Thơ Sông Hương SDB 12-15

15:20 22/01/2016

Đinh Cường - Tân Dân - Thảo Nguyên - Nguyễn Hoàng Thọ - Nguyễn Ngọc Hạnh - Bành Thanh Bần - Tôn Nữ Đông Hương - Văn Nhân - Phùng Sơn - Phùng Tấn Đông

Tranh Đinh Cường

ĐINH CƯỜNG

Trở về phố cũ
            Gởi Nguyễn Đạt

Khi người qua đồi B’lao
mây mù nhiều về phía ấy
khi tôi đi ngang rừng lau
trắng rợp trời thương nhớ.


rừng lau và gió phất phơ bay
như mùa thu sáng nay về sớm
mây như xám ngát vùng này
tôi cứ cặm cụi vẽ hoài phố núi…


người đi qua ngọn đồi Dran
làm sao tôi không nhớ núi
căn nhà gỗ bạn đang ngồi kia
có mấy giò lan rừng trắng mượt


khi bạn đường trường lên B’lao
quán Thềm Xưa khuya khoắt ấy
còn ngọn đèn chong bên quầy sách cũ
tôi đang ngồi im ở rừng sâu nơi đây


chỉ nghe một tiếng quạ kêu khàn
rồi vụt bay lên chóp đỉnh cây phong
có mấy chiếc lá vàng rụng xuống
mai kia đã mùa thu. lại một mùa thu nữa…
                       
Virginia, September 12, 2015



TÂN DÂN

Mùa đổi thay

Có một ngày vườn tôi hoa thôi nở
Tường vi ơi mùa đã đổi thay rồi
Lũ ong buồn bỏ vườn qua xứ lạ
Giữa trời trồng chết lặng một mình tôi.


Khuya mưa

Tới lui nơi chốn ta bà ấy
Chiều hôm ghé lại buổi chợ chiều
Dạt về đâu những mảnh đời xô dạt
Có kịp về ngủ chợ kẻo mưa khuya.


Sắc không

Vẫn vằng vặc ánh sao khuê
Dõi trăng thiên cổ nẻo về quán xưa
Vẫn kinh chiều vọng thiên thư
Hồn lang thang giữa đôi bờ sắc không.




THẢO NGUYÊN

Một mùa thu đã ngủ

Thu ghé qua mang bài thơ đi mất
Để lại vườn xưa xác lá rơi đầy
Cây oằn mình chờ mùa giông bão
Rụng nghiêng chiều cơn gió heo may.


Mang theo ngày xanh tràn ánh nắng
Khuôn mặt người nhòa nhạt những đêm mưa
Huyền ảo núi non hay dịu dàng biển vắng
Thu lặng lẽ lướt đi không để lại dáng hình.


Ngàn vạn sao trời vẫn lung linh
thu có biết
Vẫn đằm sâu những bản nhạc không lời
Chỉ vòng tay ngắn hơn tầm với
Nhịp cầu gãy rồi sao nối được bờ vui.


Còn trong em
một mùa thu đã ngủ
Dẫu đôi lần thảng thốt giữa chiêm bao
Chôn vào ngực đêm
một nỗi buồn rất cũ
Hờ hững đông về trên cánh gió hanh hao.




NGUYỄN HOÀNG THỌ

Khúc đông xưa

Mẹ gánh mùa đông
đi chợ tết
lối mờ
mưa bụi
buốt tin xuân
gió thốc đầu non cong nhịp bước
mồ hôi giấu rét phía sau lưng


Đường ra chợ gập ghềnh
khuya khoắt
chập chờn dấu sỏi bước chân quen
mắt bỏng rát
giấc mơ chừng hóa đá
sông ngược dòng
chảy miết niềm riêng…


Phiên chợ tết
dài theo đêm tháng chạp
gánh mùa đông kìn kịt tháng năm chầy
còn chút nắng
hong ngày giáp hạt
cánh chim chiều
rã nhịp cuối đường bay


Đôi triêng gióng bên trời lơ lửng
én gieo mùa
cội nhớ đã xanh cây
lần cổ tích
tìm đâu bóng mẹ
khúc đông xưa
vang động thế gian này…




NGUYỄN NGỌC HẠNH

Nguyện cầu

bao giờ tôi giáng sinh lần nữa
biết còn em lấp lánh phía chân trời
qua chưa hết một đời gió bão
thì sá gì giông tố em ơi


hãy cứ là tôi yêu người lận đận
cứ là tôi rong ruổi mây trời
Chúa ra đời từ trong máng cỏ
tôi tái sinh từ kiếp bèo trôi


tôi với Chúa chưa hề quen biết
đêm nay xin được ở bên người
vừa cầu nguyện lại vừa sám hối
xin một lần tề tựu bên tôi


xin một lần giáng sinh cùng Chúa
cứu vớt hồn tôi máng cỏ bể dâu
thêm một lần quỳ dâng xưng tội
để mai sau thôi bớt lở bồi
để mai sau đời tôi vô ngã
bến mê này lần lữa có nhau...




