Nhà thơ Phan Duy Nhân - Hải Bằng ký họa
PHAN DUY NHÂN Thư nhà Hồi anh vượt núi về Tiên Phước Có nhận thư em ở dọc đường Giấy đã nhàu hoen nhiều nước mắt Anh nhìn nhòe nét chữ em run… Em kể: “Anh đi, nhà bị đuổi Ngày sinh em nhớ thấy chiêm bao Ôm con em cũng theo lên núi Đi kiếm anh hoài mới gặp nhau Có khổ nghèo chi em chẳng sợ Cái chi anh dặn cũng vâng lời Nhưng còn anh bảo đừng thương nhớ Đừng khóc vì anh em chịu thôi Đôi lần em cũng nguôi đi được Nhưng mỗi lần nguôi lại giận mình: Anh của em nằm trên mặt trận Ở nhà yên ấm hóa em quên…” Rừng cũng rưng rưng màu nắng nhạt Người thương theo mỗi chữ thư em: “Mơ màng nhớ tiếng tim anh đập Có bữa bồng con thức suốt đêm Anh ở xa hoài đâu biết được Bữa nay em cũng khá hơn rồi Nghe tin mỗi trận bên mình thắng Em thấy gần thêm những nỗi vui Anh đi đường sẽ bao nhiêu dặm Em quyết dài theo một tấm lòng Con biết bò rồi, gần đứng được Mỗi ngày trông mỗi giống cha hơn”. Lòng bay bay bổng theo em kể Lấp lánh trong thư những tự hào: “Anh ạ con cười theo tiếng hát Biết vờn tay đón lá lao xao… Cô chú vẫn thường hay ghé lại Quà mua cho cháu, nhắc tin anh Mấy bác trong tù còn nhắn dặn: Có chồng kháng chiến, nhớ vui lên” Em ơi, chiều đó dầm chân xuống Dòng nước sông Tranh mát rợi người Những nụ hôn thầm trong gió núi Gửi về có tới được xa xôi...? Trong anh một bóng cờ bay đỏ Một biển yêu thương sóng dạt dào Vẫn ngọt câu Kiều trong lửa đạn Nằm hầm bí mật nhớ thương nhau Anh qua nhiều lắm làng thiêu rụi Khét khói bom trên xác mẹ già Đất uất căm hờn người nổi giận Lửa bừng trong mắt kẻ không cha! Lũ giặc càng thua càng bạo ngược Máu còn hừng hục núi sông ta Chúng mình trước mắt còn gian khổ Còn nén trong mơ một mái nhà… Em hiểu nhiều rồi anh chỉ dặn: Khổ buồn càng thấm nỗi đau chung Anh tin con gái càng khôn lớn Càng cháy trong tim ngọn lửa hồng Anh ở ngoài này trong đội ngũ Triệu người vươn tới sức đang tươi Quyết làm cả nước thơm hoa đỏ Cho những nơi con vẹn tiếng cười! Trưa này trong khám nằm nghe biển Ngoài gió mênh mông gợi nhớ nhà Em chắc đang cùng con tập nói Mỗi chiều thắc thỏm nhắc tên cha Con ạ, chưa làm tròn nhiệm vụ Ở tù ba cứ thấy băn khoăn Bên ngoài các bác cùng cô chú Chắc phải bù thêm những máu xương... Nhớ bữa về thành nằm bí mật Gan bào ruột xót nhớ thương con Mấy lần ba nóng ran trong ngực Đêm lạnh ngang nhà lặng bước luôn Thôi thế phải còn mươi trận nữa Sẽ về để nắm chặt tay nhau Để nhìn đăm đắm vào trong mắt Xem có ngời vui những ánh sao… Anh nhớ điên cuồng yêu dữ dội Xóm làng giữa ngực núi trong tim Sáng hoài giữa cõi thiêng liêng ấy Có bóng con cười cạnh dáng em. Xà lim 20, trại giam T.B. Đà Nẵng Xuân 1968 Chia tay với Bet-tô-ven Thật rồi em nhập vào tôi Sáng trong là nhạc bồi hồi là thơ? Không gian trần lắng mái nhà Hồn tôi là ngực em là trái tim Em còn với nhạc đi lên Tôi về chắc Bet-tô-ven ngậm ngùi Gần thôi hơn nửa chân trời Xa thương đôi nhịp tim đời đập theo Mười năm vượt suối băng đèo Thiết tha về phố mang theo trăng rừng Em như một dấu lặng tròn Ngân trong giao hưởng trong ngần giọt mưa! Tôi về nhưng đã về chưa Mênh mông hồn nhạc người xưa chẳng về. *** Đáy cốc nghiêng trăng cuộn thủy triều Tôi về lưu luyến có về theo? Bánh xe quay ngược mùa xuân đó Em mắt như thuyền ngại nhổ neo… *** Mang trái tim nhau dào dạt vây Thương tay đâu nối được hai đời Ngực căng buồm gió anh vươn tới Thổi tự lòng em một hướng thôi? (6/4-84) |
