LGT: Biển đang quặn mình trong nỗi đau mù tối, đầy phẫn mù và bi thiết. Lời nguyện cầu cho những sáng trong cháy rực đêm sao, trả lại màu xanh yên bình vốn dĩ muôn triệu năm. Chúng ta đang tự trôi dạt, "kéo theo những đàn cá lặng im" và nếu như biển mãi im lặng, màu bạc nhường chỗ cho tối tăm, tan tan bọt sóng. Những câu thơ của Như Quỳnh De Prelle đã dội vào tâm khảm chúng ta như thế, trong những ngày tháng 4 rực nóng.
Trường Giang gt.
NHƯ QUỲNH DE PRELLE
tuyết tháng 4
biển lặng câm
em lặng câm
đến vỡ ngực
anh mà cứ lặng câm
anh vỡ ngực tinh hoàn
tôi bỏ đi nỗi buồn trong những chén nước mắm và kết tủa lại
cái chén màu xanh, màu đỏ, màu tím, màu vàng và màu nước mắt
sự kết tủa không giống nhau
nhấp nhô
mịn màng
bóng mượt
nước mắm từ nước biển hay từ muối mặn
từ cá hay từ tôm cua
nước mắm từ nước mắt muộn phiền hay phù du cùng quẫn
nồi cá kho nồi cá kho niêu đất
tôi nhớ bà tôi nhớ bà
tuổi thơ như những chiếc mai cua tận đến mai sau buồn
ẩn giấu nhiều năm đến tuyệt vọng
ký ức biển khơi còn trong nồi cá kho niêu đất
bao giờ về biển ăn gỏi cá thật thơm
tuổi 20 của anh trên những chiếc thuyền vượt sóng
vượt qua cái chết và không còn sợ hãi
biển ôm ấp anh
che chở anh
đưa đến lục địa của con người
chúng ta xa nhau về thời gian nhìn mặt trời trước hay sau
và chúng ta gần nhau về không gian thời gian lịch sử
chúng ta có nhau ở tình yêu và con chữ
nỗi đau bên trong sự tuyệt vọng tuôn trào
trăng vỡ hay màu mắt cá vỡ
biển vàng hay bạc có nghĩa gì đâu
ánh trăng tan vào biển sáng như đêm đêm như tối mù
từng dòng người kéo nhau trên cát, kéo theo những đàn cá lặng im
lặng im lặng im
hay ồn ào như biển
rồi tan như sóng
tan đi trôi đi
bàn phím phản bội tôi
người đàn ông chưa gặp phản bội tôi
người đàn bà chưa gặp phản bội tôi
dòng sông phản bội dòng sông
biển phản bội cá tôm
nỗi hờn ghen phản bội đàn bà
sự im lặng
chịu đựng
cùng tôi
đến chết
Bầu trời màu xanh lá cây
em phóng đôi mắt em màu hạt dẻ in vào màu xanh lá diệp lục
bầu trời thêm màu mắt em trong màu xanh lá
em nhìn thấy ngôi nhà tình yêu
của chúng ta
ngôi nhà bay trên bầu trời của trăng vỡ
toang hoác màu của đêm diệu vợi
trong không trung
chúng ta bay trên bầu trời xanh diệp lục có màu mắt vỡ tung
của ngôi nhà tự do
của tình yêu
N.Q.D.P
TÔN NỮ NGỌC HOA
NHẬT LỆ
Đỗ Văn Khoái - Hải Bằng - Nguyễn Man Nhiên - Trần Ninh Hồ - Hữu Kim - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Hồng Hạnh - Võ Văn Trực - Nguyễn Khắc Thạch - Vương Sơn - Ngô Minh - Lương Lan - Nguyễn Văn Phương - Hoàng Kim Dung - Bửu Đông - Văn Lợi
LÊ VI THỦY
Châu Thu Hà - Tần Hoài Dạ Vũ - Nguyễn Ngọc Hạnh - Mai Văn Hoan - Nguyễn Văn Quang - Nguyễn Văn Thanh - Ngô Thái Dương - Nguyễn Thiền Nghi - Thảo Nguyên - Trường Thắng - Lâm Bằng
Trần Tịnh Yên - Đông Hà - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Man Kim - Đoàn Mạnh Phương - Lãng Hiển Xuân - Trần Văn Liêm - Lê Tuấn Lộc - Trịnh Bửu Hoài - Lê Ngã Lễ - Hoàng Xuân Thảo
TRẦN QUỐC TOÀN
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
NGUYỄN VIỆT CHIẾN
HUỲNH NGỌC PHƯỚC
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO
PHAN TRUNG THÀNH
TRƯƠNG ĐÌNH PHƯỢNG
PHAN ĐẠO
ĐÀO DUY ANH
LÊ THỊ ĐÁNG
Nhà thơ Lê Thị Đáng sinh 20/09/1982 ở Thanh Hóa; hiện là giáo viên Trường THCS Nguyễn Văn Trỗi. Chị có thơ in trên các báo, tạp chí văn nghệ trong nước; được Giải thưởng Văn học trẻ tỉnh Thanh Hóa năm 2018.
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN ĐÔNG NHẬT
MAI THÌN
Nguyễn Thế Bính - Nguyễn Hữu Minh Quân - Ngàn Thương - Đỗ Tấn Thảo - Triệu Nguyên Phong - Trần Hữu Dũng - Nguyên Tiêu - P.N.Thường Đoan