BÀNH THANH BẦN

Ngoài này Hà Nội vẫn mưa

Ngoài này
Hà Nội vẫn mưa
Huế nơi em
Bão tạnh chưa hay còn?
Đường trần có lấm gót son
Áo em thả tím hoàng hôn phương nào?


Nón bài thơ gió nghiêng chao
Môi hồng có giọt mưa nào đặt lên?
Tóc mây tha thiết vai mềm
Lá thu - vàng rắc bên thềm xôn xao…


Sông Hương
Thuyền vẫn gác sào
Tình anh
Em vẫn neo vào lưng ong?
Trường Tiền cong nét mi cong
Nhớ anh đừng chớp kẻo giông bão về…




TÔN NỮ ĐÔNG HƯƠNG

Em đi tìm nắng

em đi tìm nắng quanh năm
cảm màu hương tóc mình trong thơ người
nắng ơi, mi hãy vào đây
cho ta hỏi nhỏ có ai nhớ mình


em đi tìm gió chung tình
bay qua - bay lại quanh thinh không đời
lạnh nhiều buốt má, khô môi
nhiệt hàn quá thấp, không nuôi nổi hồn


em đi quét lá sân buồn
gom vào nhúm lửa đốt thành ra tro
rủi như đời vẫn hẹn hò
em mang cánh phượng bay về hương anh


em chan nước mắt hiền lành
vào trong ché rượu nồng men mơ hồng
gợi từng ký ức thẩm hương
ngày xưa vết ái còn vương dấu hài


em về thoa nét nhan khai
phấn son, làm đẹp nụ cười hoa khôi
cho dừng hạt lệ hờn rơi
xuống triền môi, lại rã rời nụ hôn




VĂN NHÂN

Hoài niệm

Người đã quên tôi rồi
Hàng hiên ngôi nhà xưa giờ không còn nắng
Thảm hoa vàng cũng bay vào cõi thiên thai
Đoạn đường quen em đi - về cầu nguyện
Giờ cũng lặng buồn đơn chiếc...


Em có về trong gió xuân
Mang theo sắc hương của thời con gái?
Bao năm cách xa, mong một lần gặp lại
Mong một lần trong thương nhớ ngày xưa!




PHÙNG SƠN

Bất chợt phố hoa

Phố xưa ẩn hiện mái nhà
Mỏng như hoa cỏ những tà áo bay
Tỉnh mà như mộng như say
Sờ vào sương bỗng chạm tay người tình
Chạm hờ một đóa đoan trinh
Vỡ tan như những bóng hình năm xưa


Ai về nẻo ấy chiều mưa
Ngẫn ngơ anh hát âm chưa tròn vành
Rơi vào hồ nước long lanh
Ngàn thông nhòa lẫn bóng em theo về
Đà Lạt bất chợt tái tê
Anh và hoa với đường về bỏ quên




PHÙNG TẤN ĐÔNG

Mùa thứ 32

Khát một ngày. Được thở mùi cỏ mùi rong rêu mùi sông.

hương thân thể
Nồng nã. Nhạt nhòa. Xa vắng. Thơm riêng rất em. Rồi thì
thèm được chết. Vì nhiều lẽ
Xấu hổ. Bẽ bàng. Sung sướng. Hờn trách. Vì tất thảy
Khi không gần mấy mươi năm
Chợt nhớ đôi bàn tay em nằng nặng
Thô ráp. Tưởng cầm chắc. Vậy mà vụt mất
Chừng ấy năm, những hạt mưa ấm và mặn
ừ, bao giờ cũng đang trên đường tìm về
được úp mặt vào đôi bàn tay ấy. Được
làm con em
Không dưng thèm chết dù vài giây thôi. Vì một lẽ
Mùi cỏ mới
Vẫn cơn mưa lành buổi sáng sớm
Cà phê thơm môi nâu
Hoa tỏi rụng cúc dại vừa tàn bên sông
Cả thành phố chỉ một nụ mai hàm tiếu
Những giây phút thời gian đang chết đi
đang sống sót
anh phục sinh em


(SDB19/12-15)






 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Trại sáng tác Văn học Nghệ thuật của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam tại Cố đô thơ mộng đã bế mạc cách nay hơn 1 tháng. Trong ký ức của Huế bây giờ là một khoảng trống mênh mang tình mà “loài - thi - sĩ” đã giăng mắc như những dấu lặng không thể mờ phai trên hình hài từng nẻo phố… Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ hơn 100 tác phẩm ở Trại viết Cố Đô.

