Thơ Sông Hương 6-11

15:38 01/08/2011
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương

Tác phẩm "Sớm" của họa sĩ Lê Thu Hòa

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

VƯƠNG KIỀU


Vọng


 Đừng để mưa ướt lòng em tôi,
 Khi em bước đi trên đất người bé bỏng,
 Anh đứng từ vực sâu nói thế!
 Với trời cao.

 Với những ai đã một lần biết khóc,
 Biết cơn đau giữa sóng vỗ ba đào.

 Nơi những trận cười òa ra như rượu vỡ,
 Những phố đèn che lấp cả trăng sao,
 Biết đâu đấy là đau khổ của em tôi bé bỏng,
 Tháng năm dài chất chứa thành men.
 Biết đâu đấy là hy vọng của em tôi lịm tắt,
 Tháng năm kia ánh sáng không còn.

 Đừng để mưa ướt lòng em tôi,
 Khi em bước đi trên đất người bé bỏng,
 Anh đứng từ quê hương nói thế,
 với trời xanh và với con người.



LÊ ĐÌNH TY


Ghi bên chiều
 

Đám tang
chật ních vòng hoa đầy xe biển xanh biển trắng …
ngút trời bay
              vàng mả đô la …
                           rầm rập
thắng .

Một đám nữa ngang qua
ủ rũ cờ binh
               trống
                     chiêng
                         sầu thảm
bên đòn quan
            âm công gò lưng đẩy
xóm giềng chầm chậm buồn theo .

Ngày chia tay hai người một thời cùng tôi sống
họ là ai sướng khổ cõi trần.

Gió thầm thỉ
                  khan mùa
                             mưa nắng…
   
không đừng so sánh hơn thua
dăm  tháng  nữa
                          đời người
                                      hữu hạn
trảng cỏ xanh hun hút gió lùa.

Tôi lựng khựng ánh chiều chân núi
mút ngày vấp bóng hoàng hôn.
                       
 Đồng Hới, 28-2-2011



HUỆ NGUYÊN


Khi đàn chim trở về
 
 
Hôm nay
Những đàn chim lại trở về
Sau một mùa di cư mỏi mệt
Chúng thỏa sức lượn bay
Hôn lên trời quê một cảm giác thanh bình
 
Những chú chim gáy cất lời ca mơ màng
Đàn chim sẻ chim ri say sưa trên cánh đồng lúa vàng trĩu nặng
 
Trong gió thoảng
Cô ca sĩ chào mào cao giọng hót
Anh sáo sậu dặt dìu họa khúc nhạc đồng quê
Nắng vàng lê thê
Choàng lên cánh đồng một màu rực rỡ
Không gian thẳm sâu
Vọng lời hoang dại
 
Tôi muốn níu thời gian chậm lại
Bỏ quên toan tính muộn phiền
Bỏ quên âu lo sợ hãi
Tôi muốn căng không gian rộng mãi
Giữa yên bình tôi sải cánh bay lên!



TỪ NGUYỄN


Lời ru từ cánh đồng chiều


Không phải mới làm đòng, không phải mới trổ bông
Những hạt chắc qua nắng hạ nung đã rộm vàng khô khén
Chỉ trơ lại những gốc rạ buồn thắt nghẹn
Đứng mơ về một vụ mùa đã xa...

Ta ngang qua đồng tìm lại chút thiết tha
Tìm những non tơ của màu xanh lá mạ
Tìm những mởn mơ buổi đương thì óng ả
Những chắt chiu bùn đất cho cây lúa đơm hoa...

Đi ngang cánh đồng nghe từ gió thoảng qua
Lời ru của cánh cò bay mỏi
Giọt mồ hôi cha
Lấm lem gót mẹ
Bàn tay sạm nắng của em...
Ta đạp lên cánh đồng tìm lại những thân quen
Bỗng ngỡ ngàng hiểu ra mình đã vội quên quá khứ!

