Thơ Sông Hương 1&2-85

14:08 22/02/2011
Nguyễn Khoa Điềm - Thanh Thảo - Hoàng Vũ Thuật - Trần Quang Đoàn - Hải Bằng - Nguyễn Văn Dinh - Hải Kỳ - Nguyễn Khắc Thạch - Phạm Đức - Đỗ Văn Khoái - Quốc Minh - Ngô Xuân Hội

Chiều đại nội - sơn dầu Đinh Cường

NGUYỄN KHOA ĐIỀM


Miền quê


Lại về mảnh trăng đầu tháng
Mông lung mặt đồng bóng chiều
Tiếng ếch vùi trong cỏ ấm
Lúa mềm như vai thân yêu

Mùa xuân, là mùa xuân đấy
Thả chim, cỏ nội, hương đồng
Đàn trâu bụng tròn qua ngõ
Gõ sừng lên mảnh trăng cong

Có gì xôn xao thương nhớ
Bao nhiêu trông đợi chóng chầy
Đàn em tóc dài mười tám
Thương người ra lính hôm mai

Để rồi bao nhiêu gió thổi
Bên giếng làng, ngoài bến sông
Có tiếng hát như con gái
Cao cao như vầng trăng trong…




THANH THẢO


Hạt muối


bạn đi như hạt muối giữa cuộc đời
vị mặn chát không thể nào thiếu được
không quyến rũ con ong cái kiến
không vuốt ve đầu lưỡi một ai

từ nước bạn tan hòa trong nước
Sa Huỳnh năm 73 đêm lóa sáng đèn dù
đêm tranh chấp bạn nằm trên ruộng muối
căng toàn thân như một lá cờ

những mảnh gốm Sa Huỳnh sống đã ba nghìn năm
bạn hóa lá cờ năm hai mươi tuổi
hai mươi tuổi bạn trắng trong hạt muối
hạt muối Sa Huỳnh mặn biết mấy nghìn năm?




HOÀNG VŨ THUẬT


Mưa qua mặt trời


Những giọt mưa như lửa
Đổ bất ngờ xuống dãy phố lưa thưa
Chẳng cần trú chân, chẳng cần áo mũ
Em đừng lo chốc lát mưa qua

Anh muốn tắm trong cơn mưa ấy
Cho tan đi lạnh giá ưu phiền
Hồ Than Thở sẽ thôi gầy héo
Đồi thông non rồi cao vút thêm…

Mưa xáp mặt trụi trần, rát bỏng
Ai mơ màng dưới tán những chiếc ô
Ai phấp phổng dưới hiên nhà nước sủng
Ta cháy bùng trong ngọn lửa mưa!

                                   
Đà Lạt 6-1984



TRẦN QUANG ĐOÀN


Giọng Huế của mạ

Tặng mạ tôi

Ba mươi năm xa quê mạ nói toàn giọng Huế
Đó là điều bình thường của mạ phải không
Có những điều bình thường trong đời rất đáng kể
Rất đáng nói ra nhưng cứ giữ trong lòng?

Tuổi con gái, mạ từng uống nước sông
Để bây giờ giọng Huế nghe còn ướt
Giọng Huế nghe còn một chút gì trong
Bao vị đắng pha vào chưa đục được.

Sông Hương chảy xuôi dòng, mạ có thời chảy ngược
Vào miền Nam trắc trở đến giờ
Bởi vậy mạ chóng già hơn trước?
Mà dòng sông thì cứ trẻ thơ?

Dẫu gì sông cũng có đôi bờ
Trong khi mạ nổi trôi vào Chu Lai, Quảng Ngãi
Mạ trôi tít vào miền Nam xa ngái
Giọng nói có là bờ để giữ mạ được đâu.

Giọng nói cũng trôi qua mấy chân cầu
Va chạm đủ các âm thanh xa lạ
Đã nhiều lần làm lưỡi mạ đớn đau
Để giữ lại chút gì đừng tan rã.

Giọng nói Huế quý như chăn dạ
Từ trên môi những kẻ đồng hương
Vỗ vai mạ cũng thành ấm quá
Buổi gặp nhau lưu lạc trên đường.

Còn bây giờ tôi chảy với sông Hương
Trôi qua Huế ngọt ngào, thân mật
Chắc chắn tôi trôi từ chỗ nỗi buồn
Trong lòng mạ mới vừa đổi khác!

                                   
9-1984



HẢI BẰNG


Trái tim biên giới


1.
Mắt tỏ bóng rừng nâng cửa khẩu
Chiếc cầu níu chặt cánh tay nhau
Trái tim biên giới màu hoa gạo
Đỏ suốt đường đi nghĩa bạn bầu
……………………………….
3.
Ra đi, chân bước ngập ngừng
Các anh ở lại lấy rừng làm vui
Tôi về nhớ nắng đôi nơi
Nhớ ngôi sao mọc cuối trời miền tây
Nhớ từng bóng dáng dạn dày
Nụ cười đưa cả ban ngày vào đêm
Những giờ cửa khẩu trăng lên
Thương nhau cửa núi, nhớ em cửa nhà
Các anh cánh cửa ruột rà
Bốn mùa nuôi dưỡng rừng già mênh mông
Xe qua đèo bế núi bồng
Chiếc cầu bên đượm bên nồng thời gian
Lá chiều vẫy gió nồm sang
Gió Lào thổi nắng đường quang bụi bờ
Có anh nối bước đợi chờ
Rừng nghe Lao Bảo dặn dò gì nhau
Tôi về gửi lại đêm sâu
Bài thơ thương trước nhớ sau những ngày.

                                   
Đường 9, 28-9-1984



NGUYỄN VĂN DINH


Tết đầu kháng chiến


Nhớ tết đầu kháng chiến
Ta rút lên bến Lùi
Sốt, da vàng như nghệ
Đón giao thừa vẫn vui.

Quà tết một củ khoai
Anh nuôi xẻ làm hai
Chiều ba mươi một nửa
Nửa, còn dành sáng mai.

Thức suốt cả đêm dài
Kể chuyện nhà chuyện cửa
Rồi bom, súng lên vai
Lại xông vào đạn lửa

Hành quân qua đèo suối
Miếng khoai nhỏ nhường nhau
Chân dồn chân bước tới
Mở đường về trung châu…




HẢI KỲ


Diệp liễu vàng

Tặng M.V.H

Một chiều bạn nhắn tôi sang
Bỗng nhiên hoa diệp liễu vàng thơ ngây
Mùa đông mà lá xanh cây
Cánh hoa nhắn gửi gió bay theo người
Lối vườn chỉ bạn và tôi
Lặng im kẻo chạm vào lời của hoa
Sắc vàng như thể chưa xa
Hương cây như thể vương qua bên này
Tôi đi ngỡ vốc đầy tay
Vốc đầy tay làn hương bay dọc vườn
Hình như thế đã vấn vương
Cái không thường giữa ngày thường bạn ơi

Bạn đừng trách cứ gì tôi
Lá xanh, xanh đến không nguôi kia mà
Hoa vàng, vàng tự nắng ra
Hương thơm, thơm đến như là ngẩn ngơ
Đi cùng tôi, bạn khéo đùa:
Thơ hoa diệp liễu viết chưa tặng người




NGUYỄN KHẮC THẠCH


Bài thơ buổi sáng


Sáng ấy em ngồi trước hiên
Viết anh bài thơ buổi sáng
Vòm trời mở ra khoáng đãng
Ban mai mọi sự bắt đầu

Buổi sáng mọc từ đêm thâu

Ngày lên bóng chiều xuống tắt
Tình yêu đánh lừa đôi mắt
Xa nhau nhìn rõ nhau hơn

Buổi sáng nụ hôn thời gian

Lên nỗi nhọc nhằn mặt đất
Lên nỗi âm thầm nước mắt
Bao đời gửi lại trong đêm

Buổi sáng như gương mặt em

Gương mặt đời anh nhẫn nại
Đời anh bóng đêm khắc khoải
Tan vào mỗi sáng mai lên



PHẠM ĐỨC


Lẽ ra …


Lẽ ra phải dịu dàng
Phải dịu dàng hơn nữa
Vì bao nhiêu dịu dàng
Cũng vẫn là chưa đủ.

Lẽ ra phải thương yêu

Phải thương yêu hơn nữa
Vì thương yêu thật nhiều
Cũng vẫn là chưa đủ.

Phải dịu dàng êm nhẹ

Như lá me vàng rơi
Như cánh hoa thầm nở
Như nhịp bướm gió trôi.

Bởi vì không dễ gì

Cho ta còn gặp gỡ
Một khuôn mặt thoáng qua
Một ngập ngừng hơi thở.

Và cũng chẳng nhiều đâu

Những niềm vui chia sẻ
Thời gian sao mà mau
Công việc dồn sóng bể.

Dẫu với người sắp gặp

Dẫu với người thoáng qua
Hãy dịu dàng hơn cả
Ta dịu dàng với ta.
23-7-1984



ĐỖ VĂN KHOÁI


Trên những cánh đồng quê tôi


Trên những cánh đồng quê tôi
Nơi đăng tải bài thơ tình của những người đi chân đất
Những bài thơ viết tay
Với những dòng chữ màu mạ non thẳng hàng thật đẹp
Những bài thơ không sử dụng ngôn từ
Không tựa đề và tên tác giả.

Những bài thơ được viết ra
Khi chân họ thật sự lún trong bùn
Lưng họ thật sự cúi xuống
Với ngày nắng đêm mưa,
Với mặt nước màu trời
Cùng với chính bóng họ
Đó là những dòng thơ trăn trở với bùn lầy.

