Triệu Nguyên Phong - Nguyễn Văn Vinh - Lê Viết Xuân
Minh họa: Đặng Mậu Tựu
TRIỆU NGUYÊN PHONG
Ký ức xanh*
Có những lần
Con đứng dưới mưa
Đợi chờ cha mây cũng sà xuống thấp
Gió vẫn hát lời ru lắng sâu vào tiềm thức
Ký ức xanh trong muôn thuở vẫn còn.
Có những lần
Ngồi đếm tháng năm qua
Cái nồi nhỏ mẹ hấp toàn khoai sắn
Nhớ vắt cơm mẹ nhường ra mặt trận
Con lần tìm run rẩy mẹ xanh cao
Có những lần
Ngày tháng đạn bom
Gom xót xa rải đầy trong gió
Sợi nắng mưa víu vào hương tóc cỏ
Con cúi mình nhặt nức nở lời thương
Bước bình yên
Đi khắp các nẻo đường
Đếm vòng xoay con chờ cha nơi góc quạnh
Chẳng thấy cha về... chiến trận lùi xa.
NGUYỄN VĂN VINH
Em trước biển**
Em trước biển, anh cầu gió lộng
Vén ngày lên, xanh ngát xuân thì
Em trước biển gió tung tóc rối
Môi em cười cong mướt thời gian
Ta chạm vào tháng tư bốc lửa
Nóng thiên đàng và cõi nhân gian
Em cười vành vạnh như trăng
Vai ngang, tóc biếc, tuổi rằm yêu thương
Em chừ tỏa gió muôn phương
Ai đang lạc giữa vô thường thiên thu.
LÊ VIẾT XUÂN
Làng em**
Làng em tích phước lâu rồi
Từ ngày còn bãi đất bồi cỏ hoang
Ông cha tìm đến lập làng
Làm đường, xây bến, tính toan chọn nghề
Đường làng xanh mát bóng tre
Vườn thơm hoa trái gió hè thoảng hương
Mảnh hồn in dấu nhà rường
Gia đình sum họp, xóm thôn vui vầy
Giữa làng cây thị giấc say
Cuối làng lò gốm đêm ngày lửa reo
Hành trang con cháu mang theo
Vị riêng trái vả… trăng treo bến làng
Ô Lâu con nước dịu dàng
Lời ru của mẹ dâng tràn tin yêu
Ơ hay, điệu lý chiều chiều
Lỡ rơi vướng phải mái chèo người đưa1
Làng em Phước Tích cổ xưa.
---------------
1 Ý thơ Lý Hoài Xuân.
_________________
* Trại sáng tác “Công an Thừa Thiên Huế - Vì bình yên cuộc sống”.
** Trại sáng tác “Thừa Thiên Huế - Hành trình và khát vọng”.
Đông Hà - Võ Ngột - Bùi Việt Phương - Trần Nam Phong - Nguyễn Thị Bội Nhiên - Lưu Xông Pha - Hà Văn Đạt - Trần Quang Phong
NGUYỄN THỊ KIM NHUNG
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Có những lúc tưởng chừng mọi ranh giới giữa thơ và con người thơ không còn nữa. Thấy người là thấy thơ và ngược lại. Nhiều khi bị rợn ngợp không chụp bắt kịp những cái bóng trong vũ trụ của thơ và con người thơ ấy. Nhưng rồi vẫn tiếp tục dõi theo để được khám phá tầng tầng lớp lớp ý tưởng, ngôn từ ngồn ngộn chảy tràn ra mỗi giờ mỗi phút mỗi giây. Với những chiếc đồng hồ tan chảy trong bức tranh The Persistence of Memory, Salvador Dali chọn cách nắm bắt thời gian bằng hội họa, còn anh vẽ thời gian bằng thơ, bất tận, đều đặn như từng nhịp thở tích tắc từ trái tim anh vậy.
NGUYỄN ĐỨC BÁ
TRẦN NGỌC MỸ
TRẦN VIỆT HOÀNG
NGUYỄN HỒNG VÂN
LÊ VĨNH THÁI
NGÀN THƯƠNG
PHAN DUY
TỊNH BÌNH
NGUYỄN ĐẠI BƯỜNG
Triệu Nguyên Phong - Lê Nhi - Trần Tịnh Yên - Đặng Chương Ngạn - Minh Nguyễn
ĐÀO DUY ANH
HỒ MINH TÂM
NGUYỄN THÁNH NGÃ
KIM LOAN
NGÔ ĐỨC HÀNH
NGUYỄN THIỀN NGHI