Trang thơ Kim Quý

08:14 21/10/2011
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

Nghệ sĩ ưu tú Kim Quý

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

Nghệ sĩ ưu tú Kim Quý, diễn viên xuất sắc đồng thời cũng là đạo diễn cho sân khấu thể nghiệm của Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên và Thừa Thiên-Huế và Quảng Trị khá lâu sau đó.
Bây giờ anh chị đã nghỉ hưu, hai con người này đang sống một cuộc đời như thời tuổi trẻ, hôm sớm bên nhau ở thành phố Đông Hà, Quảng Trị. Có điều, khi tuổi về chiều, như những người nghệ sĩ khác, họ sống với cuộc sống đầy tâm trạng.

Rồi thơ đến với chị như sự cứu rỗi chính mình. Chị không nghĩ mình làm thơ như những người thông thường vẫn nghĩ. Những trắc ẩn, éo le khôn lường của cuộc sống đã xui chị ghi lại tâm tư mình để hoài niệm và hóa giải nó. Có thơ như có thêm một người bạn. Đằng sau lớp ngôn ngữ dễ hiểu kia đã phóng chiếu cuộc đời, thân phận của chị. Tôi vốn yêu quý những người làm thơ như thế, không phải để thành tác giả. Tôi đọc cảm phục chất tự nhiên, một thứ bản năng bật ra từ trái tim tổn thương. Vì thế, nó chẳng cần vần điệu trau chuốt, đôi khi như một thứ mẫu vật thô tháp mà ẩn náu trong ấy nhiều điều bất ngờ. Tôi khuyến khích chị phải công bố, dù chẳng để làm gì.

Gì thì gì, đây là giọng thơ thứ thiệt, chưa có sự lấp lánh ngời sáng như những nhà thơ quen biết, nhưng chị có cái cho người đọc đồng cảm. Thế cũng quý rồi...
Hoàng Vũ Thuật



KIM QUÝ


Màu


Với em
tím là gạch nối hạnh phúc quá khứ
và hiện tại
trắng là mỏng manh tinh khiết tâm hồn
xanh là thôi thúc dại khờ tình yêu
non trẻ
đỏ là trái tim nồng ấm đam mê
vàng là tĩnh lặng
đen
nơi tận cùng lòng đất thủy chung.


Lời hứa


Ngày em làm mẹ
trên gối sẽ có vạn cánh hồng
lời hứa như trong cổ tích
ru thời thiếu nữ
Giữa đêm đen vượt cạn
một mình
không anh
không cánh hồng bay tới
Đốt trang cổ tích thời thơ dại
hoa hồng găm kín tim.


(272/10-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Người bước vào bức tranh tôikhông sắc màunét cọ vẽ bằng sóng - sóng vang không gian 18 chiềuchật chội cơn mơ

  • Hành hương về núi Thần ĐinhLên chùa Kim Phong trên nghìn bậc đá

  • Mở những khát vọng raCánh cửa đập tan bờ sóngTrái tim không thể hú hớ nổi ngọn gió thơ trên đồi hoang vuMênh mông vỡ vụn và tự mất dần bóng tối lung linh

  • Tôi về vốc nước dòng sôngChút rong rêu cũ phiêu bồng đã lâuCòn đây sóng vỗ chân cầuTiếng đàn xưa lạnh, ngọn cau nắng tàn

  • LTS: Đây là một trong những bài thơ của anh Thanh Hải trong những ngày cuối đời. Bài này chúng tôi chép trong sổ tay của chị Thanh Tâm, vợ anh. Bài thơ không có đầu đề.

  • Trong ánh chớp rừng mũi tên tua tủa Mỵ Châu lao trên mình ngựa kinh hoàng Vết lông ngỗng rơi cùng nước mắt Trái tim đớn đau đập với nỗi mong chờ...

  • Những người vợ tiễn chồng về phía ấycó bao giờ quên đâucon sông đã một thời cuồng xô như máu chảynhư khăn sô khoanh sóng bạc ngang đầu

  • hay Một đêm của nhà thơ Cao Bá Quát (trích)những con cá vàng ngủ mê trong điện Thái Hoàcặp mắt dấu sau bóng tốitiếng thở dàibàn tay nơi không thấy bàn tayphút chốc đốm lửa loé sángngười lính canh bên con nghê