Nguyễn Nhã Tiên - Mai Văn Hoan - Tùng Bách - Lê Tấn Quỳnh - Phan Trung Thành - Trần Vũ Long - Hoàng Đăng Khoa - Hoàng Thụy Anh - Quốc Sinh - Nguyễn Hải
Tác phẩm "Ngày" (Acrylic, 100cm x 100cm) của họa sỹ Lê Văn Nhường
NGUYỄN NHÃ TIÊN
Một chiều ở cùng biển Thuận An
Chừng như quanh tôi rừng dương lên tiếng
gió xênh xang
biển vắng
nắng vàng
khoảnh khắc ấy
tôi hóa thành con nít
chiều dắt đi hoài không hết Thuận An
Bước thơ dại cùng lũ còng thơ dại
sóng vỗ bờ
dìu dặt gió lang thang
Thuận An tràn ngập mù sa
những con đường không bến bãi
tóc gió phi lao vi vút réo bầy đàn
Vẫn biết biển thì nơi nào chẳng sóng
nơi đâu chẳng bao la tiếng của nghìn trùng
nhưng Thuận An màu chiều xanh quá lắm
mong manh chút mây trời lang bạt yêu đương
Ừ, thì biển có bao giờ im sóng
nhưng quả, Thuận An chẳng giống một biển nào
cồn cát mênh mông đi hoài không tới bến
Hồn treo cột buồm* siêu thực phía trăng non
Thôi, ngóng làm gì chân mây cám dỗ
rượu xứ này chưng cất bởi ngàn sương
cát đã thành men
bước bàn chân lổ đổ
theo vết còng đi em sẽ thấy thiên đường!
-----------------------
(*) Ca dao miền biển:
Lấy chồng làm ruộng em theo
Chồng làm nghề biển hồn treo cột buồm.
MAI VĂN HOAN
Hạnh phúc
Góc khuất, quán trưa, yên ắng
Phố phường vừa tạnh cơn mưa
Dòng Hương nép mình, se lạnh
Cung đường nghiêng bóng cây thưa
Em không tô son, điểm phấn
Mà sao đôi má ửng hồng?
Cà phê rơi từng giọt đắng
Nhấp môi có vị thơm nồng
Ta cố níu thời gian lại
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi
Cứ muốn ngồi bên nhau mãi
Sương buông, chiều đã xế rồi!
Lấp lánh chút vàng trong cát
Suốt đời cặm cụi kiếm tìm
Hạnh phúc li ti từng hạt
Nâng niu, gom góp, giữ gìn.
TÙNG BÁCH
Xác tín thời gian
Ngần ấy năm chưa hẳn đã nhiều
Phù du đời người chỉ là chớp mắt
Nhưng cũng đủ để nhận ra tài năng và mẹo vặt
Cỏ lồng vực không làm nên mùa màng!
Ngần ấy năm mướp vẫn học leo giàn
Cánh cò vẫn bay theo hình chóp nón
Cây đòn xóc hai đầu vẫn nhọn
Giọt mồ hôi lưng áo mẹ bạc màu!
Ngần ấy năm, mới đó mà mau
Trăng cứ khuyết, lại đầy cùng con nước
Ngày mai sẽ ra sao, ai biết được
Xác tín thời gian gió thoảng mây trời!
LÊ TẤN QUỲNH
Khi tôi chẳng còn tôi
Khi tôi chẳng còn tôi
Bầy mưa đục trốn vào dã thú
Nơi những hoan ca trượt dài
Bon chen chi đến từng nỗi nhớ
Những lọm mây rồi cứ ướt đẫm đêm
Phồng lên trên màu gạch cũ
Rồi đêm vỡ
Cho phiến sông trôi đến chẳng còn tôi
Chỉ còn mùi thơm của những triền đồi
Gói thời gian trống rỗng
Một thượng nguồn xa
Một thượng nguồn người
Ẩn trong trú quán của loài dơi
Từ đôi khi
Tôi
Cũng chẳng còn tôi…
PHAN TRUNG THÀNH
Khơi minh
Có người lên núi tìm yên
hỏi thăm rêu đá đâu miền tĩnh tâm
đóa hoa nở ở suối thầm
đá rêu là chốn bềnh bồng lia thia
Hỏi thăm nguồn cội suối khe
ở đâu là chốn nước về khơi minh
thâm u bóng ngả nghiêng cành
nước không giữ bóng chim xanh ngang trời
Lá chìm tưởng nước đang trôi
ghế yên đang mục mộ người đang xây.
Hỏi thăm chim chóc nơi này
cả đêm bận ngủ cả ngày bận bay
lại còn hát ỏm trên cây
trống không vướng hạt sương dày sớm mai
Mành rêu đã thắm mây dày
vào trong ta hỏi nơi này nơi mô?
