TRỊNH CÔNG LỘC
Ảnh: internet
Sông Hương bao giờ đi hết?
Đời người,
bao nhiêu ngàn cây số
đi hết vòng trái đất cũng nên
có con đường vô biên
vô biên không hết được…
Đây,
sông Hương, núi Ngự
khúc ruột mềm ai chẳng thương nhau
tiếng sầu Phu Văn Lâu
tiếng mau nhịp cầu
thánh thót sương rơi chuông chùa Thiên Mụ
tiếng mỏng thơi tím Huế
đã se tơ, kết tóc nghìn đời!
Có thể,
đi hết vòng trái đất
Nhưng bao giờ
hết được sông Hương?
Vẫn cứ là Hà Nội…
Gió ngoài sông rong ruổi
Khuôn mặt hồng phù sa
Sóng như làn tóc rối
Tóc biết hát tình ca…
Chùa Một Cột - đài hoa
Hồng đóa sen trước ngực…
Chuyện thanh kiếm, rùa vàng
Còn nao nao vận nước!
Hoa sữa thơm
đêm về
Cầm đắm say đi trước…
Sông Hồng nghìn năm tuổi
Vẫn không thấy nét già
Người Hà Nội trăm tuổi
Vẫn nguyên dáng kiêu sa!
Hà Nội có vắng đâu
Em đi từ mọi phía
Đi mãi đến bạc đầu
Vẫn cứ là Hà Nội!
(SH317/07-15)
NGUYỄN THỊ BÍCH PHƯỢNG
Nguyễn Hữu Trung - Nguyễn Hoàng Thọ - Băng Nguyệt
HÀ DUY PHƯƠNG
LỮ THỊ MAI
Đặng Thiên Sơn - Phan Trung Thành - Lê Công Hoàng
TRẦN HẠ VI
Bạn đọc hẳn sẽ đặt nhiều dấu hỏi phía sau câu thơ “Là trở về thăm một chuyến sắp đi xa”. Như là sự trở về
nơi hoang vu cõi lòng “thả lên vòm trời đêm một nắm lung linh”, tác giả Nguyễn Thanh Hải đã thử tưởng đến cuộc trùng phùng với vĩnh cửu.
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
ĐINH PHƯƠNG
Vũ Dy - Khaly Chàm - Đặng Văn Sử - Phan Nam - Trần Văn Lợi - Hồng Chinh - Lâm Bằng - Np Phan - Nguyên Chương - Đỗ Thị Nhạn
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
TRẦN VĂN THIÊN
TRƯƠNG CÔNG TƯỞNG
NGUYỄN THỤY VÂN ANH
LÊ THÀNH NGHỊ
NGUYỄN CHÍ NGOAN
Châu Thu Hà - Phan Duy - Hoàng Thụy Anh - Mai Văn Hoan - Nguyen Su Tu - Ngưng Thu - Võ Ngột
PHẠM VĂN VŨ
TRẦN QUỐC TOÀN
NGUYỄN MINH KHIÊM