  • Có thể ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơnDưới bước chân mình anh sẽ nghe nhịp đời tan chảyEm định cư trong những ký ức thời gian nhập nhòe mùa phượng đỏMột góc Huế bình yên Thiên  Mụ nắng chan vàng

  • Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồibỏ hoang công viênbỏ hoang những con đường thông thốcbỗng thấy lạ những mặt người, lạ trời, lạ đấtcòn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường

  • ...Trăng non hé cửaCuội lẻn thăm nhàMây ôm chăn cưới, ru giấc CuộiVà...

  • Có những mùa hè không nắngvà mùa thu không trăngthời gian đi trên những lối mòn không thể thấy.

  • Thời mặt đất thiếu mênh môngCá nhân lang bạt chân trầnChạy tích cực trong mọi hình thức

  • Ta đã sống, và ta còn sốngCháy hết mình vì phẩm giá kiếp ngườiTa đã trải vô vàn cay đắngNên bây giờ đời càng đẹp gấp đôi

  • ...Sao nhiều việc vẫn còn im lặng đáSức ỳ nào?Sao nhiều việc không bén nhanh như                                              cứu hoả...

  •                 Tặng Hoàng HưngCó thật ông đấy không?Vừa đi vừa đếm bướcNhững bước trầm trên trảng cátMột bước lên, lại một bước lùi về

  • ...Âm dương day trở cuộc sinh thànhMùa tinh tú phong phanh...

  • Nước cuộn xoáy chỗ sông tìm gặp biểnHãy còn nghe hương cỏ THẠCH XƯƠNG BỒ Nơi cuối sông nhớ về nguồn khắc khoảiSông hiền hòa nên được gọi sông THƠ...

  • Những đàn bà không chồngNhư những chiếc mâm cổLặng lẽ đầy rêu phong

  • Kêu sớm, kêu chiều, kêu cả hoàng hônKêu bồ đề xanh (*), kêu tượng đài trắngKêu buốt lá kim trên cây mọc thẳngTiếng kêu nhức nhức Trường Sơn.

  • ...dòng sông quê mang chuyện tình trôi mãisông ơi...

  • Lê Vĩnh Tài sinh tại thành phố Buôn Mê Thuột, hội viên Hội văn nghệ Đắc Lắc. Năm 1996 anh có mặt trong tập thơ “6 ô cửa sổ” cùng với 5 tác giá trẻ Đắc Lắc; Và là đại biểu chính thức dự Hội nghị những người viết trẻ toàn quốc lần thứ V (1998).Thơ Lê Vĩnh Tài đẹp và buồn, bảng lảng như một tiếng gõ cửa mơ hồ, để lại những ngấn sóng xao xuyến trong lòng bạn đọc.

  • Con đẻ của Khánh Hoà nhưng là con dâu của Huế. Lê Khánh Mai tốt nghiệp Thạc sĩ khoa học xã hội và nhân văn, hiện là Tổng biên tập tạp chí Nha Trang. Ngoài 4 tập thơ và 1 tiểu thuyết đã xuất bản, Lê Khánh Mai còn có nhiều thơ in trong các tuyển tập khác.Thơ Lê Khánh Mai lành mà gợi, róc rách giữa hai dòng truyền thống và hiện đại, dùng dằng giữa hai nẻo hiện thực với mộng mơ...

  • Sinh 1954 tại Nghi Lộc,  Nghệ An. Hiện là công nhân ngành in ở Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm đã xuất bản:- Lá thời gian- Tinh khôi- Chàng ca sĩ bình minh

  • Sinh ngày 29 - 05 - 1978 tại HuếNguyên quán: Đồng Hới - Quảng BìnhĐại biểu Hội nghị những người viết văn trẻ Việt Nam 2 lần V và VIHiện đang công tác tại Khoa Ngữ văn - ĐHSP HuếTác phẩm: Thơ “Khi em mười chín”- NXB Thuận Hoá 1998.

  • Tưởng chừng như dòng sông trôi chật hương                                                 bòng, hương bưởitưởng chừng như con đường quen, quen tựbao giờhình như tôi đã có lần tiền kiếpđêm thiên hà vỡ một ánh sao rơi

  • Có gì mà nhớ quêGặp sông nhìn đăm đắmThương bên lở bên bồiLo quê mùa nước lớn