Chiều ngày 18/1, Sở Văn hóa & Thể thao Thừa Thiên Huế phối hợp cùng Hội đồng Nguyễn Phúc Tộc Việt Nam tổ chức cuộc Tọa đàm khoa học với tựa đề: “420 năm chùa Thiên Mụ và Chúa Nguyễn Phúc Chu với những dấu ấn trong lịch sử”.
Tiến sĩ Phan Thanh Hải, Giám đốc Sở Văn hóa Thể thao phát biểu tại buổi tọa đàm
Vào năm Tân Sửu (1601), Chúa Tiên Nguyễn Hoàng đã cho xây dựng (thực ra là trùng kiến) chùa Thiên Mụ trên đồi Hà Khê, cạnh dòng Hương Giang xinh đẹp. Từ đó đến nay, dẫu trải qua biết bao thăng trầm, chùa Thiên Mụ vẫn luôn là ngôi đại danh lam quan trọng nhất của xứ Huế, trở thành một trong những biểu tượng tiêu biểu nhất về một vùng đất văn vật, một trong những trung tâm văn hóa lớn của Việt Nam.
Cũng cách đây tròn 330 năm, một trong những vị chúa Nguyễn kiệt xuất nhất- chúa Nguyễn Phúc Chu lên ngôi ở Đàng Trong. Và với 34 năm cầm quyền (1691-1725), ông đã để lại những dấu ấn đặc biệt đối với lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc, nhất là trên các phương diện mở rộng lãnh thổ, phát triển lãnh hải, phát triển văn hóa và hội nhập quốc tế.
Đối với chùa Thiên Mụ, chúa Nguyễn Phúc Chu cũng góp phần rất quan trọng trong việc mở rộng các công trình kiến trúc, phát triển đạo pháp và pháp bảo, nâng cao vị thế của ngôi đại danh lam này; đến nay, có hai hiện vật mà ông để lại đã trở thành Bảo vật quốc gia.
![]() |
Đông đảo các nhà nghiên cứu tham gia buổi tọa đàm |
Hội thảo đã nhận được 30 bài viết của các học giả, nhà nghiên cứu viết về các chủ đề liên quan và được chia làm hai phần, phần “420 năm chùa Thiên Mụ” và phần “Chúa Nguyễn Phúc Chu với những dấu ấn trong lịch sử”.
Các tham luận đề cập đến việc Tiên chúa Nguyễn Hoàng tìm ra và trùng kiến Chùa Thiên Mụ, các giá trị di sản tại chùa Thiên Mụ, trùng tu, tôn tạo Chùa Thiên Mụ qua Châu bản Triều Nguyễn, bàn về vị thế của Chùa Thiên Mụ và việc trùng tu ngôi cổ tự, định hướng quy hoạch phát huy giá trị di tích…
Bên cạnh đó, các bài viết về Chúa Nguyễn Phúc Chu và những dấu ấn lịch sử, các đại biểu đã nêu rõ chiến lược sử dụng người tài, công cuộc mở cõi và xác lập chủ quyền biển đảo, công cuộc mở cõi và xây dựng chính quyền Nam bộ, của Chúa Nguyễn Phúc Chu…
Phương Anh
Cá voi được xem như một phúc thần cho cư dân vùng biển, vì vậy khi bắt gặp cá ông voi chết, ngư dân biển ở các tỉnh Quảng Bình cho đến mũi Cà Mau sẽ cử hành nghi lễ đám tang rất trọng thể. Sau đây xin giới thiệu đến bạn đọc một nghi lễ tiêu biểu tại làng Phú Tân, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Chiều 26/12, Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế tổ chức tổng kết hoạt động năm 2014 và bàn phương hướng hoạt động năm 2015.
Dưới chân phần mộ nhà cách mạng Phan Bội Châu ở khu lưu niệm mang tên ông tại TP Huế có 2 phần mộ khác rất đặc biệt.
Khác với sư tử đá Trung Quốc, con nghê thuần Việt được tạo hình mềm mại hơn, có nhiều răng, đuôi xòe như ngọn lửa...
