Không đề tháng bảy

15:34 23/09/2015


ĐÀO DUY ANH

Ảnh: internet

Không đề tháng bảy  

Nếu một ngày thấy chán người đàn ông vừa qua đời mình xin đừng nấc lên lời quá thể như ân huệ đừng đặt những câu hỏi nhạy cảm vào giả định ngây thơ người đàn ông sẽ chẳng bao giờ bỏ buồn vui vào một lúc để gật đầu câu trả lời như phải chẻ ra sợi tóc nhỏ đến cạn cùng mới biết được phần lẩn khuất của thương đau làm sao giải mã hết phép màu và tri giác những giấc mơ đe dọa cảm giác bất ổn đã cấu thành cặn đắng bao kỷ niệm mày mò từ tâm thức từ những mảnh rời của thực tại tang thương người đàn ông gục đầu trong sự hiện hữu của người đàn ông mất bóng gọi giới ước về lầm than trong hơi thở gãy Thiên sứ tình yêu không hoàn tất sứ mạng lời dâng hoài công đời quá nhiều dan díu những xúc cảm rợn người tỉ mẩn từ khi ý đồ nằm ngoài ràng buộc của đạo lý thông thường trầm mình vũng lầy thương kẻ mắc cạn trên đường tìm chân lý gặp đầy dẫy nghịch lý cô đơn làm khách lạ chính mình trong bi kịch lạnh lùng ma thuật đã bày này đâu khải huyền bí nhiệm con người tội nghiệp ngay sự hiện hữu mình cũng khả nghi  

Người đàn bà chán cứ thản nhiên mà đi mặc ai ghìm nước mắt cứ thản nhiên mà đi vung cánh tay SG cắt cớ cứ thản nhiên mà đi làm nhân chứng cho một ý thức khốn khổ bệnh Trời còn trở tương tư hái chòm sao về mở tiệc mới một hồi sinh cứ thăng hoa để nhận chân giá về mình khi ngã vào một bờ vai khác vực lên tàn tích cũ đốm da bạch tạng ngày Người đàn bà gọi về con phố chưa từng hắt hiu cái khát khao tuyệt đối sẽ làm nhức nhối hũng trống tâm hồn thế giới tượng trưng thu mình lại ban phát sinh khí và ý thức không đúng với ý thức trong cõi thâm mật của nó mọi nỗ lực tự tri hờ hững cơn khủng hoảng tinh thần của tâm hồn phù phép lửa yêu Người đàn bà bất chấp không thể tự túc trong cõi về cửa huyền bí con tim trải lòng mờ tỏ gọi về hai bản thể trong giấc mơ ảo dụ với SG tình nhân  

Trong trò chơi bi thảm của cuộc đời cứa nát một trái tim cần hóa thân vào định mệnh bằng tiếng rên của tuyệt vọng bằng lời mời đi vào hư vô Người đàn ông soạn mình hành trình về nơi khép cửa để tiếng “Chán” kia chưa kịp đến tai mình đi tìm nơi mà núp đời vừa đổ xuống lưng đập nát linh hồn tinh khôi làm mùn cho đất mọc lên cây cô độc cây duy nhất Cuội nằm phong kín niềm tin khờ khạo ngàn năm đốt lá Đa soi vào nhân thế với nhiều câu hỏi găm từng thớ nghĩ bàn tay lạc dấu chỉ đường dang dở để sụt sùi nào ngất xuống bờ đêm có nồng nàn nào đáng thương vừa tắt lửa thôi một êm đềm.

(SH319/09-15)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • PHAN TRUNG THÀNHLời tạ của hải cẩu Hải Dương

  • HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm

  • Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên

  • Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng

  • Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm

  • Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục

  • Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương

  • LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.

  • LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.

  • THANH THẢOKhối vuông ru-bích

  • Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng

  • ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm

  • Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm

  • Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan

  • NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng

  • LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại

  • LƯU TRỌNG LƯCó những vườn

  • NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác

  • Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng