Diệu kỳ miền biên giới A Lưới

14:55 11/02/2014

Tuy khá bận rộn, nhưng Giám đốc NHCSXH tỉnh Trương Công Lân vẫn dành thời gian  Đoàn cán bộ truyền thông ở mãi tận Hà Nội, thực hiện một chuyến đi và viết về huyện A Lưới, miền đất biên giới bên dãy Trường Sơn hùng vĩ.


Đường 12 ngày ấy vốn trống vắng, gập ghềnh bùn đất, bây giờ là Quốc lộ 49, mà theo nhiều người gọi đó là “con đường xanh” có chiều dài chừng 80km, khởi nguồn từ cửa biển Thuận An, ngược qua các huyện Phong Điền, Hương Trà, rồi đến A Lưới, nhập vào đường Hồ Chí Minh huyền thoại để ra Quảng Trị, vào Quảng Nam, sang nước bạn Lào. Dẫu chưa hiện đại như những đại lộ ở đồng bằng nhưng so với 15 năm trước, Quốc lộ 49 đã khác rất nhiều: con đường được mở rộng, trải nhựa phẳng lỳ xuyên giữa những cánh rừng thông, keo, những vườn cao su, cà phê bạt ngàn. Có những lúc, con đường lại băng qua các làng xóm bình yên của người Pa Kô, Cà Tu, Tà Ôi… với những nương ngô, ruộng lúa xanh tốt. Chính vì vậy, trong suốt dọc hành trình, ai nấy trong đoàn chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng, ngạc nhiên trước những gì luôn hiện ra trước mắt, nhất là hai nữ phóng viên thuộc thế hệ 8x tươi tắn là Hồng Anh (Báo Nhân dân) và Lương Xuân (Thông tin NHCSXH) lần đầu đi trên con đường này tới miền biên giới Việt Lào đều muốn dừng xe, nhao ra ngoài để vội vã giương máy ảnh “chộp” những cảnh đẹp đến quyến rũ và lắng nghe tiếng rì rào của gió, tiếng thở gấp gáp của cỏ cây hoa dã quỳ.

Giờ đây, chúng tôi đang có mặt tại miền đất A Lưới, một huyện miền núi giáp biên có tổng diện tích tự nhiên là 1.700km2 nhưng có đến 91km đường vành đai biên giới. Huyện có 21 xã, thị trấn đều thuộc vùng sâu, vùng xa, vùng đặc biệt khó khăn, 11.129 hộ với 5 dân tộc Pa Kô, Cà Tu, Tà Ôi, Kinh và Pa Hi, trong đó dân tộc Pa Kô chiếm 85% dân số. Miền biên giới đất rộng, người không đông, nhưng cuộc sống của họ trước đây chỉ trông vào việc phát rừng làm nương rẫy, bởi ruộng nước ít, vốn liếng thiếu trầm trọng, trình độ sản xuất lạc hậu, vì thế tỷ lệ hộ nghèo ở thời điểm năm 2008 khá cao 40,7%.

Song mới đây, với sự nỗ lực vươn lên của lãnh đạo và nhân dân, nhiều xã của huyện A Lưới như A Đớt, A Roàng, Hồng Thủy… được đưa ra khỏi danh sách xã đặc biệt khó khăn. Nhất là, từ khi được các chương trình, dự án của Nhà nước, trong đó đáng kể đến nguồn vốn tín dụng ưu đãi của NHCSXH hỗ trợ đầu tư, vùng đất này như trở mình, được đánh thức, đem lại mùa màng xanh tươi đến ngút tầm mắt dọc Quốc lộ 49 về tới tận chân cầu thang nhà sàn của người dân. Hỏi vì sao vùng núi cao A Lưới thoát nghèo nhanh, Phó Chủ tịch UBND huyện A Lưới kiêm Trưởng Ban đại diện HĐQT NHCSXH huyện được hưởng lợi trực tiếp từ nguồn vốn tín dụng ưu đãi - ông Nguyễn Mạnh Hùng không ngại ngần đáp: Bà con các dân tộc trong huyện bây giờ đang dần thoát nghèo và vươn lên làm giàu, thực tế đã có không ít hộ đồng bào Pa Cô, Tà Ôi đã trở thành triệu phú nhờ canh tác nông, lâm nghiệp. Nguyên nhân làm nên diệu kỳ trên vùng cao A Lưới thì có nhiều nhưng một nguyên nhân không thể phủ nhận, đó là NHCSXH đã tập trung nguồn vốn ưu đãi gần 130 tỷ đồng ưu tiên đầu tư cho các hộ nghèo, cận nghèo và gia đình đồng bào dân tộc thiểu số. Cùng với đó, cán bộ tín dụng chính sách còn không quản ngại khó khăn vất vả, đêm ngày bám địa bàn, tận tình hướng dẫn đồng bào bản địa sử dụng vốn vay ưu đãi vào cấy lúa nước, trồng cao su, làm nghề dệt zèng truyền thống.