TRẦN VŨ LONG
Cháy
Kìa…
lửa cháy
… … ….
lửa đang cháy
trong căn nhà ấy
thiêu rụi hết rồi
nguội lạnh chẳng còn chi
hoa quả cháy
gối chăn bốc cháy
cháy những thơm hương
chết cháy cả tro tàn
cháy như nhang đèn
ma trơi
nhập nhoạng
cháy hoang tàn
kỷ niệm mù bay
cháy…
những thân ngà
rong chơi
mộng mị
cháy tận cùng đắng cay
cháy ánh nhìn bao dung độ lượng
dối trá cháy bùng
nước mắt cháy âm ỉ
cháy một cơn mê đưa ta về hai phía
cháy hẹn thề trước lúc chia li
em đã bước qua bên kia lửa cháy
giận hờn nào còn cháy trong nhau?
HOÀNG ĐĂNG KHOA
Lội qua sông thương
Chưa nhịp cầu bắc xuống
Chúng mình vẫn đôi bờ sông thương
Chúng mình thương nhau
Và tự thương mình
Sàng sàng sảy sảy
Đong đếm hạt gầy hạt mẩy
Đổ lỗi nhân họa thiên tai
Chưa một lần tự tay rửa tội
Nữ Oa đập đá vá trời
Chúng mình đập đá dội bời bời hồn nhau
Trên mái đời
Những ngón tay mưa
Gảy rền khúc nước mắt
Gió hú man dại
Cuốn theo chiều con âm
Bên bờ biển chết
Khối tình Dương Tường không chịu câm
Anh xuống bến Bình Than
Xuôi về Vạn Kiếp
Lên Côn Sơn - Kiếp Bạc
Bái khuê tảo Ức Trai
Cửa tùng lâm đá vàng đề chữ phúc
Muối lệ vạn kiếp bạc vườn nhân gian
Vô minh bất tri túc
Còn sống còn thở than
Nguyễn Huy Thiệp như ngọn gió đã ngược ngàn
Nguyễn Xuân Khánh đội gạo lên chùa không về nữa
Đến lượt Dương Tường đi lối dương cầm lạnh
Chúng mình cầm liều văn chương
cõng nhau lội hết sông thương này…
HOÀNG THỤY ANH
Khâu Vai
hồn dòng tộc buộc chặt rừng già
cô gái ngồi bên vách đá nhặt trái tim dưới lớp mùa cằn khô
ngấn phong lưu đọng lại lưng chừng gió
chờ một lần trút hết chân thật
dạ khúc mùa xuân khiêm nhường giữa đại ngàn
bay cùng nốt lặng sau chót
người nối người bước ra khỏi lời nguyền
tiếng sáo thanh tân sót lại cuối đôi mắt
nước mắt vo tròn trong suốt
vết thương hóa thành cánh chim
đường về Khâu Vai
những trái tim mới nguyên nỗi buồn.
QUỐC SINH
Câu thơ tôi say ở trên núi
tôi nghĩ về Đà Lạt như nghĩ về một bố cục chạy trốn sắp đặt
mưa mai bôi nát cỏ lên thông
trưa đổ hoa vào mắt
chậm chiều
những dòng sương
những dòng sông
tôi nghĩ về Đà Lạt như nghĩ về sự mê đuối không tỏ thật
cô đơn lạnh ngất đêm
vàng khuya nhễu hồ trăng muỗng mật
quả môi em ôi quả môi em mềm
lúc buồn tôi nghĩ Đà Lạt mặt dã quỳ nở nhạt
lúc hứng Đà Lạt ly ly xuân thơm ngon
câu thơ tôi say
thầm thầm bay lạc
hú trong lầu biệt thự hoang.
NGUYỄN HẢI
Cỏ mần trầu
Lẳng lặng sống trên dấu thời gian
Lớp cỏ sau mọc lên lớp cỏ trước
nơi đất mầu lịm đỏ
Mần trầu sinh sôi…
Gân lá mang màu máu
Vắt ra từ những sinh linh
Cỏ dấu quá khứ
Rưng rức đau…
Thành cổ yên bình.
Cỏ biết ơn vươn mình với nắng
ủ lại ngày vào sắc đỏ mỏng manh
và lớp sau vẫn mọc lên lớp trước
phủ xanh dấu giày đạp đất xung phong…
Lá xanh - gân lá. Hai màu.
Cỏ mần trầu
gân màu vết đau.
(TCSH412/06-2023)
Công Nam - Đông Trình - Huỳnh Minh Tâm - Đào Duy Anh - Văn Hữu Tứ - Nguyễn Đông Nhật
Viêm Tịnh - Nguyễn Thị Hồng Ngát - Văn Công Hùng - Lê Tấn Quỳnh - Trần Anh - Nguyễn Thiền Nghi - Trần Thị Huê - Đặng Hùng Thương - Đức Sơn - Trần Ninh Hồ
TRỊNH THỊ THANH TUYỀNLTS: Sinh 21-3-1984 tại Yên Định, Thanh HoáTốt nghiệp trường Cao đẳng Văn hoá Nghệ thuật Nha TrangHiện là giáo viên dạy Âm nhạc ở Trường THCS Nguyễn Trọng Kỷ, Cam Linh, Cam Ranh, Khánh Hoà.
