - Trần Vạn Giã - Huỳnh Minh Tâm - Đinh Thị Như Thúy - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Thụy Anh - Nguyễn Thị Hải - Trần Duy Trung - Từ Nguyễn
NGUYỄN CÔNG THẮNG
PHẠM THỊ PHƯƠNG THẢO
PHÙNG SƠN
Vĩnh Nguyên - Hoàng Vũ Thuật - Khaly Chàm - Hoàng Thu Phố - Lưu Xông Pha - Nguyễn Minh Khiêm - Trường Thắng
Nguyễn Đức Tùng - Lê Minh Thắng - Kinh Thượng - Thảo Nguyên - Nguyễn Hữu Trung - Lê Trinh - Trương Hữu Thuận - Ngô Minh
Cảm nghiệm những con chữ của Trương Đăng Dung thiên di trên mặt phẳng tâm thức, để lại dấu vết và người ta gọi chúng là thơ. Không gian trong chùm thơ dưới đây của Trương Đăng Dung khiến ta cảm giác bước lên những nấc thang rời xa tầng địa ngục sâu thêm phía dưới. Nỗi choáng ngợp về ký ức như tòa lâu đài ảo ảnh dung nhốt ngã ái lại tự hân hoan lấy, là lúc huyễn giác nhà thơ lần đầu linh cảm về sự bất an khi thời gian bỗng tước luôn cả những gì vừa chạm đến bàn tay.
SH
PHAN BÍCH MAI
LÊ THÀNH NGHỊ
PHẠM THỊ ANH NGA
Tặng các Hoàng tử bé và bông hồng của các chàng.
“Đàn ông đã quên mất chân lý này, chồn nói. Nhưng cậu thì không được quên. Cậu trở thành người có trách nhiệm muôn đời với những gì cậu đã thuần dưỡng. Cậu có trách nhiệm với bông hồng của cậu…” (Saint-Exupéry, Hoàng Tử Bé).
Nguyễn Hoàng Dương - Văn Lợi - Xuân Đài - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Đặng Văn Sử - Hà Văn Sĩ - Lê Hào - Lê Viết Xuân
TRẦN VẠN GIÃ
ĐÀO DUY ANH
HẠ NHIÊN THẢO
THÁI KIM LAN
(Nhân kỷ niệm ngày sinh nhật Phương Lan một năm sau khi mất (1951-2016), viết tặng gia đình Trần Đình Lập)
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Mai Văn Hoan - Nguyễn Thị Hải - Trần Xuân An - Huy Uyên - Trần Quốc Toàn - Lê Văn Lâm - Lan Anh - Võ Ngột
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO