Nguyễn Hồng Hạnh - Phan Lệ Dung - Hoàng Long - Hoàng Vân Khánh - Nguyên Quân - Bùi Mỹ Hồng - Đỗ Tấn Đạt - Nguyễn Nghĩa - Từ Sâm
"Vọng niệm mùa thu" - Tranh của HS Tô Trần Bích Thúy
NGUYỄN HỒNG HẠNH
Mùa...
Hơi nóng đã loãng đi sau những thở dài
nắng vẫn còn thơm trên những cánh đồng đang vàng đi trong mùa chín
ve thả những chùm tiếng
dài trong ngày mênh mông
những ngả đường thất lạc bằng lăng
chợt thèm như điên cơn mưa khi trời vào tối
mong mỏng nhớ trong ngày vội
y như mùa đang xanh
những phím chữ đã về đâu như con thuyền đã về đâu trong ngày bão
những phiến lá không hề mùa thu
những phiến lá như chuồn chuồn cánh mỏng
rơi trên mặt bàn nâu
mùa không xanh
nôn nao mùi cỏ cháy
chút thắc thỏm không đầy
rơi trong chiều rơi
những phím chữ đã về đâu như con thuyền đã về đâu trong ngày bão...?
PHAN LỆ DUNG
Lên chùa
lên chùa
vắng
cây xanh, cỏ xanh
bước chân tôi khe khẽ
sợ làm đau nhánh cỏ vô tình
cúi đầu lạy Phật cầu duyên
hồn nhiên như hoa cúc dại trong vườn
sao thấy lòng mình run rẩy
yêu người
tôi làm trái tim đau
cơn mưa màu tím
sao không giăng kín nổi bầu trời
như con chuồn chuồn buổi trưa bời gió
biết sẽ trở về với đôi cánh tan tành
vẫn khát bay
nên vẫn một mình lặn lội cõi vô minh
biết đâu là bờ
lên chùa
cố tập quên
cố học buông
cố neo thuyền vào bến
mong rồi sóng sẽ yên
...
ngoài vườn
chiếc lá khô rơi xao xác.
Chùm thơ haiku của HOÀNG LONG
Chảy tràn hư không
1. Những nốt đen/ đàn chim trên dây điện/ khúc nhạc đời không tên
2. Mảnh trăng trắng bạc/ in giữa trời xanh/ buổi sáng trong lành
3. Ngủ với chiếu chăn/ mà thương cảm/ nỗi lạnh vầng trăng
4. Mây xám về đây/ ngang qua đỉnh núi/ vướng mắc giữa ngàn cây
5. Sương mù dày/ những mái nhà/ vẫn ngủ trong mây
6. Sà xuống đồng khô/ bầy chim sẻ/ lẫn màu vào đất
7. Cánh chim vút bay/ trên tàn cây/ một cõi nắng đầy
8. Cổng chùa chiều/ hoa bạc đầu/ trên đá xanh rêu
9. Rặng núi màu xanh/ rừng cây đen thẫm/ cửa sổ là khung tranh
10. Một chén trà/ nuôi mộng cũ/ đã lắng hết dư ba
HOÀNG VÂN KHÁNH
Vì
Chiều đã vì đêm hoảng hốt
Bật tung trầm tích của ngày
Áng mây như màu tim vậy
Đỏ tràn túa ngập lòng tay
Én về rộng cánh đường bay
Vì xuân dâng tràn tiếng hót
Ôm đời vào hương mật ngọt
Xuân vẫy tay người ngất ngây
Cánh cung và mũi tên bay
Bắn ngược vào đêm quá khứ
Dâng hương lễ chùa giữa ngọ
Bỗng rơi vào cõi lạc huyền
Đam mê viên tràn mắt em
Sóng tình vì nhau rất trẻ
Bướm nghiêng từng đôi rất khẽ
Ai có vì đôi như ta?
NGUYÊN QUÂN
Khi tôi đến làng Hồng(*)
vốc nắm đất đen
trên những nền nhà hoang tàn đổ nát
ký ức sẫm buồn rơm rớm máu hồng tươi
nửa thế kỷ đã trôi đi còn rợn buồn thân phận
của ngôi làng bị mất tên trong ngọn lửa chiến tranh
khi tôi đến
buổi chiều tà làng còn huyễn vọng tiếng khóc than
thảng thốt bật ra trên những tượng người
vết đạn băm nhầy nhụa
chiều!
có lẽ còn dư vang điệu cười thơ dại
của những đứa bé
lăn tròn theo vết mòn viên bi đá hồn nhiên
hình bóng thiếu nữ
vĩnh hằng sau lớp thủy tinh trong suốt
manh áo hoa tinh tươm
sao phải nhuộm thêm màu máu ố đen
chiếc kẹp tóc chênh vênh bên thời gian giá lạnh
hình như vẫn còn mơ ước chuyến sang ngang
trên những nền nhà lở lói tang thương
tôi cúi thấp đầu thắp nén nhang niệm tưởng
hơn năm trăm linh hồn oan khuất trở về
quây quần bên làn khói trắng
bên những vuông ruộng vườn đơm mùa óng ả
chiều nay.
Trại sáng tác Quảng Ngãi 2014
.........................................................
* Tên gọi khác của làng Mỹ Lai
BÙI MỸ HỒNG
Thuyền và nước
Một mình đẩy con thuyền xuống nước
đi tìm giấc mơ
(giấc mơ lúc nào cũng có anh mà)
Bầu trời là của tôi
ngôi sao là của tôi
dòng nước là của tôi
ai đã đẩy tôi ra khỏi trái tim anh
để hoa hướng dương thôi hướng mặt trời
để nước biển chuyển vàng
để ốc đảo thành sa mạc
Lách con thuyền ra khỏi vòng vây của sóng
(sóng sau cứ cao hơn sóng trước)
Bỏ mặc tất cả theo tiếng nấc vỗ bờ
sà vào bãi cát ướt cho giấc mơ đỡ khát...
