Do sơ suất trong trình bày, Số đặc biệt Sông Hương 22, tháng 9/2016, trang 25, đã in nhầm tên tác giả bài thơ “Xác” của nhà thơ Đỗ Thành Đồng thành tên tác giả Hoàng Thụy Anh.
Bài thơ “Xác” vốn nằm trong chùm thơ 3 bài của Đỗ Thành Đồng: “Tình điên”, “Thở”, “Xác”; bài thơ “Thở” có ý thơ “sợi muối bay ra từ mắt” chú thích là “thơ Hoàng Thụy Anh” do bị nhầm lẫn lúc trình bày nên đã không chú thích.
Ban Biên tập xin cáo lỗi cùng bạn đọc; thành thật xin lỗi tác giả bài thơ Đỗ Thành Đồng, nhà thơ Hoàng Thụy Anh.
BBT
Xin sửa lại như sau:
Thơ ĐỖ THÀNH ĐỒNG
LTS: Đỗ Thành Đồng sinh năm 1964 ở làng Thổ Ngọa, Quảng Bình. Anh đã xuất bản 3 tập thơ: Cỏ vô danh (Nxb. Thuận Hóa 2010); Rác (Nxb. Hội Nhà văn 2012); Rỗng (Nxb. Hội Nhà văn 2014); Hiện công tác tại Tổng công ty Sông Gianh. Dưới đây là chùm thơ anh vừa gửi đến Sông Hương.
Tình điên
Phố đêm
gió kiên nhẫn
những đường sáng lưỡi lam ngọt
rét
xuyên thủng
góc chợ
âm thanh lấn át âm thanh
vết thương cuốn lấy vết thương
bệnh hoạn chồng lên bệnh hoạn
sức sống
cuộc tình
từng ngày
gã đàn ông kiên nhẫn như gió
liếm những vết thương trên cơ
thể người yêu
Valentine bánh vụn
người đàn bà nối những ống
quần
khăn vắt vai bạn tình
ai đó tặng nàng bộ cánh
ai đó tặng chàng đôi hia
ai đó cười
tuyệt ghê
ai đó bình luận
chỉ có người điên mới yêu nhau
như thế
Thở
Cho CBG
Em nhặt từng tiếng thở dài
vướng đầy mắt lưới
từ hàm răng trắng lóa của trăng
và nham nhở mặt sông mụn nhọt
tôi đã trầm mình từ mấy ngàn
năm trước
cô đơn vẫn nổi lềnh phềnh
tiếng thở dài
gầy hơn nồi nước xáo
và thanh âm nuốt nước bọt
em nhặt tiếng thở dài
trong “sợi muối bay ra từ mắt”*
đêm ấy nhiều người bận thở
gấp
tôi là đứa trẻ nhặt rác
từ những tiếng thở dài
từ những tiếng thở gấp
và cả bãi nước bọt
khi lòng mình thấy
rỗng
giấc mơ
cửu tuyền có sóng
tôi cùng em lướt
tiếng thở dài.
16/4/2016
----------
(*) Thơ Hoàng Thụy Anh
Xác
Anh ngửi thấy
mùi văn minh trong từng xác người
từ một bãi biển xa xôi
từ chân trời có tiếng bom xé cổ
những xác chết mang hồn
sự sống
anh nhìn thấy
màu đêm trong đôi mắt xác cá
trên bãi biển miền Trung
những xác chết gọi hồn
sự sống cỏ cây sông núi
anh nhận thấy
trong những xác ngày
mùi văn minh thơm như lời nói
màu quê hương xanh như lời nói
những cái xác
di động
anh nghe thấy
(SHSDB22/09-2016)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