Mấy năm nay, nhờ vay vốn ưu đãi dễ dàng, kịp thời lại thêm sự bàn bạc, đổi thay cách làm, miền biên viễn A Lưới đã có thêm những cánh rừng kinh tế trên diện tích 1.792ha cây keo, thông, tràm, xà cừ mà xưa chỉ là rừng gỗ tạp; các giống ngô lai, lúa nước chất lượng tốt được đưa vào sản xuất đại trà trên đồng ruộng. Cùng đó, dựa vào nguồn vốn chính sách và tiến bộ của khoa học kỹ thuật, A Lưới đã phát triển cây cao su tiểu điền lên 1.309ha, đưa giống cà phê catimon năng suất cao thay thế cho giống lúa cũ thoái hóa được 747ha. Riêng ở xã A Roàng, giáp với nước bạn Lào trong 6 năm qua đã được NHCSXH huyện quan tâm hỗ trợ lãi suất và kịp thời cho vay gần 4 tỷ đồng để tham gia dự án trồng cao su tiểu điền. Kỳ lạ thay, nguồn vốn ưu đãi như “bà đỡ mát tay” làm cho cây cao su cứ vượt nắng gió, giá rét mà khép tán, cao to bằng bắp đùi để đến mùa xuân này cho khai thác mủ, thứ vàng trắng trên Trường Sơn. Phó Chủ tịch xã A Roàng, ông Viên Xuân Danh cười bảo: Cứ đà này những đám nương ở khu vực biên giới nơi đây chẳng mấy chốc sẽ phủ kín bằng màu xanh của cao su. Tất cả là nhờ sự tác động của nguồn vốn ưu đãi từ NHCSXH huyện A Lưới đấy.

Tôi hỏi ông Đoàn Thanh Chương - Giám đốc NHCSXH huyện A Lưới, năm 2014 này, ngân hàng có những giải pháp gì mới giúp dân nghèo và đồng bào dân tộc thiểu số? Ông Chương cho biết: Nếu chiếu theo yêu cầu thì nhân dân rất cần nhiều vốn ưu đãi, trong khi đó số lượng cán bộ tín dụng chính sách vẫn chỉ có 10 người, nhưng chúng tôi tiếp tục tăng cường phối kết hợp với các hội, đoàn thể, với 244 Tổ tiết kiệm và vay vốn trên địa bàn chuyển tải nhanh chóng quản lý chặt chẽ nguồn vốn ưu đãi đến từng đối tượng được thụ hưởng, đồng thời nâng cao tinh thần trách nhiệm, năng lực nghiệp vụ cho đội ngũ những người làm công tác tín dụng chính sách để cùng các ban, ngành xây dựng, định hình các ngành nghề và dự án có chọn lọc và làm ăn có hiệu quả, tích cực tuyên truyền vận động bà con nhận thức được việc vay vốn ưu đãi, sử dụng vốn đúng mục đích, đạt kết quả kinh tế cụ thể.

Để mắt thấy tai nghe, ông Chương dẫn chúng tôi xuống xã A Đớt chứng kiến phiên giao dịch đầu năm mới giữa Tổ giao dịch lưu động với khách hàng. Không khí thật đông vui như ngày hội làng. Công việc cho vay, thu nợ, nộp lãi cũng tất bật nhưng gương mặt từ cán bộ NHCSXH đến đồng bào dân tộc trên miền biên viễn này vẫn ngời ngợi ánh lên niềm tự tin.

