Thơ Sông Hương 08-2019

14:24 06/09/2019


Nguyễn Thanh Hải - Đỗ Thượng Thế - Trần Kiêm Đoàn - Hữu Văn - Lê Minh Hải - Phạm Ánh - Phan Văn Chương

Tác phẩm “Phố Mùa Thu” của họa sĩ Nguyễn Mạnh Hùng

NGUYỄN THANH HẢI

Treo trung thu lên trí nhớ

Tôi xách trung thu của mình đi tìm chiếc lồng đèn ngày xưa
chiếc lồng đèn đã treo tôi vào tiếng trống đình quá khứ
những bụi tre gai buồn mọc trí nhớ lên trời
lâu rồi không còn nghe tiếng vót


em có bao giờ về nghe trung thu dỗ ngọt
lục giùm tôi tìm gốc gác chân quê
ngày tháng năm đâu có gì là trễ
ăn thua cuộc đời mình sớm muộn nhận ra


trăng bây giờ như những người già
đêm ra sân thèm tiếng đùa trẻ nhỏ
trong bình yên tiếng gì lung lay gió
như đứa nào gọi tên…


khi những sao trời bắt đầu thắp nến
là đêm manh mún nỗi buồn
mấy con đom đóm cũng treo những lồng đèn của mình lên trí nhớ
làng mạc bây giờ không còn ai cùng tôi đi xách trung thu…




ĐỖ THƯỢNG THẾ
       Như là đăng đối

Sau tiếng gà bóng dơi dần nhạt loãng
Cánh vạc dịu nhỉu như chiếc bay
Trát về phía chân trời từng mảng mây ảo nét
Lửa lộng lẫy hành trình giai điệu mới
Ánh bếp mai tươi sốt tàn tro
Ở hai đầu giọt sương phập phồng phiêu phỏng
Đọt nụ cân bằng nách lá vừa đau.




TRẦN KIÊM ĐOÀN

Em ngủ trên lá sen

Em nhẹ như sương khói
Mơ hồ như khói sương
Bờ bên kia vời vợi
Đi một đời chưa tới


Hoàng hôn đã đến rồi
Về thôi em về thôi
Tóc mây pha màu bạc
Trầm hương xưa bát ngát


Đã bay lạc thiên đường
Trùng dương về gối đất
Những mùa xuân xanh tươm
Những mùa hè nắng gắt


Thu sang rồi cũng nhạt
Đông tới lạnh rừng băng
Có ai còn không mất
Đã về và đã tới


Giọt nước nguồn sông xưa
Cội nhớ nguồn hò hẹn
Không đi mà chẳng đến
Em ngủ trên lá sen




HỮU VĂN

Quang gánh đời mẹ

Mẹ về qua ngõ hoàng hôn
Gánh chiều gió thổi trắng cồn lau bay
Mùa đi trên những ngón gầy
Gót chân vướng ngọn heo may lỡ làng


Bóng nghiêng mòn lối thời gian
Lệch đôi quang gánh sảy sàng nắng mưa
Tiếng rao vọng phía ngày xưa
Thúng tre đựng những thiếu thừa tuổi thơ


Mẹ ơi năm tháng hững hờ
Tóc buồn phủ dấu mịt mờ bể dâu
Chợ đời bán nỗi cơ cầu
Áo nâu nhàu vết dãi dầu phôi phai


Đường về sương rụng đầy vai
Mẹ đi qua những rộng dài đa đoan
Cuối trời khuyết mảnh trăng thon
Tựa bờ vai mẹ khuyết mòn bão giông…




LÊ MINH HẢI

Tìm về

Tôi tìm về với đồng chiêm
Chuồn chuồn dẫn lối tới miền ấu thơ
Lạc vào trong những giấc mơ
Thị tròn cổ tích vẫn chờ vàng thơm
Tôi tìm về với rạ rơm
Lăn vào ký ức để ôm lấy mình
Tôi ra đứng ở sân đình
Mái rêu thủ thỉ tâm tình chuyện quê
Tôi tìm ra phía bờ đê
Chợt xanh mươn mướt lời thề hội xuân
Tôi tìm ra phía dòng sông
Vẫy vùng vào thủa tồng ngồng trẻ trâu
Lần hồi tìm lại mo cau
Thấy thời gian gội trắng phau tóc bà
Tìm về cơm muối dưa cà
Để nghe chân chất mặn mà vị quê
Đầu trần đội bóng rặng tre
Con trâu dẫn lối tôi về tìm tôi...




PHẠM ÁNH

Nếu cỏ cây biết buồn

Nếu cỏ cây biết buồn
Xin thấu lòng con suối
Qua thác ghềnh đau nhói
Nước vẫn xuôi mỗi ngày


Nếu cỏ cây biết buồn
Xin nghe chiều lặng lẽ
Mưa ngập lòng khôn nguôi
Trong âm thầm gió xé


Nếu cỏ cây biết buồn
Xin thương người lam lũ
Dòng sông nghiêng bến cũ
Thương con đò trong tôi


Nếu cỏ cây biết buồn
Đất nghìn năm im lặng
Thời gian tuôn mưa nắng
Biết nói gì cô đơn


Nếu cỏ cây biết buồn
Như vầng trăng tròn khuyết
Cõi nhân sinh hư thực
Nghiêng bóng buồn vào tôi




PHAN VĂN CHƯƠNG

Nấm mộ người xin ăn

Nấm mộ người xin ăn như chiếc nón cời
nghiêng bên nào cũng rách bươm vạt nắng
nghiêng bên nào cũng dầm dề mưa
đắng


lăn lóc mấy hòn
nắm cơm bố thí
ai bảo cõi âm hồn yên nghỉ


chẳng phải người lạ xa
là cố tổ nội ta
ruột rà bên ngoại
lang thang khắp dãi biên thùy


nấm mộ người xin ăn như chiếc nón cời
loang lổ vòng đời xoáy hình trôn ốc
cổ tích bước ra
ca dao bước tới
nhập nhòe thực ảo bóng quê nghèo


nghênh ngang mồ cao mả đẹp
tòa cao ốc bằng giấy chẳng đáng đồng tiền
rơi
nghi ngút khói vênh vang lễ nghĩa


bên lề
nấm mộ người xin ăn.


(TCSH366/08-2019)

 

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Ngô Thị Thục Trang - Nguyễn Trung Bình - Tuệ Nguyên - Hoàng ấu Tuyền - Phan Lệ Dung - Nguyễn Thị Anh Đào - Châu Thu Hà - Vạn Lộc - Vũ Kim Liên - Từ Dạ Linh

  • NGUYỄN TRỌNG HOÀNBan mai đón đợi

  • MINH TỰGuitare

  • Trần Vũ Long - Trần Tiến Dũng - Vĩnh Khôi - Nguyễn Hoa - Đoàn Mạnh Phương - Tôn Phong - Phạm Dạ Thủy - Phan Huyền Thư

  • Phan Văn Từ - Vương Hồng Hoan - Nguyễn Tất Hanh - Nguyên Quân - Dương Thu Hằng  

  • THANH THẢO     Kính viếng hương hồn anh Hoàng Đình Thạnh

  • Lâm Thị Mỹ Dạ - Diễm Châu - Nguyễn Thị Thái - Lê Anh Dũng - Lưu Ly - Nguyễn Hữu Quý - Lê Viết Xuân - Duy Từ - Trần Hữu Lục - Phan Văn Chương - Lâm Bằng

  • Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Trần Hạ Tháp - Huỳnh Thúy Kiều - Lê Ngã Lễ

  • Trương Vĩnh Tuấn - Bùi Minh Quốc - Lê Lâm Ứng - Nguyễn Quang Hà - Châu Nho

  • Lê Thu Thuỳ - Nguyễn Thị Khánh Minh - Vũ Thị Kim Liên - Trần Kim Hoa - Văn Đắc - Văn Công Hùng - Đức Sơn - Huỳnh Đường

  • Bùi Quang Thanh - Nguyễn Thụy Kha - Nguyễn Ngọc Hưng - Vũ Huy Long - Nguyễn Hàn Chung - Mai Ngọc Thanh - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Thị Thục Trang

  • Sinh năm 1955 tại Phú cát, Bình ĐịnhTiến sĩ khoa học, Phó chủ nhiệm khoa Ngữ văn, Đại học Khoa học Huế.Hội viên Hội Nhà văn Việt NamĐã được nhiều giải thưởng văn học ở địa phương và Trung ương.Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của anh nhân chuyến đi Trung Quốc vừa qua.

  • HOÀNG CÁT…Ta chẳng tham giành chi nữa hếtChỉ mong sao thân kiếp con ngườiỞ đâu đâu, và ai ai cũng đượcSống như ta đã được sống trên đời.

  • Tên thật: Trần Vương ThuấnSinh năm 1983 tại thị xã Phan Rang, Ninh ThuậnGiải Ba cuộc thi thơ 2001 - 2003 của Tạp chí Sông Hương

  • Tên thật: Trần Văn MườiSinh ngày 9.9.1982 tại Đông Yên, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ AnTốt nghiệp Đại học sư phạm Huế (Khoa ngữ văn)Đã có thơ, truyện đăng trên nhiều báo chí Trung ương và địa phương với các bút danh: Đinh Hạ, Minh Châu Trần, Trần Đông Yên Phương.Giải khuyến khích cuộc thi thơ lục bát của Báo Tuổi trẻ 2003.

  • Ditimloigiaicuocdoi là nickname của Bụi Trần đang “bế tắc chưa tìm lối thoát cho bệnh tật và đã sống như một phế phẩm suốt 5 năm tròn”. Thơ, hẳn là niềm ân sủng duy nhất có thể cứu rỗi tâm hồn của người bạn nhỏ đáng thương này dẫu Bụi Trần đang muốn khám phá nhiều thể loại khác nữa. Chúng tôi đọc được ở thơ Bụi Trần lời tri âm trong bản nhạc vút lên từ địa ngục của một nhạc sĩ quá cố. Nhưng ước vọng thoát khỏi niềm đau mang bản chất định nghiệp tại mỗi người là không lẫn lộn... TCSH