HOÀNG THÚY
Minh họa: Nhím
Một bài thơ vô lí
Sợ hơn nỗi sợ ngày xưa ra đường gặp ma
thành phố già, con người bước ngang nhau rồi đi hút vào khoảng
im bặt
bên phải có sợi tóc vừa nằm xuống
bên trái bài hát chưa được cất lên
ở giữa vũng nước khóc đời hả hê
nhà ai, mở phim kinh dị xem mà cười?
Sợ
sợ chính trái mình nghẹn lại
hai bàn tay cuống bão lẻ loi
không kéo được xót xa…
tưởng chừng quả táo tẩm độc là một câu minh họa
tưởng chừng sự vô cảm chỉ dành cho điều không xứng đáng
tưởng chừng mồ hôi quý giá hơn cả
em tưởng chừng
để làm chi!
nhắm rồi lại nhìn
phải chăng người ta nhớ tên nhau khi cô độc bủa vây quá lâu
khi giả dối, sự thật, kiêu hãnh hay định kiến như một lớp áo đưa
tang
lâu lâu muốn mua một ngày mưa gió
đập cửa ngôi nhà lãng quên
vô lí!!!
Gương mặt hằng ngày
Ngay tại lúc này, không khí bị đối lập bởi mùi của món trứng rán
trí nhớ bay vào chiếc khung dính trên chiếc điều hòa chữ nhật
một và nhiều hơn một gương mặt biết cười, im lặng và nhai
bữa ăn tổng hợp từ nước và ký ức
như một đường vòng kéo đến điểm cuối cùng
đừng tin cách chứng minh duy nhất của nguồn sống chỉ dừng lại ở
ông trời
mười hai rưỡi, chiếc đồng hồ tích tắc trong phạm vi mơ mộng
sự liên tưởng trong veo
nhiều khi hơn một khuôn mặt trốn thoát trong trí nhớ của nhau
tạo ra những khuôn mặt khác nữa
những cái tên tự do sẽ xuất hiện trên cát và học cách mọc nhánh
xương rồng đầu tiên
ngọn gió len lỏi qua mùa cực nhọc
nhìn thấy một bản chính lẻ loi
cơn nóng giúp vai áo làm phai đi mấy sợi vải thô
chiếc điều hòa hàn gắn giọt mồ hôi trên da lành lặn
không ai mang đến tặng cuộc đời mình gương mặt biết ngẩng đầu
mà hát
nửa ngày trôi qua
thử thách được sinh ra và ghi lại trước chặng đường đang đến
cơ hội và lòng bao dung!
(TCSH332/10-2016)
Ngôn ngữ như một phương tiện truyền đạt thông tin, đối với thi sĩ, ngôn ngữ là công cụ để truyền cảm xúc của mình đến mọi người. Người làm thơ, điều quý nhất là cảm xúc. Nghệ thuật tu từ là phần kế tiếp để tác giả chia sẻ trọn vẹn cảm xúc của chính mình đến với mọi người.
(SHO). Người đã ra đi thật rồi
Đại Tướng Huyền Thoại của chúng ta – Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Người Đại Tướng Vĩnh Viễn, Người Đại Tướng Của Nhân Dân
NGUYỄN PHI TRINH
NGUYỄN DUY
Đặng Huy Giang - Nguyên Quân - Mai Văn Hoan - Nguyễn Miên Thảo - Phan Văn Chương - Phạm Xuân Phụng
NGÔ MINH
THANH THẢO
Ngàn Thương - Nguyễn Khoa Như Ý - Công Nam - Nguyễn Thanh Mừng - Nguyễn Văn Thanh - Phan Lệ Dung - Lê Ngã Lễ
HỒNG VINH
Dăm năm cuối của thập niên 90, tác giả Ngọc Khương nổi lên với những tập thơ viết cho thiếu nhi như Bim bim và mướp vàng, Cây đàn và bông hồng (in chung với con gái út Kiều Giang). Dạo đó thơ anh được các nhạc sĩ chú ý, tìm đọc và chắp cánh cho những bài: Em là gió mát, Búp bê cổ tích, tập đàn, Nhà cười thành những ca khúc “đứng” được với thời gian.
NGUYỄN MIÊN THẢO
VI THÙY LINH
ĐÀO DUY ANH
Tôi không có ý định vẽ một chân dung bụi bặm mang hồn cốt lãng tử của kẻ phiêu bạc muốn “đày đọa” hồn mình trong mọi ưu phiền phiêu linh chữ nghĩa. Tôi biết Phùng Hiệu “bị thơ làm” vì lòng anh vốn đa đoan, trắc ẩn với mọi thứ trên đường đời anh gặp.
Nguyễn Trọng Văn - Hồ Đắc Thiếu Anh - Nguyễn Giúp - Nguyễn Loan - Nguyên Hào - Vũ Thanh Lịch - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Đạt - Đỗ Thượng Thế
TRẦN ĐÌNH BẢO
TRẦN THIÊN THỊ
Xuân Hoàng - Lưu Quang Vũ - Trần Khắc Tám - Trần Thị Huyền Trang - Văn Lợi
Lê Hòa - Nguyễn Man Kim - Trần Văn Hội - Vũ Thiên Kiều - Thảo Nguyên - Trần Phương Kỳ - Phạm Bá Nhơn - Phạm Thị Phương Thảo - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HẢI KỲ