Chùa Đá Trắng - Ảnh: tranxuanan-writer.net
TRẦN XUÂN AN Cuộc khởi binh nâu sồng 1898 tam quan, bình phong nứt khu bảo tháp gió lùa chùa cổ đồi Đá Trắng còn chăng dăm nét xưa? am nghĩa binh Võ Trứ vọng hoài vó ngựa khua gạch vôi sao quá mới dưới gốc thu trăm mùa tìm đâu thư tịch cũ qua lửa bão đạn mưa kí ức rêu bụi phủ chuyện sử đành phai thưa rộng cửa thiền xưa đón giúp vua lẫn không vua duy một điều: yêu nước là chung tấm lòng chùa tượng bồ tát từng lấp chuông đồng đau vết cưa Phật nguyên nụ cười Việt lung linh bóng nắng trưa. NGUYỄN ĐỨC PHÚ THỌ Ru mùa Trôi về từ những giấc mơ không rõ hình thù Trôi về trên tay đóa sen vườn thức muộn Thân thể tôi là bọt nước Đêm nằm sóng mắt có đuôi Hơi thở em rúc vào đâu? Hoa phụt cháy mặt người Mưa khất thực Giữa những nhành lân tinh đói Trôi về qua tim một búp tình nhoi nhói Trơ gầy như sen Và vô hình như sương Trên vành môi đêm đã nứt vỡ giọt buồn Thu đã cặn Mắt chờ đã cặn Chỉ có câu thơ về trong lấp lánh Ru mùa bốn phía hư không… VŨ KIM LIÊN Trăng ngã Từ ngày anh đi Ba gian nhà rộng dài hun hút Gió cứ thổi đêm đêm côi cút Trăng vô tình giãi trắng những tàu cau Khắc khoải em trong bao nỗi lo âu Tất bật ngày để đêm qua hờ hững Giá như vô hồn Giá như nghễnh ngãng... Còn hơn cay xè một sự thật vắng hoang Gió thoảng xa vời mà rèm cửa đã run lên Trăng bước hụt ngã về phương say đắm. 22h20’ đêm 11/10/2010 ĐỨC SƠN Khoảng trống Không là kỷ vật Là khoảng trống với cơn mưa dầm Tôi tự tại trống không Sự pha chế hưng phấn và giảm tốc lực Tới cân bằng Tĩnh lặng Như lọ pha lê cắm đầy hoa bai by Như cầu nguyện, đợm màu vang trắng Trắng thơm, chỉ cần trái tim nóng Trái tim có khoảng trống tự do Mãi mãi Khoảng trống công kênh Xa vời và gần gũi Để dành cho tôi Sự thiện chí mãi mãi thi vị Về đây với rừng Gió đùa cánh rừng và vạt cỏ bên hồ Bóng cây, lòng hồ ghi dấu Ơi! vạt cỏ dịu hiền, hiu hiu xa xăm Rừng vô bờ, bâng khuâng chắp cánh Nắng xoa lên mặt rừng Thức giấc xanh, thức giấc cổ tích Gọi gió về hiển hiện Ù ù vũ điệu trên không Như cao hứng, xua đi thứ cũ mèm đâu đó Rười rượi sóng xô tháp rừng Tinh khôi bó lại hoa mẫu đơn vàng Góc rừng miệt mài, tôi sải cánh Về đây mê rừng Xin đáy hồ cho tôi dứt cơn khát Bỏ đi xa hoa của món đồ giả dối Giản dị rừng và giản dị thân quen Nếp rừng Nếp nhà tự do muôn thuở Về đây, thoát giấc mơ tẻ nhạt Thoát so đo dại khôn Giải cứu bầy bong bóng vỡ tin yêu Giải cứu chật hẹp, vùi bấy lâu nơi phố xá Về đây với rừng. (262/12-10) |
NGUYỄN HƯNG HẢI
LGT: Khánh Linh là bút hiệu dành cho thơ của Trần Thị Huê (sinh 1970 ở Quảng Ninh, Quảng Bình), tác giả của 3 tập thơ đã xuất bản: Giấc mơ nhật thực (2012, giải thưởng Lưu Trọng Lư năm 2017), Giữa tro và cõi sống (2014), Mặt trời đến lớp (thơ thiếu nhi, 2017).
Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Hoàng Thọ - Hoa Nguyên - Trần Đức Tín - Nguyễn Loan - Nguyễn Văn Thanh - Mai Diệp Văn - Lưu Xông Pha
Đinh Hạ - Vũ Tư
NGUYỄN TRỌNG TẠO
TỪ HOÀI TẤN
HOÀNG VŨ THUẬT
MAI VĂN PHẤN
PHÙNG TẤN ĐÔNG
Trương Đăng Dung - Hồ Thế Hà - Đông Hà - Phạm Nguyên Tường - Trần Ngọc Trác - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Man Kim - Hà Duy Phương - Phan Trung Thành - Hường Thanh - Lâm Hạ - Vũ Thiên Kiều - Trần Thị Tường Vy - Lê Vĩnh Tài - Bạch Diệp - Nguyễn Văn Vũ - Đinh Thị Như Thúy - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Tấn Quỳnh - Nguyễn Hoàng Anh Thư - Hạnh Ngộ - Nguyễn Hữu Trung - Phan Lệ Dung - Trương Đình Phượng - Nguyễn Ngọc Phú - Nguyễn Tất Hanh - Ngàn Thương - Phạm Quyên Chi - Anh Thư
THÁI KIM LAN
TRẦN VẠN GIÃ
NGUYỄN ĐỨC TÙNG
LƯƠNG NGỌC AN
Nguyễn Thị Thúy Hạnh từng viết “Thơ ca, chẳng phải sao, trước hết là lời tự sự của/ về thân phận?” (Những chuyển động chữ), và trong một bài thơ khác, lại viết: “Sau lưng tôi/ Một chiếc bóng bị thương” (Hà Nội)...
Huỳnh Gia - Lê Hào - Bùi Kim Anh - Nguyễn Hàn Chung - Phan Nam - Nguyễn Chí Ngoan - Võ Văn Luyến
SƠN TRẦN
NGUYỄN THÁNH NGÃ
TRẦN HUY MINH PHƯƠNG
PHAN DUY