VI THUỲ LINH
Ảnh: internet
Những bài thơ mới nhất của Vi Thùy Linh, cũng là tình yêu đó nhưng tình yêu đã thấm mặn tình thương và niềm cảm thông với ánh mắt nhìn lên trong nỗi niềm cúi xuống trước sự sống chung quanh tưởng chừng khô nhựa khi ai khép chặt nỗi lòng. Chùm thơ dưới đây, không nói rằng ViLi đang chuyển qua một chặng khác của thơ, trong trẻo và nhiều trắc ẩn, song hơn hết nỗi dịu hiền tha thiết của phẩm tính mẹ đã khiến tình yêu cũng trở nên trong và trĩu nặng thân phận cuộc người. |
Mẹ muốn viết thơ tình kiểu khác
Con gái ơi!
Làm thơ với mẹ, giờ là công việc khó khăn
Không thiếu ý, cạn từ
Mà tự đòi hỏi khắt khe: phải khác!
Mẹ đã mất cả tuổi trẻ vì thơ ca
Công chúng nhớ ViLi - một thi sĩ tình yêu độc đáo
Mẹ không muốn đi mãi một con đường, dù mình mở lối
Sao nhắc đến thơ tình, cứ mặc định hiểu là tình yêu nam - nữ
Đâu chỉ bởi có con rồi, mẹ mới giục mình phải khác
Mà mẹ muốn đa dạng sáng tác, để cống hiến cho độc giả tin yêu mẹ
và chinh phục các con
Con thành cảm hứng, đề tài không thể cạn
Nhớ, thương, muốn ôm hôn không rời
Chẳng xa nổi một ngày, qua đêm vắng
Chẳng ai và điều gì so bì, lấn át, đổi vị trí số 1 của các con
Hai kho báu đỉnh cao của lòng tham, chế ngự trái tim, tâm mẹ
Ghi nhật ký, viết thư đâu xuể
Thèm sáng tác, thì giờ eo hẹp
Mỗi tối, mẹ muốn chơi đùa, dạy học cho con
Thì phải rửa bát, vò đồ để hôm sau cho vào máy giặt
Mẹ chỉ được viết khi các con đi học
Hai tiếng buổi sáng, sau khi tạm ổn việc nhà
13 giờ ăn trưa, 21 giờ ăn tối
Cứ thế, tối nào con cũng chờ mẹ âu yếm, ôn bài
Chiều nào mẹ cũng đón con muộn, con thức khuya cố chờ mẹ làm xong
Thỉnh thoảng con lại ra cửa bếp
Kể chuyện ở trường, hỏi mẹ, đòi mong
Mẹ nào dám như lúc trẻ đọc - viết thâu đêm
Sức đâu sáng dậy đưa hai con lần lượt đến trường, cả ngày tất bật
Mẹ thương con bằng cả xót xa, dằn vặt
Thanh xuân trôi mất, đời người thì ngắn
Các con còn bé quá!
Thường ngày, chỉ Chủ nhật con ở nhà
Tết Nguyên đán gần 2 tuần được nghỉ
Mẹ sẽ bù lại cho con nhé!
Bù gấp mấy lần thường nhật
Bù ấp ủ, mua quà đẹp, đi chơi,...
Lao lực suốt đời không đủ tình mẹ yêu con
Nên mẹ phải viết: giảm tải phần nào âu lo, mắc nợ kế hoạch chuộc, đền
Sau này vắng mẹ ở bên, mẹ ở nước Thiên Đàng
Con hãy nhớ làm đúng lời mẹ dặn!
Mẹ vẫn đang sống tận tình, trong sạch
Ước có kiếp luân hồi trở lại
Mẹ muốn vô cùng, được làm mẹ của con!
15/12/2018
Một người thầy có cánh
Mẹ sẽ dạy con phải học suốt đời
Biết bao điều cần học trên thế giới
Đâu chỉ nơi lớp học, với thầy, cô giáo
Cuộc sống là ngôi trường vô biên
Học sự kiên trì, văn hóa giao thông của kiến
Hễ thấy mồi, kiến cố sức tha về tổ một mình hoặc gọi đàn tương trợ
Học sự siêng năng căng sức của ong thợ
Hút nhụy hoa khắp nơi, về phục vụ ong chúa, dâng mật cho người
(Dù bị thợ săn vào rừng đốt lửa đuổi xua, phá tổ)
Hãy gần gũi, thương mến thiên nhiên loài vật
Con sẽ bình yên, giàu đẹp tâm hồn
Chúng không bao giờ phản bội, phụ con!