ĐỖ TẤN ĐẠT
Ngồi câu đời mình
Mùa đầy đặn tiếng chim xanh
Ta con trâu mộng gặm quanh bóng làng
Ngỡ lòng rằm tiết thu sang
Sao tăm nhái quẫy nhàu vàng lối trăng
Đường quê lạ tiếng chân quen
Lạ con đom đóm lạc ven mé đìa
Bủng bèo ao muống lia thia
Tuổi thơ như miếng mồi kia chìm rồi
Ta ngồi câu hạnh phúc trôi
Nhấc không nổi được tuổi đời đa đoan
Thôi về nhậu chớ trăng tan
Mồi không có - nhấm sương tàn cuộc đêm…
NGUYỄN NGHĨA
Cavin làng mẹ
Tặng người mẹ ở xã A đớt huyện A lưới
Làng Cavin núi dáng rồng
Vịn miền đất mẹ nghe lòng trùng khơi
Cha già đội ánh nắng trời
Gót trần sương gió mưa rơi phía rừng
Lời ca ngọn suối không dừng
Cội nguồn tuôn chảy trắng bừng giấc mơ
Cavin mắt mẹ ngóng chờ
Bóng con thơ dại xa mờ núi xanh.
TỪ SÂM
Viết trên giường bệnh
Tặng D.
Tuổi lên ba anh theo mẹ tung tăng
Tuổi bốn mươi
anh tập đi tập nói
Đường gập ghềnh xa
nhịp đời đã mỏi
Anh tựa vào em
Em dựa vào trống vắng
em đi tìm ngày - gặp ngày tắt nắng
em đi tìm đêm - gặp đêm chiêm bao
em đi tìm em - đĩa cạn dầu hao
ta nghiêng về nhau - thời gian rất mỏng
em vắt kiệt em
từng giọt vào anh
từ ngọn gió về
từ giọt mưa em
anh bước lại dấu chân mình
bốn mươi năm trước
Em theo anh về nơi bình yên
Có ngờ đâu em về miền biển động
(SH308/10-14)
Huỳnh Lê Nhật Tuấn, Bùi Văn Dung, Vương Tuyết Mai, Vi Thuỳ Linh
THU NGUYỆT...Rồi đây dần tóc bạc màuRồi đây mình sẽ mất nhau hay còn?!...
NGUYỄN VIỆN...Những con người rơi vãi từ giấc mơ địa ngục ẩn khuất dưới bóng những gốc cây khóc...
ĐOÀN MẠNH PHƯƠNGHội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã đoạt 4 giải thưởng thơ trung ương và địa phương. Trong đó có Giải thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương năm 1996.Hiện đang công tác tại Trung tâm phát triển Văn học và Tri thức - Hội Nhà văn Việt .
MAI VĂN PHẤNTên khai sinh đồng thời là bút danh. Sinh ngày 16-1-1955 tại huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng. Hội viên Hội Nhà văn Việt .
MAI NGỌC THANH...Tôi mới chỉ tìm thấy phần Đất nổiBiển cả còn vô số những cái phải khám phá ở tầng sâu...
ĐÀO VIẾT BỬUNụ cười ai bỏ sau lưngGió qua lững thững trên từng liễu nghiêng
LÊ BÁ DUYBiết bao ca khúc để đờiMênh mông một cõi đất trời cưu mang
PHẠM BÁ NHƠNĐôi chân bước giữa phố người nắng nhạtChợt nhiên nghe giọng thác đỗ quyên xưaThuở ta đến em cũng vừa mới đếnMưa đầu mùa rớt xuống hạt lưa thưa
NGUYỄN TIẾN CHỦNGBồng con đứng tự bao giờMà thành tượng đá Vọng Phu thế này?
THIỆP ĐÁNGĐiệu slow ru ngủ những ghềnh đáSự êm dịu chậm rãi của sóng biểnVà những chiếc hài thuyền lửng lơNhư không biết về đâu
TÔN PHONGLam lũ đôi taycày xới cánh đồng mộng mịgieo gặt rong rêu
NGUYỄN HỮU QUÝMưanhư đã từng mưatrên ngực em.
TRẦN HỮU LỤC...Làng xưa chớp loè đèn xanh, đèn đỏCồn cát ơi! Nhớ quá một mảnh trăng quê...
NGUYỄN ĐÔNG NHẬTMây bay điCó tiếng động gọi về ngày đã mất.
LÊ ANH DŨNG...Áo dài em nền nã dịu dàngrơi hết kiếm anh hùng Lương Sơn Bạc...
DZIỆP THẢO MINH DZƯƠNG Tặng MẹNgồi nép vào mãi phía trongNgười hay dấu hỏi mà cong thế này
ĐOÀN LAMcòn đâu áolụa xênh xangrêuxanh đền các lầu vàng hiênmưa
Rồi một ngày bước giang hồ chợt mỏiTa bỗng thèm một góc ấm, bỏ cuộc chơi,Nơi ta về sẽ chẳng còn ai ở đó,Lối đã rêu, buồng đã quạnh hơi người...
Nhảy múa bên triền sôngCác em có nghe thấyỞ nơi nào, cá quẫy mơ hồỞ nơi nào, đất đang lởỞ rất xa thế giới con người?