Chủ tịch Hội Nông dân xã A Đớt, người dân tộc Tà Ôi, ông Hồ Thanh Đài phấn chấn nói: “Vùng sâu chúng tôi bước vào năm mới dồn dập có tin vui, đó là nhiều gia đình khai thác được hơn 100ha rừng nguyên liệu giấy, vậy là có nguồn thu nhập để trả nợ đầy đủ, đúng kỳ hạn cho ngân hàng, lại thêm tích lũy nâng cao đời sống, mở rộng sản xuất, rồi 28 hộ cận nghèo trong xã hôm nay được NHCSXH giải ngân đợt 1, mỗi người được vay 30 triệu đồng với lãi suất ưu đãi để phát triển kinh tế, làm giàu”.

Vui quá chứ còn gì! Vì thế thay mặt bà con nông dân, ông Đài giữ cả Đoàn công tác ở lại uống rượu đóa - một loại rượu của dân tộc được lấy từ ngọn một loài cây mọc bên dãy Trường Sơn có thân hình giống cây dừa nước, ở vùng sông nước Nam Bộ. Chén rượu cuối năm có hương vị lá cây rừng khi uống vào, tôi cảm nhận thấy nó ngòn ngọt, nồng nồng, man mát như có tình người, tình đất nồng nàn thương yêu.

Rượu đóa, lần đầu tiên tôi uống sao mà ngon đến thế. Uống mà không say, diệu kỳ thay miền biên giới A Lưới!.

 

Theo Du Xuân - Cảnh Tú (Nguồn: UBND huyện A Lưới)


 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • SHO - Hòa chung trong không khí tiến tới kỷ niệm thống nhất đất nước, sáng ngày 26/3 tỉnh Thừa Thiên Huế trang trọng tổ chức Lễ mitting kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng Thừa Thiên Huế (26/3/1975- 26/3/2015) tại Sân vận động Tự Do, Thành phố Huế.

  • SHO - Chào mừng kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng quê hương Thừa Thiên Huế (26/3/1975- 26/3/2015), Liên hiệp các hội VHNT tỉnh Thừa Thiên Huế phối hợp với Hội Nhiếp ảnh Thừa Thiên Huế tổ chức khai mạc triển lãm ảnh thời sự nghệ thuật với chủ đề: “Thừa Thiên Huế- 40 năm xây dựng và phát triển”  vào chiều ngày 25/3, tại Bảo tàng Văn hóa Huế - số 25 Lê Lợi - Thành phố Huế.

     

  • Tiếp bước hành trình khám phá những ngôi chùa Huế, ta sẽ đến với một ngôi chùa – một tổ đình – nơi thể hiện tấm lòng bao dung của nhà Phật với những con người không toàn vẹn – Từ Hiếu. Chùa nằm ở thôn Dương Xuân Thượng III, xã Thủy Xuân, thành phố Huế.

  • Khi bàn về Nhã nhạc người ta thường chú trọng nhiều đến thành phần, biên chế các loại dàn nhạc và bộ phận nhạc không lời do các nhạc cụ diễn tấu, mà ít đề cập đến một bộ phận quan trọng của Nhã nhạc là thể loại nhạc có lời.

  • Trong kiến trúc cung đình Nguyễn tại Huế, hình thức nhà tạ có mặt ở khắp nơi: Hoàng cung, Hành cung, Biệt cung và ở cả các lăng tẩm đế vương.

  • Để nhã nhạc cung đình Huế “sống lại” như ngày hôm nay, có công rất lớn của cụ Lữ Hữu Thi- nhạc công cuối cùng của triều Nguyễn. Cụ đã âm thầm, kiên trì vượt qua khó khăn trước những thăng trầm của lịch sử để giữ gìn và trao truyền ngọn lửa nhã nhạc, đưa nhã nhạc từ chỗ bị lãng quên trở thành di sản của nhân loại.

  • Nhà văn Nguyễn Tuân đã tinh tế nhận xét: “Người Huế ăn bằng mắt trước khi ăn bằng miệng”.

  • Ngài thủy tổ họ Hồ Đắc làng An Truyển, xã Phú An, huyện Phú Vang tỉnh Thừa Thiên Huế vốn là gốc từ ngoài bắc vào lập nghiệp thường được dân làng gọi là Hồ Quản Lãnh.

  • Nói thiệt thì o Huế của tôi cũng có uy lắm đấy, đừng tưởng là o hiền. Đôi lúc vui miệng tôi hỏi o: “Vậy chớ Kho Rèn ngoài nớ nó rèn cái giống gì vậy?”, thì o không trả lời mà trừng mắt nhìn tôi!!!