Lê Vi Thủy - Huỳnh Thúy Kiều - Thái Kim Lan - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nhất Lâm - Nguyễn Thúy Vân - T.N. Thu Thủy - Ngô Thị Thục Trang
Nguyễn Thiền Nghi - Lê Thái Sơn - Nguyễn Ngọc Phú - Lam Kiều - Đặng Thị Kim Liên - Văn Lợi - Trần Tịnh yên - Trần Hữu Tâm Phương - Lưu Ly
Tên thật: Bùi Thị Tuyết NhungTên thường dùng: Bùi Tuyết NhungSinh 22-10-1978Tốt nghiệp K6 Viết văn Nguyễn Du - Trường Đại học Văn hoá Hà Nội năm 2003
tôi gắng vẽ hình tôi giữa cuộc đờibằng cây bút của những giấc mơ.có thể thấm tràn máu đỏhay có thể khô cong...
Anh đã đến cùng tôi giản dịChia hạt cơm thơm, chia củ sắn bùiChia đêm chung hương, chia chiều ly biệtVà chia nhau kiếp sống làm người...
Gió mong manh mắt xanh màu ẩn tiếng yêu bản thế ngút ngàn...
Ô kìa trăm năm đá núi, trăm năm mây ngànTrăm năm gió bụi thân viễn xứTrăm năm tiếng hạc nghêu ngao...
Ngân Vịnh - Lê Vĩnh Tài - Đinh Thu - Phạm Thị Anh Nga - Vĩnh Nguyên - Thế Hùng - Lê Anh Dũng
...Con quì lạy Phật bao laCúi đầu lại thấy chữ Ta cúi đầuChuông gần vang tận đâu đâuSen trong bình cũ nhìn nhau mỉm cười...
...Mộ chồng một nén nhang gầyCon hai nấm đất bên này, bên kiaThắng thua ngủ dưới mộ biaVô danh kia nữa thì chia cho đều...
… Đêm naytôi chơi chọi cỏ gà cùng em giữa lờ mờ sáng tốibên thì thầm tâm sựvà đổi ngôi rất thành thạo…
Lê Thái Sơn - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Thanh Kim - Nguyễn Thị Anh Đào - Ngô Công Tấn - Đức Sơn - Huy Trụ
Nguyễn Chí Hoan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hồng Thị Vinh, Lê Vũ Hạnh Phúc, Đỗ Văn Khoái, Công Nam, Cao Xuân Tứ
Chùm thơ nhớ Bác Hồ
Tặng chiến sỹ Đoàn Kinh tế 92 - QP A Lưới
Cu gườm gù ấm bờ sôngHình như có sợi tơ hồng mới se?Nắng vàng lốm đốm bóng treTrâu lim dim ngủ chẳng nghe sự đời!...
LTS: Sau tập ĐÀN - tập thơ ngoài lời rất lạ về sự “cưỡng bức” cho thơ một hình thái ngôn ngữ mới, Dương Tường xuất bản tiếp tập thơ MEA CULPA VÀ NHỮNG BÀI THƠ KHÁC do Nhà xuất bản Hải Phòng ấn hành vào đầu năm nay. Dù in sau nhưng đây là tập thơ cả đời ông “đứng về phe nước mắt” để kiếm tìm cách biểu đạt riêng cho mình.Sông Hương xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc một số bài trong chùm thơ nói trên.
Mới chớp mắt thôi đã nghìn nămCảnh sắc đổi thay biết bao lầnSau nghìn năm nữa ai tìm đếnGương hồ còn rộng thế này không?
…giếng làng giếng làng ơichiếc quai nón vướng vào ký ứcsóng sánh mắt người buổi chiều như động đấtem qua rồi đòn gánh trĩu nơi đây…
… Tôi ra đi từ bến sông về ngủ cạnh bến sông và mơ chết chôn mộ sóng…