Họ chăm chỉ viết từ ngày này qua ngày khác
Từ mùa nọ tiếp mùa kia
Với khát vọng về sự sống và tình yêu không bao giờ cạn

Viết dưới trời mưa dông - viết dưới trời nắng hạn
Những bài thơ ngắn
Những bài thơ dài
Những bài thơ làm mỏi cánh chim trời
Cho mây tha hồ đọc
Cho gió tha hồ ngâm
Cho mặt trời mặt trăng say sưa thưởng thức

Trong những bài thơ đó
Còn đủ mọi bóng dáng cuộc đời
Có đêm lo toan, có ngày vất vả
Có buổi chia ly, có giờ gặp gỡ
Có trận bom rơi, có bao lần súng nổ…

Trên những cánh đồng quê tôi
Tất cả mọi người đều là thi sĩ
Với những bài thơ tình thật nhất.



QUỐC MINH


Với hoa trắng mùa xuân

Tặng CH.

Đám mây cuối trời như hơi thở mùa đông
Ôi tháng chạp lời vỗ về vẫn buốt
Khi mùa xuân xa chưa về kịp
Đợi chờ ai hoa cứ trắng âm thầm

Hoa ơi hãy nở đầy vườn mẹ
Giữ cho mùa xuân mãi trong hơn
Kìa mùa xuân về bên em lặng lẽ
Những nụ hoa bẽn lẽn trước thềm

Em lấy gì trong nắng dội mưa tuôn
Mà cánh hoa hiền như tà áo
Mỏng mảnh thế sao qua nghìn cơn bão
Để là hoa Trắng - Ngát - Giữa - Đời - Thường

Những lá xanh rơi vỡ khắp đất vườn
Xanh thắm một đời cho em trong trắng
Bao lá biếc dày trong đất sâu thẳm
Nằm xuống rồi chưa kịp biết hương thơm

Lá vỡ rồi nhưng em sáng tươi hơn
Dẫu rét tháng giêng mùa xuân không chịu đục
Dẫu rét tháng ba mùa trái về sẽ ngọt
Em giữ mùa xuân ở mãi trong vườn

Em giữ mùa xuân ở mãi trong vườn
Khi anh dừng chân nhìn em bối rối
Tình yêu dẫu là lời chưa nói
Khi đi rồi tình yêu vẫn xanh nguyên…

           
Vườn An Cựu mùa xuân 1984



NGÔ XUÂN HỘI


Những người bơi vào đảo thuyền chài


Đá nhấp nhô như những hạm tàu
quanh đá ấy đại dương gào thét
còn cách xa khoảng bốn năm trăm mét
lưng chừng trời thấy rợp cánh hải âu

Đảo kia kìa! Chúng tôi lặng hồi lâu
rồi không ai bảo ai, tất cả cùng cởi áo
liền sau đó, nói cười, tất cả bơi vào đảo
dù biển nơi đây cá mập lượn hàng đàn

Trong chúng tôi có người ở trên ngàn
chưa biết biển nên coi thường biển
cũng có người tính ngoan cường, dũng cảm
dám một mình cùng cá mập đùa chơi

Lại cũng có người không hiểu mấy biển khơi
Sống nhút nhát. Lần đầu ra quần đảo
nhưng để được đặt chân lên Thuyền Chài giông bão
họ đã bơi. Bơi không chút ngại ngần

                       
Đảo Thuyền Chài, 18-5-1984

(11/1&2-85)





Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Thanh Tuyền - Mai Trâm - Trần Anh - Trần Hữu Lục - Hồng Thị Vinh - Hoàng Xuân Thảo - Trương Đăng Dung - Nguyễn Đông Nhật - Phan Trung Thành - Đào Duy Anh - Lê Khánh Mai - Đức Sơn - Nguyễn Thụy Kha - Trần Văn Khởi - Văn Lợi - Bùi Văn Dung - Nguyễn Ngọc Hưng - Lê Phương Thảo - Thanh Tú - Mai Phương - Nguyễn Thanh Xuân - Võ Công Lâm - Trần Ninh Hồ - Nguyễn Hoa - Văn Cầm Hải - Nguyễn Thiền Nghi

  • Đinh Thị Như Thúy - Trần Thị Linh Chi - Tuệ Lam - Tôn Nữ Ngọc Hoa - Đông Hà - Hồng Hạnh - Châu Thu Hà - Lưu Ly - Thái Hồng - Thanh Tuyền - Chu Vân Thảo - Huỳnh Thuý Kiều

  • NGUYỆT PHẠMTên thật Phạm Thị Ngọc Nguyệt. Sinh 1982 tại Xuân Lộc. Đã có nhiều thơ, bài viết trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Phụ Nữ, Thể Thao Văn Hóa, Người Hà Nội...và nhiều tuyển tập khác. Giải thưởng Thơ Bút Mới (báo Tuổi Trẻ 2005).

