“Phím sông Hương ngân lên từ phố núi” - là tiêu đề của báo cáo tổng kết sau đợt sáng tác của Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế ở Đắk Lắk trong những ngày đầu tháng 12/2017 vừa qua của nhà thơ Võ Quê.
Minh họa: Nhím
Trước đó, trong tháng 11/2017, đoàn văn nghệ sĩ Thừa Thiên Huế cũng đã có đợt thâm nhập thực tế tại miền núi Hà Giang. Những âm ba từ chập chùng đá cao nguyên Đồng Văn, những ánh mắt dã quỳ, những câu chuyện hội ngộ sau bao nhiêu năm giữa người đi kẻ ở… Tất cả đã ùa vào bút ký, vào thơ, vào tranh, vào những khoảnh khắc chớp thu nhiếp ảnh… Sông Hương số này xin giới thiệu những sáng tác dọc đường còn nóng hổi hương vị Tây Bắc và Tây Nguyên của các văn nghệ sĩ Huế.
S.H
NGUYÊN QUÂN
Viết trên đỉnh Mã Pí Lèng
Đứng trên đầu núi Mã Pí Lèng
Nhìn xuống sông Nho Quế chập chờn mây trắng
Mùa mặt trời chìm sâu vòm mây bạc
Chạnh thương quê nghèo heo hút gió đông
Người đàn bà Lô Lô gùi bó củi khô
Từ triền dốc cao đi ngang cánh đồng Tam giác mạch
Từng vết rạn chân chim trên môi chớm lạnh
Bỏ quên nụ cười sau lớp ván mồ hôi
Từng chóp núi nhọn vút nối bóng chân trời
Như lời nguyện cầu bốn ngàn năm sử lịch
Người đàn ông đứng im lìm giữa vườn đá tảng
Vươn đôi tay theo cánh chim lạc bay cao
Không có tiếng cồng khua theo nhịp điệu khèn
Em kéo chiếc khăn che ngang ánh mắt trong vắt
Núi vẫn chập chùng trên những ngôi nhà mái lá
Ta xuôi dốc rừng nghe nguồn cội trầm tư
LÊ TẤN QUỲNH
Cao nguyên
Chỉ là một bờ em rong ruổi
thứ ký ức màu trắng
bên những cốc rượu trắng
những chiếc ô trắng
trắng như một ngày đâu đó
một giờ đâu đó
Khi con sông hoai hoải tan mình
Chỉ là một bờ em của tuổi
của lá khe khẽ tôi
của tôi khe khẽ vỡ
Từ cánh rừng mưa
Có một quê hương như đã quên
Một con đường như đã quên
Có cánh cò em
ngủ quên bên những bông dã quỳ vàng đầy nhớ.
Là ngày anh được thở
Bằng những mùa khuya đốt nến lặng như tờ
Trời đã không xanh nữa như màu xanh ủ lên những
tán cây rười rượi
Ủ lên những góc buồn của một ban mai ghế đá cũ
màu
Và nơi tưởng rằng chẳng còn ai đi nữa
Anh trôi mùa anh như đến mãi xưa sau
ĐỖ VĂN KHOÁI
Giấc mơ rừng
Tôi yêu trời đất Ban Mê
Gom vào ché rượu đem về uống chung
Cái hôm say ở đầu nguồn
Có người quên áo quên luôn nụ cười
Sáng ra còn một mình tôi
Nằm ôm con dốc thương người
dửng dưng
Có đàn bò đến thật gần
Lơ mơ gặm giấc mơ rừng của tôi
NGÔ CÔNG TẤN
Vô cùng
Ta như con lật đật
Chao bên này bên kia
Dốc bên này trời nắng
Dốc bên kia trời mưa
Mưa thì như nước mắt
Rưng rưng vào hoàng hôn
Nắng thì như nụ hôn
Cho môi ai ngợp thở.
Chỉ còn ta thoi thóp
Trên gót nợ lang thang
Ngã tay vào vô cùng
Chạm câu thơ đã chết.
Ta nghiêng vào ray rứt
Tay cầm đóa ăn năn
Cắm lên hun hút dốc
Phía nào cũng vô cùng...