Mẹ đang nghĩ, mình cần là học trò của chim Rồng Rộc
Giống chim chỉ bằng quả trứng gà, mà tình mẫu tử phi thường
Mẹ con mình xem đoạn phim về Rồng Rộc trên kênh VTV7
Con thấy chưa, chim bố lông vàng sáng bắt mắt, chim mẹ màu nâu
Loài chim ăn hạt, mỏ ngắn, khỏe,
Không chỉ biết tha mồi, làm tổ, bảo vệ trứng và con như bản năng loài chim tiềm ẩn
Mà Rồng Rộc dành cả đời để làm tổ vững bền
Chim bố ở tổ riêng, trông con cho chim mẹ
Tổ chim mẹ hình quả bầu tròn - chỗ để chim con nằm ổ
Đường vào tổ dài, hình ống hẹp, ngăn rắn và chim lớn không thể chui lọt tấn công
Kinh nghiệm sinh tồn và tình mẹ truyền lưu khiến giống chim nhỏ trở nên vĩ đại
Chúng bay trăm, ngàn chuyến, tha từng cọng cỏ dài về đan tổ kỳ công
Sống theo bầy, tổ gần nhau, treo trên cành bền qua mưa bão
Tổ Rồng Rộc 60 cm, cá biệt tới 1,6 m - bằng chiều cao mẹ đấy
Mẹ chim khiến mẹ Linh thán phục
Rồng Rộc rộc thân, tận tụy quên mình, dốc quỹ sống đan tổ cho con
Loài người vẫn gọi nhà là “Tổ ấm”
Chẳng đông kẻ dám hy sinh vì tổ ấm
Cũng đâu phải mọi bậc cha mẹ đều coi con mình là quý nhất
Vẫn nhan nhản đám “đao phủ thiên nhiên” dùng trí khôn láu cá
luyện chim mồi, lừa, bầy, bắt, bắn chim, coi chim trời là mồi nhậu,
nguồn sinh kế tận diệt không thương tiếc
Mẹ mong đưa con tới nhìn tận mắt tổ chim trước lúc chúng bị kẻ ác phá đi
Mẹ lo không chúng ta không được ngắm những cái tổ đặc biệt của
Rồng Rộc trong hiện thực
À, mà con chớ chiều lỗ tai thường thích nghe lời có cánh
Trong học trình vô bờ bến, nhớ học người thầy có cánh:
Rồng Rộc chim!
(TCSH362/04-2019)
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương
TRƯƠNG VĂN VĨNH
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất
NGUYỄN VĂN DINH
NGỌC TUYẾT
Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác
Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy
HẢI KỲ
Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh
LÂM THỊ MỸ DẠ
HỒNG NHUChiếc tàu cau (Trích)
Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật
LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.
LTS: Đỗ Hoàng, sinh ngày 11-10-1949 tại Lệ Ninh, Quảng Bình, có thơ in từ năm 1970 ở các sách báo Trung ương và địa phương. Các tập thơ đã được xuất bản: Mùa lên xanh (in chung) - NXB Tác phẩm Mới 1978; Những miền đất nhớ (in chung) - NXB Lao động năm 1983; Những cánh rừng (in chung) - NXB Thanh niên năm 1984…
Đông Hà - Từ Nguyễn - Đông Triều - Quách Thành - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Trọng Văn - Quang Huy - Lê Văn Doãn - Trần Nhuận Minh.
L.T.S: Lý Hoài Xuân: Tên thật là Nguyễn Quốc Duẩn, sinh ngày 26-12-1954 tại Lệ Ninh, Quảng Bình. Tốt nghiệp đại học Luật. In thơ từ năm 1973. Là một chiến sĩ quân đội có mặt trong chiến trường Trị Thiên trong những năm ác liệt nhất. Có nhiều bài thơ và truyện ngắn in trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Văn nghệ quân đội , Quân đội nhân dân, Đại đoàn kết, Độc lập, Đất Quảng… và sách của NXB Thuận Hóa , Công an nhân dân.
Thêm một biệt thơ hòa vào xu trào cách tân của Thơ Việt; Phan Quỳnh Dao với bút năng khỏe, cách lập ngôn ngoài khuôn cũ, thơ dòng nào cũng đầy ắp nỗi niềm trong tầng tầng suy tư... Chị vừa xuất bản tập thơ “Khuyết” cuối năm 2010 vừa rồi. Xin trân trọng giới thiệu.Đàn An Nguyên (gt)
Nguyễn Văn Dinh sinh ngày 5-3-1932 tại Quảng Trạch, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Có thơ in từ năm 1952. Các tập thơ đã xuất bản: “Hát về ngọn lửa” (in chung), “Cánh buồn quê hương” (in chung), “Hoa trăm miền” (in chung). Giải thưởng về đề tài chống Pháp 1953 của Bộ tư lệnh quân khu 4. Giải thưởng cuộc thi về đề tài lâm nghiệp của Bộ Lâm nghiệp 1969-1971. Giải thưởng văn học Bình Trị Thiên 7 năm 1976-1982.
ĐINH CƯỜNGMười năm rồi Sơn ơi