  • ...người mẹ ngồi chờ con sau tán lá bàng cuối thurơi vào miền tĩnh lặngnhững vết da mồi đo tuổi mẹnhững dòng nước mưa đo nước mắtchảy vào chiều tiễn biệt lặng im...

  • ...Bồng bồngBống bốngBông bông...

  • ...Chỉ trong lá con chim sâu làm tổChỉ trong tim tình yêu kết nụ...

  • ...Hãy mở các cửa sổ hồn mìnhCho khúc ca biến tấu dâng dângĐừng nguỵ trang mình là người hạnh phúcĐừng đóng đinh trên thập giá tình yêu...

  • ...Trầm trầm giọng kể từ hồn người xưa, làm Người khó lắm                                                                         phải đâu chuyện vừa...Làm Người khó lắm, sống kiếp trần gian. Hãy ôm dấu hỏi                                                                         mà nhìn bàn chân!...

  • Võ Quê - Tôn Phong - Phạm Thị Quỳnh Phương - Hồ Huy Sơn - Nguyễn Quang Việt - Nguyễn Thị Hợi.      

  • Nguyễn Xuân Hoa - Mai Văn Hoan - Phạm Tấn Hầu - Bùi Đức Vinh -  Nguyễn Thị Hồng Hà - Lãng Hiển Xuân - Đinh Hạ - Nguyễn Hưng Hải - Châu Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Hưng Tiến - Nguyễn Trần Thái - Trần Tịnh Yên - Nguyễn Thị Yến

  • ...Mặc cho đất bận nâu,                       trời mải bận xanhNgười đi, mòn cả bóngThắp tận cùng thẳm sâu                một khát vọng yên bình...

  • ...Đang mùa xuân ha y đã sang hèmà hoa tím rụng đầy mặt nướcchảy về đâu, sông ơi...

  • ...Tôi vừa được sống lạiVì trong suốt cuộc đờiTôi đã sống dùkhông biết mình sống...

  • ...Ta nhờ cỏ hít khí trời kết mậtDâng lên em cùng những hạt sương đêm...

  • LÊ HOÀNG ANH...Mẹ ơi mẹ qua đau khổ đã nhiều sao luôn có những chùm hoa ổi trắng, lúc nào cũng nhìn con đăm đắm – vẫn tìm con trong lắng đọng tâm hồn...

  • LTS: Với một tờ báo, chắc hẳn niềm vui mừng trước hết là nhận được những bản thảo chất lượng. Nhưng cũng không vì vậy mà chúng tôi không trân trọng những bài viết chưa đạt tới “tiêu chí” Sông Hương. Giới hạn trong lĩnh vực thơ: Có không ít tác giả hầu như tuần nào, tháng nào cũng gửi từ ba bốn bài trở lên. Đều đặn bao nhiêu năm trời như thế, tính ra số thơ mà chúng tôi nhận được của họ đã có thể đóng thành một “tổng tập”. Những trang chữ viết tay, những trang vi tính quen thuộc đến mòn mắt ấy mỗi lần nhận được là chúng tôi lại hồi hộp đọc, để rồi… áy náy!Dưới đây là những bài gần như khá nhất trong số thơ lai cảo của Sông Hương.

  • Thạch Quỳ - Nguyên Quân - Đông Hà - Kiều Trung Phương - Nguyên Hào - Lê Quốc Hán - Đinh Thu - Hoàng Thị Thiều Anh - Nguyễn Phước Loan

  • ...nghe thanh âm mà không có tiếng ngườisao khép mắt mà không thể chết được...

  • Từ Nguyên Tĩnh - Lê Huỳnh Lâm - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hữu Lục - Mai Thìn - Cao Hạnh - Văn Công Hùng - Trần Tuấn  - Nguyễn Ngọc Phú - Đức Sơn - Trần Vạn Giã - Trần Cao Sơn - Lê Hữu Khoá - Trần Hoàng Phố - Phạm Thị Anh Nga

  • Đất nước đã vẹn toàn một mối hơn ba mươi năm, song còn đó những nỗi đau âm ỉ, thấm vào cốt xương của thân nhân các thương binh - liệt sĩ, thấm vào máu thịt của những ai từng kinh qua hoặc không kinh qua chiến tranh mà nay đều được hưởng cuộc sống yên bình. Kỷ niệm 60 năm ngày thương binh liệt sĩ(27/7/1947 – 27/7/2007), Sông Hương xin nghiêng mình trước nỗi đau không hề ngẫu nhiên đã thấm vào thơ ấy…               *Nguyễn Gia Nùng - Triệu Nguyên Phong - Trần Đức Đủ - Huỳnh Tuấn Vinh