TRẦN THỊ HẰNG
Ảnh: internet
Thành phố ngày 20
Anh mang gì cho cuộc chiến ngày mai?
Người ta mang gươm và hoa hồng
Vinh quang cho mỗi lần máu đổ
Chẳng ai xem như một trò đùa
Đừng giận em
Đôi bàn tay bé xíu lặng im
Con đường quanh thành phố
Những ngọn đèn phờ phạc đứng yên
Dấu vết loài người
Vệt trầm cổ tích
Chúng mình đi thôi
Bay như cánh chim gọi mùa xa ngái
Ai mang hoa đến đây
Thắp mộ người thắng cuộc
Để viết lời ngợi khen
Những đứa trẻ không quần
Cụ già không khăn
Thành phố vẹn nguyên
Xuống cấp
và lai căng...
Chỉ cho em
Góc nào là thành phố
Em đóng lại cánh cửa
Bấm một ổ khóa
Để thành phố khỏi lang thang
Để lũ chúng mình có nơi tìm về trú ngụ
Chờ lành những vết thương.
Rừng
Không tiếng chim kêu
Không chân thú dữ
Chỉ loài sâu ẩn mình…
Rừng không tiếng bom gầm réo
Không máy bay thả chất độc lụi tàn
Núi vẫn khô
Cây vẫn đổ
Bầy sói đêm không nơi trú ngụ
Con cua quắt queo ẩn mình khe suối
Thương những chuyến xe
Có khi nào giận hờn hoang vắng
Bao yêu thương không nổi một lần nước mắt
Chúng mình chọn lặng im
Như con sâu chọn nép mình trong lá
Mong mưa qua
Tiếng thét nơi cuối rừng
Của chiếc xe bánh xích
Những người con lương thiện
Bị đẩy vào cuộc chiến mưu sinh
Mồ hôi chưa vơi bàn tay đã rỗng
Ánh sao băng vừa rơi nơi vũng nước
Ai đã vội đặt tên ngọn khói để mơ về trời
Chiếc lều màu cam nằm im
Những thân người đang run
Họ đố nhau về ngày mai
Về những chòm sao chưa bao giờ chạm tới
Và ngủ quên
Và không biết gì về cánh rừng lặng im
Chỉ loài sâu đêm gặm thầm giọt mồ côi trên lá
Ngày tháng năm nào đó
Nơi đây đã là cánh rừng
Cho loài chim di trú hót mừng buổi sáng đầu tiên
Ai đã chọn hàn gắn bằng nước mắt
Rừng hàn gắn bằng nước lũ
Khi cuốn trôi tất cả
Chúng ta ngang nhau ở điểm khởi đầu
Bầy kiến đỏ đen mải miết dắt nhau tìm cỏ mật
Em đừng quên
Những lần nguyện cầu
Những giờ nước mắt
Để mình ăn năn.
(TCSH350/04-2018)
Nguyễn Thụy Kha - Hải Bằng - Hải Kỳ - Hoàng Vũ Thuật - Võ Văn Trực - Mai Nguyên
LÊ VIẾT TƯỜNG
Nguyễn Loan - Lê Sỹ Thạc - Vạn Lộc - Phạm Xuân Phụng - Châu Thu Hà - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Hoàng Phương - Nguyên Tiêu
BÙI VĂN BỒNG
XUÂN HOÀNG
L.T.S: Hồng Thế, tên thật Phan Hồng Thế, sinh năm 1948 tại Bố Trạch, Bình Trị Thiên. Anh có thơ in từ năm 1973 trên các báo Văn nghệ Quảng Bình, Văn nghệ Bình Trị Thiên và Tạp chí Sông Hương. Hồng Thế là một tác giả cầm càng gieo hạt đích thực. Thơ anh giàu âm hưởng đồng quê hòa quyện nhuần nhuyễn với chất suy tư phóng khoáng của người lính.
Thanh Thảo - Lý Hoài Xuân - Dương Thành Vũ - Tuyết Nga - Lê Minh Quốc - Nguyễn Hữu Quý - Trần Văn Hội - Nguyễn Duy
Nguyễn Hồng Vinh - Trần Nhuận Minh - Lê Vi Thủy - Vĩnh Nguyên - Phan Lệ Dung - Từ Nguyễn - Phan Văn Chương - Phùng Sơn - Đào Tấn Trực - Đức Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan
NGUYỄN HỚI THỌ
Trương Kiến Giang - Phan Kỷ Sửu - Nguyễn Trọng Tạo - Kim Liên - Xuân Hoàng - Vĩnh Nguyên
Hồ Thế Hà - Đào Duy Anh - Trần Phương Kỳ - Hoàng Lộc - Lê Vũ Trường Giang - Hồng Vinh - Huỳnh Thúy Kiều - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Minh Khiêm
TỪ HOÀI TẤN
Tặng bạn cũ
PHAN HOÀNG
Trong cơn hoang dại bung mình, Hà Duy Phương chợt ngưng mọi giác quan để lắng nghe nỗi kiệt khô của tình yêu sắp sửa. Cái nghiêng mình kỳ diệu này khiến đêm tái sinh bay ngang tháp cổ như một cánh bướm ma rã rời đuối mộng giữa mùa hoang ngốt gió.
LÊ VĂN NGĂN
Ngô Minh - Đỗ Văn Khoái - Tôn Nữ Thu Thủy - Nguyễn Phi Trinh - Văn Lợi - Nguyễn Như Mây - Hồng Thế - Thiệp Đáng
Nguyễn Tất Hanh - Phạm Nguyên Tường - Hồng Nhu - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Ngọc Phú - Châu Thu Hà - Hoàng Ngọc Quý - Nguyễn Đạt - Đoàn Mạnh Phương - Bạch Diệp - Mai Nam Thắng - Kiều Trung Phương - Từ Nguyễn - Hoàng Lộc - Trần Thị Huyền Trang - Lê Huy Quang - Lê Anh Dũng