NGUYỄN QUANG THIỀU
Ảnh: internet
Bầy trẻ di cư
Dời bỏ đời sống trong những tháng năm đen tối của thể kỷ
Giống bầy chim di cư, giờ bầy trẻ trở về
Tôi nghe chúng gọi nhau trong bầu trời đêm nay
Và những bàn tay nhỏ đập xào xạc trên vòm lá
Chúng đã rời bỏ thế gian quá lâu, chúng đã ra đi trong những đêm
Khi chúng ta đang mai táng mình trong chăn chiếu đầy mộng mị những hình ảnh địa ngục
Những vầng mây đậu trên mái nhà đợi chúng
Và như những thiên thần đau khổ, chúng bay qua cửa sổ
Nhưng suốt những năm tháng ấy chúng ta không hề biết
Chúng ta vẫn ngỡ chúng đang ở bên cạnh, cần sự che chở của chúng ta
Nhưng không, đấy không phải chúng, đấy chỉ là những cái bóng của chúng
In trên bức tường thế gian và mỗi lúc một mờ
Những cái bóng câm lặng ngồi ăn bữa tối
Trong ngôi nhà không ai còn nhớ để kể một câu chuyện cổ tích
Những cái bóng kiên nhẫn nghe lời quở trách
Và viết những dòng chữ vô cảm như những ao đầm tù đọng
Như bầy chim di cư trong mùa đông dài cả một thế kỷ
Đêm nay chúng trở về, những bàn tay nhỏ đập bền bỉ trên vòm lá
Thị xã ngập trong bóng tối và những ô cửa đóng chặt
Và những đứa trẻ bay lượn mãi vẫn không tìm thấy nơi hạ cánh
Nhưng có ai đó lúc gần sáng mở ô cửa nhìn theo và nguyện cầu trong lặng lẽ
Thấy phía sau những những tội lỗi trên thế gian thấp thoáng những lâu đài
Nơi cất giấu những hạt cây chứa đầy phép lạ
Đợi những đứa trẻ di cư mang câu thần chú trở về.
Đổi mùa
Tháng Chạp đầy bệnh tật và những đe dọa
đã kết thúc trong khu vườn sáng nay
Những bạch đơn nở sớm, những trinh nữ, rồi những loa kèn đỏ
vòm lá xào xạc tỏa ấm, đột ngột bầy chim cất giọng cao vút
Đón chào tôi, cậu bé ốm đau không dùng thuốc kháng sinh
trong mê sảng những trinh nữ hôn lên trán
những bạch đơn dịu mát phủ kín ngực
và con đường mới dẫn tôi qua tất cả những hàng rào
Sớm nay ốm dậy, tóc tôi màu diệp lục
miệng đầy tiếng thì thầm bầy chim ngày đầu xuân
Người đàn bà đẹp và nhân từ như Đức Mẹ
đến bên tôi và khe khẽ: trong mê sảng anh nói mãi về tội lỗi của mình
Nàng đã khóc đã ôm tôi đã nhìn tôi tới sáng
Ô cửa mùa đông hôm trước trĩu nặng, u xám
Sớm nay miên man mây trắng và nàng không còn tin
lời của gã bác sĩ trong đầu chỉ chứa những viên thuốc
Nàng choàng lên tôi những thì thầm: anh không thể biến mất
Hai bàn tay nàng, hai chùm lá ấm che chở
Lúc ấy khu vườn đang ấm dần lên, đang sáng dần lên
Và tôi thấy chưa bao giờ tôi có
một tình yêu trần tục với nàng
(TCSH369/11-2019)
Lê Anh Dũng - Lê Mai - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Ngọc Phú - Phan Trung Thành - Nguyễn Thiền Nghi - Ngô Thái Dương - Văn Lợi - Hải Kỳ - Ngàn Thương - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Sông Bồ - Hồ Tịnh Khuê - Vĩnh Phúc - Bùi Tuyết Nhung - Hồ Thế Phất - Nguyễn Nhã Tiên - Trần Đỗ Liêm - Ngô Xuân Hội - Lê Linh Trung - Đức Sơn - Hồng Thị Vinh - Kiều Trung Phương - Nguyễn Đông Nhật - Trần Hoàng Phố - Phạm Trường Thi - Lưu Ly - Trương Đình Minh
PHẠM ĐỨC MẠNH Sinh năm 1956, Xuân Trường, Định.Hội viên Hội Nhà Báo Việt Nam.Hiện đang là phóng viên Báo Pháp Luật Việt - cơ quan đại diện phía , tại TP.HCM.
...Bầy tốt đen sinh ra để mà thí mạng,Cho con tướng vênh vang, yên ấm chỗ ngồi!...
...Ồ cây cỏ, con đường, cả viên cuội quanh đây rất lạ. Hình như chúng đã cách xa ta, hôm qua, từ nhiều thế kỷ trước. Hay bóng dáng, hồn vía chúng ta tự kiếp nào chẳng biết, đang chờ những nụ hôn về tái hiện thế gian...
Thu Nguyệt - Từ Nguyên Tĩnh - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Sĩ Cứ - Nguyễn Xuân Hoa - Vạn Lộc - Đinh Thu - Hoàng Lâm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Nguyễn Bình An - Ngô Đức Tiến - Tôn Nữ Thu Thuỷ - Mai Văn Hoan - Trần Ngọc Trác - Quang Huy - Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Thánh Ngã - Tôn Phong - Nguyễn Thị Anh Đào - Lại Đăng Thiện - Sơn Thu - Lê Hưng Tiến - Công Nam - Đinh Hạ - Phan Văn Chương - Phan Thành Minh - Nguyễn Thị Ngọc Hà - Bùi Minh Quốc
Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi
Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều
NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).
...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...
...Bồng bồngBống bốngBông bông...
...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...
...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...
...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi mà nhìn bàn chân!...
Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.
Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến
...Mặc cho đất bận nâu, trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu một khát vọng yên bình...
...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...
...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...
...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...
LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...