Không ai trách, chỉ là ta tư lự
Không ai cười, chỉ ta tự cười ta
Gốc rạ kia vẫn đứng ở đồng xa
Còn ngửi được những nồng nàn của đất
Chỉ có ta, mảnh đời ngày càng chật
Mãi khát thèm điều không thật, không đâu...



TỪ DẠ LINH


Những ý nghĩ nhập nhoạng


Những gương mặt nhợt nhạt
Những mỹ từ sáo rỗng
Cái ác đánh đu trên hồi quang chói lói
Nhoài đi nhoài đi những thực những mơ những huyền hoặc.

Rồi một ngày loài Cú vọ bật khóc
Không phải tiếng khóc của người những giả nhân
trong đêm đen những người những ngợm.
Ta nhìn từ phía bên kia
Hiện hình ma hiện hình quỷ dữ
Ý nghĩ giật mình đánh thức một ta.

Những gương mặt nhợt nhạt
Những cái đầu sáng loáng
Những ý nghĩ ma quái
Những mưu mô rồ dại
Chợt nhảy xổ ra xâu xé những thiên thần
Cái miệng nhồm nhoàm máu khạc ra những hình hài.

Cứ thế cõi đời ô trọc diễu qua ta nườm nượp ngợm người
Ta giật mình đánh rớt những ý nghĩ rời.
Những ý nghĩ đuổi ta nhọc nhằn đi qua kiếp người lận đận.
Kìa chuông chùa ngân rung
Lại một hồi kinh sám hối
Những ngợm những người hối hả lại qua
Ta mơ giấc mơ dài đã tròn bóng một ta.



HOÀNG XUÂN THẢO


Nhật Bản


cơn sóng thần...
như chiếc vòi bạch tuộc
đen ngòm - cuồn cuộn
nuốt chửng gần ba mươi vạn con người
Nhật Bản, vỡ òa trong tiếng nấc
cả thế giới ngậm ngùi sẻ chia
nhân loại chưa hết bàng hoàng
những đám mây phóng xạ...
vỡ tan, hòa vào không khí
như những con ác quỷ vô hình
đe dọa - bóp chết sự sống nhân sinh
hoa anh đào nở rộ
Nhật Bản bừng tỉnh cơn mơ
người Nhật kiên cường
vươn lên sau giông tố
chặn đứng bóng mây độc hại
đẩy lùi nỗi đau
trụ vững trên trái đất
trường tồn...



ĐOÀN MẠNH PHƯƠNG


Ngọn nến giấc mơ


Cái chết lâm sàng của những tiếng động
Giác ngộ từng giấc ngủ
Trong đêm, nghĩ về trắng
Khước từ sự có mặt
của nỗi buồn từng vỗ béo bóng đêm

Những bàn tay gió
Lục lọi từng ý tưởng giấc mơ
Trái tim như ô cửa mím chặt
cấp cứu những ngọn nến

Từng ngọn nến rọi đường cho giấc mơ lỡ hẹn
Cho đường đi đích đến của giấc mơ
Những giấc mơ không giống nhau màu giấc mơ cũng khác
Chúng thở đầy bóng đêm
trong sở hữu trừu tượng

Dưới ban mai tiệc nắng
Nơi thực dụng gặm mòn mơ mộng
Những giấc mơ ẩm ướt của đêm qua
Như chưa hề ráo nước…


(268/06-11)






Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • LTS: Dạy toán nhưng rất yêu thơ đó là điểm đặc biệt của con người Lê Quốc Hán. Lê Quốc Hán viết thơ nhiều. Thơ anh đã in hầu hết các báo ổ địa phương và trong nước. Thấm đẫm mồ hôi của người lao động, anh luôn nhìn cuộc đời với đôi mắt yêu thương, đầy trân trọng. Hồn hậu, mộc mạc, chân chất mà vẫn nói được cái mình gửi gắm không chút sáo cũ, âu đó cũng là điểm mạnh trong thơ Lê Quốc Hán.Lê Quốc Hán hiện nay là Tiến sĩ trường Đại học Sư phạm Vinh.