LÊ VĨNH TÀISinh năm 1966Hội viên Hội Văn nghệ Đăk Lăk
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Đông Nhật - Từ Nguyên Tĩnh - Lê Hưng Tiến
TRẦN KIM HOASinh năm: 1966 tại Hà TĩnhHiện sống và làm việc tại Hà NộiHội viên Hội Nhà văn Việt Nam
MAI TRÂMLGT: Tên thật là Mai Quý Trâm, sinh năm 1983 tại Cam Ranh, Khánh HoàDo mê thơ mà trượt đại học (tác giả tâm sự thế!)Và có lẽ do trượt đại học mà thơ Mai Trâm phóng túng ngoài đường biên sở học. Cũng như những cây bút thế hệ 8X khác, thơ Trâm mênh mang cảm xúc và bềnh bồng trí tuệ...Sông Hương trân trọng giới thiệu chùm thơ mới của chị.
Dư Thị Hoàn - Vi Thuỳ Linh - Hà Châu Anh - Trần Thị Bích Liên - Phạm Tấn Hầu - Nguyễn Phước Loan - Đỗ Hàn - Inrasara - Đào Duy Anh - Phan Văn Chương - Lê Ái Siêm - Văn Lợi - Lại Đăng Thiện - Ngô Minh - Nguyên Quân - Nhụy Nguyên
Nguyễn Khắc Thạch - Hồng Thị Vinh - Mai Thìn - Đức Sơn - Nguyễn Thanh Tú - Nguyễn Trọng Bính - Lê viết Xuân - Nguyễn Hồng Oanh - Công Nam - Bùi Tuyết Nhung - Nguyễn Văn Học - Châu Thu Hà - Phạm Ngọc Tuý - Nguyễn Quốc Việt - Nguyễn Thiền Nghi- Vũ Soạn
TRẦN SỸ KHÁNGSinh năm: 1949Quê: Làng Ba Nghè, Xứ Phuống, Thanh Giang, Thanh Chương, Nghệ An.Đại tá. PGS-TS Vật lýHiện công tác tại Viện Công Nghệ Bộ Quốc PhòngHội viên Hội Nhà văn Hà Nội
Tôn Phong - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Thị Hợi - Lưu Ly - Lê Ngã Lễ - Thu Nguyệt
...Có thể sông Hương chảy vì những giấc mơCó thể vì giấc mơ mà Ngự Bình hoá núiCả tiếng dạ lành hiền bên bờ Phu Văn Lâu kia vì giấc mơcũng nhuốm chút bùi ngùi...
...Người đàn ông cưới ba khuôn mặtHốc hác tiềnkiêu ngạo tài giả dối hạnh phúc...
Phạm Trung Kiên - Dư Thị Hoàn - Nguyễn Thánh Ngã - Vũ Thị Khương - Đinh Thị Như Thuý - Đào Trung Việt - Đoàn Văn Mật - Văn Lợi - Nhất Lâm - Nguyễn Sông Bồ - Hướng Dương
Chỉ với một sợi dây thừng lơ lửng trên không: một cuộc đời trải ra quanh đó, từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành và cho tới lúc về già.“Dòng đời” là một cuộc trò chuyện nghệ thuật giữa người phụ nữ với chiếc dây thừng- bạn đồng hành duy nhất trong suốt cuộc đời của cô- cả khi người diễn viên tài hoa cuộn mình trên dây hay khi bị nó cuốn theo cho đến điểm cuối của dòng đời- điểm tận cùng của sợi dây thân phận. Nguyễn Xuân Hoa - Đức Sơn - Nguyễn Thiền Nghi - Mai Văn Phấn - Thạch Quỳ - Lê Mai - Vân Anh - Lê Hưng Tiến
NGUYỄN THỊ YẾNHọ tên: Nguyễn Thị YếnSinh ngày: 12-07-1987Quê: Phú Bình - Thái Nguyên
Phan Đạo - Nguyễn Quang Hà - Phạm Tấn Hầu - Vũ Hồng - Trần Dzạ Lữ - Ngô Thị Hạnh - Vương Kiều - Ngô Minh - Trần Hữu Lục
Nguyễn Thuý Quỳnh - Bùi Minh Quốc - Nhất Lâm - Trần Vĩnh Liên - Hoàng Thanh Thụy - Ngân Vịnh - Huỳnh Đường - Quang Dục - Huy Tập - Trần Khoát - Trần Trọng Nghiêm
...Sáng trên ngôi báu, vương quyền ngự.Chiều gã ăn mày túi rỗng không...
PHẠM VÂN ANH Sinh năm: 1980Tại: Hải PhòngCử nhân ngoại ngữHội viên Hội nhà văn Hải Phòng