  • Địa danh Thanh Hà thuộc xã Hương Vinh, thị xã Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên-Huế ngày nay. Nằm phía bờ tả ngạn sông Hương, cách kinh thành Huế 4 km, cách cửa biển Thuận An khoảng 10km. 

  • Tranh làng Sình đã trở thành nhu cầu của đời sống văn hóa, là thành tố của mỹ thuật cổ truyền và hợp thành văn hóa truyền thống xứ Huế.

  • Sáu câu chuyện dưới đây là 6 lần thoát chết của vua Gia Long do Diễn đàn lịch sử Việt Nam biên tập, xin giới thiệu đến với quý bạn đọc.

  • Đêm xuống, sau khi chờ cha đi ngủ, đứa bé mới trốn cha đi học hát. Người chị cột sợi dây ở ngón tay, đầu dây kia móc ở ngách cửa, lơ mơ ngủ. Khuya, cô em gái về, khẽ giật sợi dây, cánh cửa được hé ra, một bóng nhỏ loắt choắt nhanh nhẹn len vào trong, bóng đêm im lìm phủ lấy ngôi nhà, không một ai hay biết.

  • Từ xa xưa, nghệ vàng thuốc bắc là một trong những phương pháp bí truyền của các bà mụ xứ Huế để giúp các mỹ nữ Cung Đình lấy lại vóc dáng thon gọn và làn da hồng hào, quyến rũsau khi sinh.

  • Từ xưa cho tới nay, câu chuyện về những cổ vật là đồ tùy táng luôn được bao trùm bởi những lời đồn thổi nhuốm màu ma mị tâm linh. Người nào lấy trộm hoặc có được những thứ không phải của mình sẽ bị quả báo. Nhưng dù rùng rợn ma quái đến đâu, dù cho những lời nguyền quả báo có ám ảnh thế nào đi chăng nữa thì những món đồ cổ có giá vẫn luôn có sức hút đối với những kẻ khoét ngạch trộm cổ vật…

  • Theo Nhà nghiên cứu Hồ Vĩnh, khi biên soạn cuốn sách “Lịch sử khẩn hoang miền Nam”, nhà văn Sơn Nam đã lặn lội từ Nam Bộ ra Huế, ngược dòng Hương Giang, lên đến ngã ba Tuần, rồi vượt sông qua bên tê tả ngạn dòng Tả Trạch để kính viếng lăng chúa Nguyễn Phúc Chu....

  • Nằm dưới chân nơi an nghỉ của cụ Phan Bội Châu, là ngôi mộ của hai chú khuyển. Ngày hai chú khuyển mất, chính bàn tay cụ Phan chôn cất và lập bia mộ. Gần 100 mùa xuân đi qua, câu chuyện về hai chú khuyển trung thành cũng phai nhạt trong ý niệm bao người. Đến bây giờ, nhiều người lại đặt ra câu hỏi: Vì sao lại có hai ngôi mộ ấy?

  • Từng lâm cảnh đầu rơi với thịt nát xương tan, người ta đồn rằng đây là những vị thần trấn yểm, bảo vệ giấc ngủ và gìn giữ kho báu mà triều thần an táng cùng Vua Gia Long dưới lòng cổ mộ!

  • Du khách đến Huế, dường như ai cũng muốn tham quan những cung điện vàng son một thuở bên trong những vòng tường thành rêu phong cổ kính, hay viếng thăm những lăng tẩm uy nghi của các vị vua triều Nguyễn đang giấu mình dưới bóng cổ tùng nơi vùng đồi núi chập chùng ở phía tây Kinh Thành Huế…

  • Lên A Lưới, tỉnh Thừa Thiên - Huế những ngày này, khắp các bản làng của đồng bào dân tộc Pa Cô đều đang rộn ràng chuẩn bị đón lễ hội A Za - ngày Tết truyền thống của đồng bào trên đỉnh Trường Sơn này. Đây cũng là thời điểm kết thúc vụ mùa cuối năm, khi những hạt lúa, bắp ngô, củ sắn… đã được thu hoạch và cất vào trong kho của mỗi gia đình; là lúc để bản làng trẩy hội, cất lên những điệu khèn, điệu múa… hay nhất đón chào Tết A Za.