TRẦN VẠN GIÃ
Anh đã đi qua những mùa đông năm cũ
Nhớ Thái Ngọc San
1.
Anh đã đi qua những mùa đông năm cũ
Những mùa đông đọng lại tâm hồn anh héo lạnh
Nơi quê nhà
Em bắt đầu dọn mình tĩnh tâm
Trong những ngày chờ Chúa phục sinh
Sân nhà thờ ríu rít tiếng chim sẻ và có những nữ tu đi trong nắng sớm
Đi bên những người nữ giáo dân
Có con chết trận
Bên những bà mẹ
Có con thoát ly lên rừng đi kháng chiến
Có con làm lính Sài Gòn
Những buổi sáng ở sân nhà thờ
Ẩn hiện đau buồn của chiến tranh trên cây Thánh Giá
Trên vai Việt Nam
2.
Anh đã đi qua những mùa đông năm cũ
Những mùa đông năm cũ đã bám trên những ngón tay ứa máu
Tình yêu trai trẻ đã cuốn theo những buổi chiều mưa đáng sợ
Trôi dạt theo dòng sông
Những vết đau chém sóng không bao giờ dứt
Những vết đau tẩm liệm trong nỗi buồn vô tận
Trong tình yêu của thánh tích thời gian
Chạy trên kim đồng hồ tử nạn
Và dưới gốc cây muồng vàng sau trận bom tàn phá
Nơi đây hai ta hôn nhau lần đầu
Thơm mùi trinh nữ
3.
Anh đã đi qua mùa đông năm cũ
Những mùa đông hai ta yêu nhau vội vàng
Tiếng đại bác dội vào căn phòng đêm tân hôn
Nơi con chúng ta sinh ra và lớn lên
Đối diện những lo toan
Bên hầm hố bi thương
Bên xác người lấp vội
Bên bếp lửa không bình an
Bên bức tranh đậm màu truy bức
Và lưu lạc chính phận mình
Như cánh chim di trú
4.
Anh đã đi qua những mùa đông năm cũ
Cơn khát vọng hòa bình trong bóng đêm
Lọt ánh trăng khuya qua song cửa hiên tây
Và bóng dáng những người mẹ nghèo
Bàn chân chai đi mòn trên dấu cỏ
Những người mẹ nghèo
Nhặt trái khổ đau
Bỏ vào thúng rách
Và ngoài kia
Những đoàn xe chuyển quân lên mặt trận miền tây
Đất nước đang quất ngược chiếc roi sinh tử
Vào hai đầu hạnh phúc và khổ đau
5.
Anh đã đi qua những mùa đông năm cũ
Càng thương tiếng lá cọ nhau
Rơi. Rơi xuống lòng đô thị miền Nam
Chờ sợi dây kéo thân phận mình đến những cánh rừng bất hạnh
Nơi huyệt lộ
Đào trong trái tim
Của một thời trận mạc.
(TCSH352&SDB29/06-2018)
NGUYỄN THỊ HẢI
KIM QUÝ
LÊ THÀNH NGHỊ
Nguyễn Đức Tùng - Lê Hoàng Thảo - Đỗ Tấn Đạt - Trần Văn Thiên - Nhật Chiêu - Vũ Dy - Hoàng Thu Phố - Trần Thu Hà
TRẦN PHƯƠNG KỲ
TRẦN TỊNH YÊN
TRẦN THỊ HUÊ
PHẠM THỊ NGỌC LIÊN
Nguyễn Thiền Nghi - Nguyên Hào
Nguyễn Hữu Phú - Lâm Hạ - Lâm Tẻn Cuôi
LÊ VI THỦY
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
Từ những cảm trạng thường nhật đặt trong sự giao cắt với đời sống nay lại được quy đổi thành những cảm thức khá chân thật đặt trong những rung chấn thì thầm của tâm cảm, thế giới trong thơ của Nguyễn Thúy Quỳnh hiện lên với những sức sống động cố hữu của nó.
PHAN VĂN CHƯƠNG
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
TRẦN QUỐC TOÀN
Hồ Tấn Phong - Nguyễn Loan - Hà Nhật - Nguyễn Minh Khiêm - Bạch Diệp - Ngàn Thương - Phan Lệ Dung - Nguyễn Hới Thọ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Thiền Nghi
Nghiệm về sự chết qua từng nhịp thở mong manh, không dễ ai cũng lặng chừng thấu cảm. Người thơ thấy bóng đêm khi vầng dương rạng rỡ và cái đầu nghiêng hẳn về một giấc mơ.
Tác giả trẻ Đặng Thiên Sơn soi vào tưởng tượng hầu tìm kiếm bản thể khác của đời sống, lặng lẽ như tiếng dế đêm thâu, như ánh sáng đom đóm chiếu xuống tuyền đường ký ức.
Sử Khuất giới thiệu
Nguyễn Hoàng Thọ - Phùng Tấn Đông - Đỗ Quyên - Hà Văn Sỹ
HOÀNG VÂN KHÁNH