  • LTS: Sinh năm 1969 đã có 2 tập thơ riêng. Là một cây bút trẻ luôn có ý thức làm mới thơ. Tập thơ đầu tay “Dòng sông cháy” của chị vừa ra mắt bạn đọc đã nhận được giải thưởng văn học của Ủy ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam 1997.Táo bạo, trăn trở cho cái mới. Khắt khe, đòi hỏi cao chính mình trong lao động nghệ thuật; Nguyễn Bảo Chân đã chọn cho mình một cách đi riêng trên con đường thơ ca. Với ngôn ngữ thơ hiện đại, với hình tượng thơ kỳ lạ - qua cảm xúc tinh tế của một tâm hồn nhạy cảm, Nguyễn Bảo Chân đã mang đến cho bạn đọc những bài thơ hay. Hiện nay Nguyễn Bảo Chân công tác ở Đài Truyền hình Việt - phụ trách chương trình “Tác phẩm và dư luận” trên sóng VTV3.

  • LTS: Sinh năm 1943 ở Hà Nội. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn là một cây bút nữ nổi tiếng. Với chất thơ dịu dàng, đằm thắm, chị đã đem đến cho thơ Việt một giọng riêng. Chị không tìm kiếm những tứ thơ lạ, mà làm lạ những tứ thơ tưởng như đã cũ. Với 6 tập thơ và 2 tập truyện thiếu nhi, Phan Thị Thanh Nhàn đã nhận được nhiều giải thưởng văn học. Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn hiện nay là UVBCH Hội Nhà Văn Hà Nội và là chủ nhiệm câu lạc bộ nhà văn nữ Việt .

  • Giọng nói chỉ còn thoang thoảngđồng cỏ hoa vàng

  • Thiên niên kỷ mới vẫy ta sangkhốn nỗi quà xuân chưa sẵn sàng

  • Tặng nhà thơ Lâm Hiểu Đông  Trời đang mưa mát câyQua công viên Thâm Quyến (*)- Cả thế giới trong nàyTựa bảo tàng bày biện

  • Tôi ra lệnh cho giao thừa dừng lạiThế kỷ XX khoan hãy ra điThế kỷ XXI đừng đến vội

  • Mùa thu hẹn ta về Hà NộiTa rong chơi quên cả lối vềMột mình phiêu lãng miền sơn cướcVui cùng trăng cụng chén sơn khê

  • Vô tư quá tôi trở thành khờ dạiNên chi lỡ hẹn một lời thề

  • Ba bông hoa mang đêm phi qua                                             vườn saoanh và em định mệnh dịu sángmở địa cầu trinh tiếtlửa quàng xanh yếm cổ mùa đông

  • Cơn lũ xoáy mòn vai mẹGiạt trôi manh áo em thơNhận chìm bếp lửaNhững hạt lúa không biết lội

  • Em huyền ảo với mùi hương hoa đạiVà trắng trong như một búp sen hồTôi lầm lỡ nói lời vụng dạiKẻ phàm phu tục tử đến sân chùa.

  • Người nghệ sĩ lang thangMùa xuân chạm khắc nụ cười                                    ẩn sâu trong từng ô vuông cửa khép

  • Ơi con chim nhỏ của ta ơiBão tố đêm qua đã dịu rồiNước nước vây quanh thành ốc đảoChỉ còn chim nhỏ với ta thôi

  • ...Ta chỉ là hạt bụiGiữa đất trời mênh mông...

  • ngày tình yêu chớm nởnhững bông hồng ngát hươngbây giờ hoa, em hỡicánh rã rơi lạnh lùng

  • ...Đàn bướm bay quaÔi những đàn bướm cứ bay qua vườn...

  • ...Bao năm dựngđá nằm chơi với rừng...

  • ...Bon chen lắm chỉ mệt ngườiHồn nhiên bố sống cuộc đời hiền lương...

  • Linh hồn đã bay...