Xin những bậc chuộng sách vở từ chương đừng mất công dở sử sách Nhà Nguyễn để tìm địa danh này vì nó không phải là cái tên chính thức do vua đặt ra; may ra chỉ có cụ già Léopold Cadière nặng lòng với Huế nên đưa cái tên Nam Đài vào tập san Đô thành Hiếu cổ (Bulletin des Amis du Vieux Hue) mà thôi...
Như một thói quen, một sự tò mò khó lý giải cứ vào những đêm trăng sáng, nhiều người lại đến khu phế tích Tháp Đôi Liễu Cốc (thị xã Hương Trà, Thừa Thiên - Huế) để xem vàng hiển linh.
Đây là một dinh thự 2 tầng được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, khác với các tòa nhà mang phong cách truyền thống trong Tử Cấm Thành.
Đây không phải là sản phẩm gì quá xa hoa mà chỉ là một vật dụng rất quen thuộc của người Việt xưa...
Trước khi có sự biến mất hoàn toàn các dấu tích cuối cùng của cửa “quan ải An-nam” trên đỉnh đèo Hải Vân, địa điểm cao nhất của đường cái quan nối liền Huế với Đà Nẵng, tôi thiết nghĩ cần hồi phục các kỷ niệm của nó bằng cách đưa ra các bức ảnh cho thấy tình trạng hiện nay, cũng như đưa ra một số lời giải thích ngắn gọn liên quan đến cửa ải xưa chưa đầy một thế kỷ này; nhưng hiện nay hoàn toàn bị phế bỏ và đang lần hồi mai một do ảnh hưởng tác hại của mưa nắng, của các loài cây cỏ bám cứng.
Phạm Duy sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, hơn một phần ba cuộc đời ông sống ở Sài Gòn, hơn một phần ba sống ở ngoại quốc. Ông đi nhiều, yêu và được yêu cũng nhiều, kể cả người Pháp. Nhưng rồi qua trải nghiệm ông thấy người con gái Huế ông yêu là đẹp nhất, sâu sắc nhất...
Huyền Không Sơn Thượng hay còn gọi là chùa Huyền Không 2 cách cố đô Huế chừng 14 km về hướng Tây, thuộc thôn Đồng Chầm (Hòn Vượn), xã Hương Hồ, huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên - Huế.
Không chỉ cảnh quan thiên nhiên xinh đẹp, Huế trước đây còn là kinh đô của nhà Nguyễn hàng trăm năm, nên đã hội tụ văn hoá nhiều miền của đất nước, tạo nên một di sản văn hoá đồ sộ, trong đó có CA DAO.
Trải qua bao thăng trầm cùng lịch sử, xây rồi phá, phá rồi xây nhưng vẻ đẹp trong lối kiến trúc của nhà thờ chính tòa Phủ Cam vẫn luôn hiện hữu, thách thức với thời gian.
“Tứ thú” xưa gồm ăn trầu, uống trà, hút thuốc, uống rượu được các bậc cha ông chơi và đạt đến một trình độ đẳng cấp.
Trải dòng lịch sử bi tráng của nước Việt, Hải Vân không chỉ là cung đèo kỳ vĩ mà còn đẫm máu xương vệ quốc.
Tổng thể kiến trúc của lăng Thiệu Trị là sự kết hợp và chọn lọc từ mô thức kiến trúc của lăng Gia Long và lăng Minh Mạng. Trải qua thời gian với những biến cố lăng đã trở nên đổ nát.
Vua Hiệp Hòa (Nguyễn Phúc Hồng Dật, 1847 - 1883) là một trong những vị vua có số phận buồn nhất lịch sử Việt
Lễ bái ở lăng Minh Mạng, lính canh ở lăng Gia Long... là hình ảnh sinh động về con người ở kinh thành Huế xưa.
Bài viết liên quan:
Cách đây gần 100 năm nhiều công trình kiến trúc ở Huế vẫn còn nguyên vẹn, chưa bị xuống cấp và đổ nát như bây giờ.
Nhiều hình ảnh quý giá về kinh thành Huế của nhà Nguyễn trong khoảng năm 1919-1926 đã được nhiếp ảnh gia Pháp ghi lại...