TỪ HOÀI TẤN
Tác phẩm “Dưới ánh bình minh” của NSNA Trương Vững
Hãy luôn mở lòng cho cuộc sống
vì bạn sẽ được đáp đền
Khi sống gần hết một đời người
Tôi mới thấy được tấm lòng cho cuộc sống
Dù cuộc sống đáng yêu hay đáng ghét
Vẫn là một tấm lòng
Dù thương hay giận, buồn hay vui
Vẫn là một tấm lòng cho cuộc sống
Ví như tất cả các loài hoa
Luôn mang hương sắc tô vẽ cho cuộc đời, dù sẽ tàn phai sau đó
Ví như tình yêu của con người
Là hương vị của cuộc đời không thể thiếu
Khi nàng trở về cùng tôi
Bên khu vườn của chúng tôi bao nhiêu năm qua
Nàng yêu những loài hoa có gai
Tôi phải đi lùng sục cho nàng ở những chợ hoa, vườn hoa
Nàng nói cái đẹp không hoàn hảo là phải chích mình đau chút xíu, cái vui sướng thật sự là có khổ sở một chút
Và nàng nói nếu yêu nàng là phải lâu lâu cũng phải buồn vì thương nhớ
Nàng còn khu nhà vườn rộng lớn bên kia với những đứa con đi vắng suốt ngày để “cày bừa” kiếm sống, khu vườn cần nàng chăm sóc nên sẽ không ở lại với tôi.
Nàng chỉ có ba tuần ngắn ngủi
Và chúng tôi ra biển
Nắng và gió làm đậm đà tình yêu chúng tôi
Và biển, biển mặn mà những ngày gần nhau yêu dấu
Chúng tôi đùa vui trên những con sóng bạc
Chúng tôi sẽ nhớ những ngày này
Vì nàng nói chưa định được ngày trở lại
Cuộc tình chúng tôi luôn xa cách
Như một định mệnh
Năm tôi 15 tuổi tôi đã bước vào nhà nàng, chỉ im lặng rồi ra về vì nàng đi vắng đâu đó
Và khi tôi và nàng trưởng thành, nàng đi lấy chồng sớm, còn tôi bỏ xứ ra đi
Nhiều năm sau mới gặp lại
Tôi lập gia đình rồi ở một mình vì cuộc hôn nhân không hạnh phúc
Và nàng cũng vậy
Chúng tôi lại kết đôi nhưng không gần nhau được
Mỗi người một nơi
Nàng chỉ gặp được tôi vào mùa hè
Tôi chỉ sẽ gặp nàng vào mùa thu
Cuộc tình như thế
Khi ta sống gần hết một đời người
Có được một tình yêu trân quý
Dĩ nhiên bây giờ không ai có thể chia cách chúng tôi
Nhưng chưa gần nhau được
Nàng bảo tôi chờ nàng, làm anh giữ vườn cho nàng
Chắc chắn chúng tôi sẽ có ngày sum họp
Vì chúng tôi luôn có tấm lòng cho cuộc sống và
Chúng tôi luôn yêu mến đời này
Bài thơ buổi sáng
Buổi sáng làm thơ được
Cũng như bữa điểm tâm ngon
Bắt đầu một ngày tràn đầy năng lượng sống
Buổi sáng nói yêu em
Cũng như được ly cà phê ngon
Bắt đầu một ngày nhiều hứng khởi
Vì vậy buổi sáng tôi thường làm thơ
Như luôn được yêu em
Để bắt đầu một ngày tươi đẹp
(TCSH53SDB/06-2024)
Vĩnh Nguyên - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Trần Thái - Võ Phước - Đào Trung Việt - Nguyễn Chí Hoan
Ngô Đức Tiến - Phan Văn Từ - Huy Huyền - Võ Quê - Phạm Dạ Thuỷ - Ngô Đức Kiên - Mai phương
Nguyên Quân - Nguyễn Xuân Sang
Nguyễn Thị Anh Đào - Nguyễn Thị Tố Nga - Lê Mai
Nguyễn Văn Phương - Nguyễn Văn Vinh - Huỳnh Lê Nhật Tấn
Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên
Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa
VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.
Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên - Lê Tất Sĩ - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh
Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình
Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh
THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...
NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .
MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .
MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...
ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang
PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá Vọng Phu thế này?