NGUYỄN THIỀN NGHI
Mượn mùa đôi cánh chim di
Em thoát ra từ nắng
Đi về phía tôi
Bỏ lại sau lưng
Ngôi nhà thờ trắng
Cùng vườn cây
Cùng rừng cây
Xanh
Gió lồng tiếng chim
Đi qua tháp chuông
Trôi về khẽ khàng
Trên từng bước cấp đi lên
Cũng là bước trở về
Đã vo tình thành hạt mưa
Thả vào đời nhau
Tựa cơn áp thấp
Lên cấp thành bão
Thổi tôi liêu xiêu mỗi lúc mỗi thời
Nên mỗi ngày tôi mãi lún vào
lốc xoáy
Hoàn lưu buổi cách xa
Nên mỗi lúc tôi mỗi nay xa
Vào góc không
Không thể lý giải
Mùa đông qua thời thai nghén
Đẩy tôi vào cuộc lãng du phố
Nơi gió thổi táp cái nhớ lạnh
Đau rát nợ nần
Dẫu chỉ là cái nhìn
Lăn suốt mùa cô lập
Nên mượn gió đôi cánh chim di
Để di trú cuộc tình
Từ vai phố núi
Bay về phía có em
TRẦN BÁ ĐẠI DƯƠNG
Qua hồ Lăk
thuyền
qua hồ Lăk,
nước đầy.
nên chi
núi thấp
và
mây
thật gần
tù và
trỗi
gọi
rừng thiêng
chỉ
nghe
tiếng gió
miên man
đáp lời.
PHẠM XUÂN PHỤNG
Trôi
Người về mộng nhỏ mong trao
Người đang vẽ mộng
Biết bao giờ về
Người ngồi
Gối mỏi chân tê
Người xây mộng lớn
Biết về hay không!
Người chờ ngắm sóng trên sông
Người mơ theo
Áng mây bồng bềnh
Trôi…
ĐẶNG VĂN SỬ
Vọng âm từ phố đá...
Những hạt mưa chiều tách âm
nghe trên mái TrườngTrình phố cổ
vách đất thì thầm
thách thố với phố xa hoa
cộng hưởng âm loa
chùng chân bước ngựa...
quây bên bếp lửa tiếng tẩu hít hà
vòng khói loang lam như đã chừng mặc định...
Tổng Puôn
thung lũng cánh đồng bán buôn
trăm năm trong quỉ tình hoa ác mộng
triệu năm...
hình hài oval Trùng Thoi mạch đá
khảm tư duy
vuốt ve, chiêm nghiệm kiếp người
ẩn trắc lên dòng chính, dã sử...
Đồng Văn!
nghe từ miệng cô gái người Tày
ngọt như điệu khèn tiễn bạn
ừng ực hớp rượu men lá thơm
vạch váy hoa diễm xòe trác tuyệt
chạm mạch ngôn từ yêu mị
tim bập bùng cháy
thét ngộ tánh mắt đen...
LÊ VIẾT XUÂN
Viết ở đầu nguồn
Ở rừng đầu nguồn
Tìm cây khó quá
Rừng nguyên sinh biến mất lâu rồi
Tiếng chim lạc đàn nghe là lạ
Treo ở hiên nhà chú chim nuôi
Mấy cây già đứng lặng đơn côi
Bên cánh rừng lưa thưa áo vá
Suối nghẹn lời giữa ngày đông giá
Chảy về đâu, con nước đầu nguồn…
Mưa đầu nguồn tựa nước mắt tuôn
Suối gầm gào như bầy thú dữ
Sẽ ra sao ở phía cuối nguồn
Xin thần rừng mở lòng lượng thứ
Ta tha thứ cho người
Ai tha thứ cho ta
Lời nguyền ấy
Treo đầu nguồn lơ lửng.
NGÀN THƯƠNG
Chiều đông phố núi
Chiều đông phố núi lên đèn
Khói sương mờ ảo rêu mòn long lanh
Ngỡ như một bức rèm xanh
Cơn mưa ẩm ướt hóa thành cỏ lau
Rừng thông trắng ngã vờn theo
Gió ngàn lay giữa lưng đèo hoang sơ
Thoáng trông nắng xõa đôi bờ
Trần gian huyễn mộng bao giờ em ơi!
Hoàng hôn khép cánh ngang trời
Đi vào giấc ngủ xa vời từ đây...
(SHSDB27/12-2017)
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.