và nhiều lần cùng ông ngồi uống bia lao xao bên vỉa hè có thể ông không bao giờ biết tôi cũng như tôi chưa hề biết ông thế giới trong mỗi người không phải là khẩu phần không phải là tem phiếu không phải là những chiếc khuôn của đấng tạo hóa đừng bắt buộc tôi giống ông đừng bắt buộc chúng ta giống nhau đừng nhân bản - xin đừng - các ông hãy dừng tay một buổi sáng ông nhìn tôi rồi ông nói rằng: thấy quen quen. sự lạ xa ông ngỡ là quen biết tôi hỏi ông: bữa ni còn làm thơ không? ông bảo: dạo này trống trải tôi nói: thì làm thơ về nỗi trống trải ông nói: hắn bỏ mình đi rồi ôi trời ơi! tôi không thể tin được chỉ có người bỏ thơ tại sao nhà thơ lại đổ lỗi cho thơ? tôi nhìn dáng ông đi xa lạ như nhìn từng bước chân tôi lạ xa trên mặt đất trên mỗi gương mặt khóc cười chỉ một điều tôi không hiểu tại sao nhà thơ lại đổ lỗi cho thơ? LÊ HUỲNH LÂM (nguồn TCSH số 230 - 04- 2008) |
MAI DIỆP VĂN
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGÔ VIẾT DINH
LÊ HẢI KỲ
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
NGUYỄN ĐỨC SƠN
VÀNG A GIANG
Phan Lệ Dung - Nguyễn Hữu Quý - Trần Thương Tính - Nguyễn Ngọc Phú
VÕ TẤN CƯỜNG
NHUNG NHUNG
TRẦN NGỌC MỸ
ĐOÀN TRỌNG HẢI
LÊ TRỌNG NGHĨA
NGUYỄN DUY TỜ
HOÀNG THỤY ANH
ĐẶNG CHƯƠNG NGẠN
HUỲNH THÚY KIỀU
LÊ NHI
HUỲNH THỊ QUỲNH NGA