NHÃ THƯ
Tranh Van Gogh - Ảnh: internet
Vết tích
Có một điều kỳ lạ trong căn phòng này
Bài thơ đã biến mất
Chẳng còn một bằng chứng nào để lưu lại
Rằng nó từng có mặt
Trong hộc tủ, trên kệ sách, đằng sau cánh cửa...?
Chẳng có một vết tích nào để tìm
Hình như, nó biến mất cùng với chai nước
Tôi đã uống hết hôm qua
Sáng nay rối trong mái tóc
Buổi sáng
Tiếng sủa của con chó lọt qua những lỗ hở của buổi sáng
Tôi thấy buổi sáng đang nhai những chiếc lá
Những chiếc lá đang nhai màu xanh
Mùa hè đang nhai mặt trời
Món mặt trời ốp la bị hơi cháy
Còn con chó đang gặm nát giấc mơ của tôi, nó đang tìm một điều gì đấy
Điều phi lý
Ngôi nhà ngồi chễm chệ trên balcon
Ngắm ban mai chói chang trong mắt
Cửa vừa mở em
Em rơi từng giọt li ti vào ánh sáng
Tím bông hoa tử vi, bàn tay em vừa nở
Chiều chờ ban mai đến tối
Tháng bảy nhắc nhở mùa hè
Đám rêu đang đốt vàng mái ngói
Thành phố đang bị bỏng
Chúng ta làm bỏng nhau
Thèm mưa
Thèm mưa
Thèm mưa
Đôi mắt lất phất vài hạt
(SHSDB30/09-2018)
LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.
Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...
Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu
hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê