Trần Chấn Uy - Hồ Dzếnh - Thiệp Đáng
Làng Sen quê Bác - Ảnh: internet
TRẦN CHẤN UY
Về thăm quê Bác
Về thăm quê Bác làng Sen
Nhớ thương nhuộm tím những triền núi xa
Tôi đi dọc dải sông xưa
Ngỡ như gặp lại tuổi thơ của Người
Chiếc lá đa thả trôi xuôi
Con thuyền tuổi nhỏ không thôi bập bềnh
Bao nhiêu kiếp khổ lênh đênh
Như chiếc lá giữa mênh mông đất trời
Bác từng ngắm nỗi mưa rơi
Sông Lam mờ mịt một thời đắng cay
Giọt mưa phượng lặng thầm rơi
Như máu đỏ giữa dòng trôi lạnh lùng
Cỏ xanh kín mộ anh hùng
Quang Trung Lê Lợi đã thành chuyện xưa
Bác từng đi suốt chiều mưa
Núi Đại Huệ vẫn xanh mờ, quặn đau
Người dân lành, biết về đâu
Ôi đất nước trắng một màu mưa bay
Bác từng đứng ở nơi này
Ánh mắt Bác dõi chân mây xa vời
Dòng thơ tâm huyết bồi hồi
Giấc mơ cứu nước từng sôi trong lòng
Chiếc lá đa thả xuống sông
Con thuyền nhỏ, mang nỗi lòng đi xa…
Tôi về quê Bác chiều mưa
Ngỡ như gặp lại tuổi thơ của Người
Rặng tre làng vẫn xanh tươi
Hoa dâm bụt nở đỏ trời Kim Liên
Về thăm quê Bác, làng Sen
Nhớ thương nhuộm tím những triền núi xa.
5-1986
HỒ DZẾNH
Rủ em đi chợ Đồng Xuân
Rủ em đi chợ Đồng Xuân
Tưởng như đi giữa bâng khuâng, thuở nào…
Nắng hanh rám má bưởi đào
Chợt nghe hương vị thấm vào tâm tư
Đồng Xuân này lối năm xưa
Anh chưa lấy vợ, em chưa lấy chồng
Nhưng thôi, chuyện cũ - chuyện lòng
Nhắc chi húng Láng, cốm Vòng hỡi em
Hồ Tây dẫu muộn mùa sen
Vẫn còn một đoá y nguyên buổi đầu
Như ngày ta mới quen nhau
Thư đưa hồi hộp, tay trao ngượng ngùng
Nhớ em nhớ đến khôn cùng
Hương sen càng mát, nỗi lòng càng đau.
THIỆP ĐÁNG
Với những con chim câu đậu trên mái phố
Chim
trên cao,
Chúng đậu trên mái phố ấy -
Mặt trời lên như tiếng đồng hồ lớn.
A ha, chỉ là những con chim câu
quen thuộc
Những con chim thân mến đã bay nhiều,
Những đôi cánh không biết đến sự ràng buộc.
Trong mắt chúng có những đồng lúa, những bãi biển, những đoàn tàu, những em bé học trò, hay những đồi thông vi vu;
A ha, trong mắt chúng có những người thợ dệt,
Hay chóp đỉnh nhà thờ, hay tượng chúa Giêsu.
Nhưng thực tại, chúng đậu trên mái phố,
Không có bão dông
Không có những cơn lốc ném liệng những lưỡi dao lá mỏng.
Không có ai ngoài tôi
miêu tả chúng như những nốt móc đơn
Và cô bạn trẻ của tôi rất dễ xúc động,
Và cô ta yêu thích các họa sĩ vẽ tranh phong cảnh,
Mỗi sáng đi làm cô ta nhìn thấy những hình khối bé bỏng và thánh thiện
Ở trên mái phố nhỏ rêu ấm.
12-1986
(SH25/6-87)
Lê Lâm Ứng - Nguyễn Sĩ Cứ - Lê Viết Xuân - Nguyễn Sơn Nhân - Nguyễn Ngọc Phú - Minh Quang
MAI VĂN PHẤNMũi tên bóng tối
LÊ THANH NGANgười thổi sáo
Trịnh Thanh Sơn - Nguyễn Văn Thọ - Phan Xuân Sơn - Lãng Hiển Xuân - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Lê Hoa - Lê Khánh Tuyết - Vương Hồng Hoan - Hà Vũ Giang Châu
Mào Ết - Phạm Xuân Ngọc - Trương Hữu Thêm
CHU THẾ LUYẾNCha tôi
PHAN HUYỀN THƯCáo phó
NGUYỄN TRỌNG MẬUTình khúc Nậm Khao
LƯƠNG NGỌC ANNgười thừa kế
THU NGUYỆTSóng rơi
NGUYỄN PHI TRINHTa với con diều giấy
Phan Trung Thành - Đặng Kim Liên - Lê Thị Mây - Trương Quân - Lê Huy Hạnh - Nguyễn Thanh Kim - Lưu Xông Pha - Phổ Đồng - Trần Quốc Thực - Ngàn Thương
NGUYỄN THỊ THÁINghe dự báo thời tiết
THI HOÀNGDấu vết
Ngô Thế Oanh - Minh Việt - Nguyễn Đăng Việt - Nguyễn Huy Anh - Tô Văn Hiệu - Huỳnh Minh Tâm - Liên Nam - Tân Lĩnh - Nguyễn Thanh Mừng - Lê Quốc Hán
Món quà này xin gởi đến các bạn (Viết trong ngày NATO tấn công Nam Tư)
HOÀNG CẦMHồ Tây xưa... nay...
NGUYỄN TẤT HANH Kính tặng nhà giáo Ngọc Phan
Hải Bằng - Trinh Đường - Lê Viết Xuân - Nguyễn Nhã Tiên - Hồ Trường An - Nguyễn Văn Quang - Lưu Lam Thi - Minh Hiền - Nguyễn Ngọc Vượng - Đông Triều - Nguyễn Văn Dinh - Hải Trung - Lê Lâm Ứng
Hà Huy Tuấn - Đông Hà - Vương Tùng Cương - Nguyễn Văn Hoa - Bùi Đức Vinh - Phan Hữu Giản - Tô Hoàn - Chu Minh Khôi - Thu Nguyệt - Nguyễn Ngọc Phú - Huỳnh Mạnh Tiên