Trang thơ Kim Quý

08:14 21/10/2011
LGT: Gia đình Kim Quý là một gia đình nghệ sĩ nổi tiếng. Chồng, nghệ sĩ Nhân dân Xuân Đàm, tác giả kịch bản đồng thời là đạo diễn của nhiều vở kịch nói, để lại dấu ấn cho nền sân khấu Việt Nam một thời không thể nào quên.

Nghệ sĩ ưu tú Kim Quý

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

Nghệ sĩ ưu tú Kim Quý, diễn viên xuất sắc đồng thời cũng là đạo diễn cho sân khấu thể nghiệm của Hội Văn nghệ Bình Trị Thiên và Thừa Thiên-Huế và Quảng Trị khá lâu sau đó.
Bây giờ anh chị đã nghỉ hưu, hai con người này đang sống một cuộc đời như thời tuổi trẻ, hôm sớm bên nhau ở thành phố Đông Hà, Quảng Trị. Có điều, khi tuổi về chiều, như những người nghệ sĩ khác, họ sống với cuộc sống đầy tâm trạng.

Rồi thơ đến với chị như sự cứu rỗi chính mình. Chị không nghĩ mình làm thơ như những người thông thường vẫn nghĩ. Những trắc ẩn, éo le khôn lường của cuộc sống đã xui chị ghi lại tâm tư mình để hoài niệm và hóa giải nó. Có thơ như có thêm một người bạn. Đằng sau lớp ngôn ngữ dễ hiểu kia đã phóng chiếu cuộc đời, thân phận của chị. Tôi vốn yêu quý những người làm thơ như thế, không phải để thành tác giả. Tôi đọc cảm phục chất tự nhiên, một thứ bản năng bật ra từ trái tim tổn thương. Vì thế, nó chẳng cần vần điệu trau chuốt, đôi khi như một thứ mẫu vật thô tháp mà ẩn náu trong ấy nhiều điều bất ngờ. Tôi khuyến khích chị phải công bố, dù chẳng để làm gì.

Gì thì gì, đây là giọng thơ thứ thiệt, chưa có sự lấp lánh ngời sáng như những nhà thơ quen biết, nhưng chị có cái cho người đọc đồng cảm. Thế cũng quý rồi...
Hoàng Vũ Thuật



KIM QUÝ


Màu


Với em
tím là gạch nối hạnh phúc quá khứ
và hiện tại
trắng là mỏng manh tinh khiết tâm hồn
xanh là thôi thúc dại khờ tình yêu
non trẻ
đỏ là trái tim nồng ấm đam mê
vàng là tĩnh lặng
đen
nơi tận cùng lòng đất thủy chung.


Lời hứa


Ngày em làm mẹ
trên gối sẽ có vạn cánh hồng
lời hứa như trong cổ tích
ru thời thiếu nữ
Giữa đêm đen vượt cạn
một mình
không anh
không cánh hồng bay tới
Đốt trang cổ tích thời thơ dại
hoa hồng găm kín tim.


(272/10-11)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Nguyễn Hữu Hồng Minh - Nguyễn Đăng Việt - Đỗ Hoàng - Nguyễn Vĩnh Nguyên

  • Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa

  • VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.

  • Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên  - Lê Tất Sĩ  - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh

  • Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình

  • Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh  

  • THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...

  • NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...

  • ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .

  • MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...

  • ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng

  • LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang

  • PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa

  • NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá                         Vọng Phu thế này?

  • THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu

  • TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu

  •                    NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.

  • TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.