Thơ Sông Hương 12-85

15:01 05/08/2011
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang

"Thiếu nữ Huế" - tranh sơn mài của Đỗ Kỳ Hoàng

[if gte mso 9]> Normal 0 false false false MicrosoftInternetExplorer4 <![endif][if gte mso 9]> <![endif][if gte mso 10]> <![endif]

THANH THẢO


Bất tử


Mùa xuân năm 73 anh vào thị trấn
một cô gái dẫm chân lên cờ ngụy giữa phố đông người
mặt cô không biến sắc
bốn xung quanh súng nổ liên hồi

bạn anh - nhà quay phim tài liệu
không thể bỏ qua khoảnh khắc này
ống kính vội lia về phía cô gái đứng
mong làm bất tử ngay một hình ảnh tuyệt vời

mặt cô gái bỗng đỏ bừng, cô bỏ chạy
bốn xung quanh súng nổ liên hồi
sao thế nhỉ? nhà quay phim sửng sốt
ống kính chỉ còn ghi được một thoáng lưng thôi.




PHẠM NGỌC CẢNH


Anh ấy sẽ sang chơi

Kính tặng anh Thanh Tịnh

Ba hôm nữa, anh ấy sẽ sang chơi
như anh ấy hẹn, như anh đã mời
như không phải có điều gì trọng đại
ngày vui thì quả còn xa ngái
ngày buồn vừa trôi qua

Sẽ không có tranh cãi gì sâu xa
anh ấy lớn tuổi nên tiếng cười cũng ngắn
bình là đủ
chẳng vẽ vời hoa cắm
Đường thì xa cầu sang tắc nghẽn
sẽ không hỏi han nhiều
sẽ để anh ấy ngồi thở
chút giá lạnh mùa đông như là cởi mở
sẽ tuyệt vời bao nhiêu

Sẽ trút vào hút gió hanh heo
chén rượu chúng ta chờ đợi
mặc cuộc đời ngoài kia bấn vội
em rót đầy mời anh ấy đi em

Sẽ không bao giờ anh ấy có lời khen
rượu cất giỏi dọc triền sông Đuống
sẽ không khen đĩa nhắm em làm
sẽ không khen đũa trúc chúng ta cầm
gặp được cả tháng ngày cay đắng
cả tháng ngày gian nan

Sẽ không có gì đáng phải khuyên can
sẽ như một ngày giản dị
cái hồi hộp, cái bồn chồn quá thể
là chờ đợi ba hôm
không như anh đợi chờ em
coi khinh gió thổi qua mười tám tuổi
dưới vòm cây xanh trẻ cũng như mình

Anh ấy hẹn là ba hôm nữa
khi Hội Nhà Văn vừa mừng anh ấy thọ bảy mươi
còn phải đợi ba hôm chỗ sợi dây cuối cùng mảnh quá
chỗ giành giật ngặt nghèo
anh lắng nghe từng bản tin chiều
thời tiết mùa đông dự báo
mong cục khí tượng thuỷ văn
cho được đủ ba ngày tạnh ráo.

                                   
1980



NGUYỄN THỊ HỒNG


Kỷ niệm


Không gian dịu mát
như một vành trăng non
và tiếng côn trùng xao động
sau mưa

Đã xa rồi tiếng côn trùng của tôi
cũng sau mưa một thời thiếu nữ
xao xuyên quá đến giờ tôi vẫn nhớ
dù cuộc đời đã đi qua những hạn hán khô cằn
tiếng côn trùng sau mưa vẫn xao động dịu dàng
xa xưa ấy

Một ngày kia
khi chỉ còn là mô đất giữa đồng hoang
tôi cũng nguyện trên nấm mộ của mình
ào ạt trận mưa rào đầu hạ
và sau đó là không gian yên ả
tiếng côn trùng xao động dịu dàng
như một thời thiếu nữ trần gian.




TẠ HỮU YÊN


Chiều xuân Bến Hải


Tôi trở về với dòng sông
một thời mái chèo vắng bóng
năm xưa bãi cát Cửa Tùng
đêm nghe cồn cào con sóng.

Hiền Lương bây giờ gặp lại
không thấy dấu chân trên cầu
Hình như khắc khoải
những ngày chia cắt thương đau.

Cầu vẫn cây cầu - hy vọng
sông vẫn dòng sông - hẹn hò
đôi bờ mơn man xanh cỏ
thuyền xuôi thuyền ngược, chèo khua

Chỉ có cánh chim hơi lạ
Chao nghiêng tưởng sát mái đầu
không tung lên màu lá mạ
cho trời cho biển gần nhau.

Chiều xuân thả bộ ung dung
tôi đi với vầng ráng đỏ
Bến Hải mùa này nhiều gió
trăm cánh buồm xa căng phồng

                                   
Xuân 1981



BẢO ĐỊNH GIANG


Hồn mộng đêm đêm về xứ bạn

Gửi Bình Trị Thiên thân yêu

Bình Trị Thiên ơi! Huế đẹp ơi!
Ra về lưu luyến mãi không thôi
Bàn tay ai tiễn còn hơi ấm
Vẫn nhớ đêm thơ … vẫn nhớ người!

Tin đâu bay tới những bàng hoàng
Sóng gió bỗng dưng dậy đất bằng…
Khói lửa bao năm chưa lại sức
Có đau nào sánh nỗi này chăng?

Bớt ăn lon gạo tình chưa thỏa
Nghe nặng lòng … biết mấy xót xa!
Hồn mộng đêm đêm về xứ bạn
Thương đau chia sẻ với trăm nhà!

Xin gọi tên anh giữa phút này
Điềm ơi! thầm nhắc tới nhau hoài…
Nhớ lời anh Thắng đêm hôm ấy
An ủi lòng mình buổi sáng nay!

                                   
24-10-1985

(16/12-85)






Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hoàng Ngọc Châu - Võ Văn Luyến - Võ Văn Hoa

  • VŨ THỊ KHƯƠNG sinh năm 1953Quê quán: Hà Dương - Hà Trung - Thanh HoáHiện công tác tại: Uỷ ban nhân dân thị xã Bỉm Sơn Thanh Hoá.Cử nhân báo chí.Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Thanh HoáĐã có các tập thơ in riêng, in chung và in trong nhiều tuyển tập.

  • Từ Hoài Tấn - Đoàn Quỳnh Như - Thúy Liên  - Lê Tất Sĩ  - Trần Vạn Giã - Từ Nguyễn - Trần Hữu Dũng - Thái Hải - Nguyễn Man Kim - Thanh Tuyền - Hồng Vinh - Đào Duy Anh

  • Thúy Nga, Trần Tịnh Yên, Nguyễn Thị Thái, Văn Công Hùng, Lê Quốc Hán, Nhất Lâm, Nguyễn Trung Bình

  • Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh  

  • THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...

  • NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...

  • ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .

  • MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .

  • MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...

  • ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng

  • LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang

  • PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa

  • NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá                         Vọng Phu thế này?

  • THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu

  • TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu

  •                    NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.

  • TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...

  • NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.

  • LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...