Hải Bằng - Nguyễn Văn Dinh - Nguyễn Khắc Thạch - Phạm Tấn Hầu - Trần Bá Đại Dương - Tôn Nữ Ngọc Hoa
Nhà thơ Hải Bằng - Ảnh: internet
HẢI BẰNG
Đợi đò
Giận mái chèo quên lời dặn dò
Em về bên ấy ở đây lo
Trách ai thời trước sinh ra bến
Mà để đời ta mãi đợi đò.
Lời tựa cho thơ
Suốt đời viết mãi cuộc chia ly
Hàng triệu câu thơ chẳng nghĩa gì
Chỉ tủi - thời gian - khi bạc tóc
Em cầm tuổi trẻ của tôi đi...
NGUYỄN VĂN DINH
Nghĩ về thơ
Thơ phải nói điều cần phải nói
Chớ ngụy trang hoa sói hoa hòe
Thơ hiểu thấu băn khoăn thời đại
Nỗi vui buồn nhân loại sẻ chia
Trước biển
Nói gì với biển, biển ơi!
Nghìn năm con sóng không thôi vỗ bờ
Riêng em từ bấy đến giờ
Vẫn chưa hiểu hết bến bờ trong anh
NGUYỄN KHẮC THẠCH
Ông già bán vé số
Tôi gặp ông mỗi sáng qua đường
Chiếc gậy chống lưng còng như gẫy
Chiếc gậy nối bàn tay run rẩy
Dắt ông về phía phố vui đông
Hai mươi đồng chiếc vé mỏng manh
Mang sức nặng triệu đồng hy vọng
Lời rao mời bay cao khoảng trống
Ông bán rủi may cho số phận người đời
Tôi cũng từng mua vé ông chơi
Từng hy vọng và từng thất vọng
Lạnh như tiền cũng làm cháy bỏng
Nỗi đam mê trần tục con người
Cuộc chơi này trâng tráo buồn vui
Ngang ngữa đám dân thường quan chức
Cái ngưỡng cao phập phồng hư thực
Nằm trong tay trần trụi ông già
Xác vé mù như xác pháo bay qua
Cuộc chơi vẫn ông già hấp dẫn
Nhưng chính ông chẳng có gì bí ẩn
Ngoài mấy đồng lời khi hết số tay không…
PHẠM TẤN HẦU
Cải trang
đi qua dãy hành lang này
âm u và chật hẹp
như ẩn dụ
sự theo dõi rập rình
hãy nhớ tới vai mình, anh tự nhủ
và cố lắng nghe
để lặp lại
đúng theo lời tiếng vọng
anh cần biết kiềm chế, vì giọng anh ngân vang
dễ bị kích động bởi cá tính và mơ ước trẻ trung
anh có thể quên đi sức chịu đựng
của một sân khấu cổ xưa
Điều đó ám ảnh anh
như một nỗi sợ hãi mơ hồ
anh chưa bao giờ giám thử
cái vinh quang vượt quá vai mình
Tưởng như mọi chuyện sắp sẵn cả rồi
từ đạo cụ, y trang, kẻ nhắc tuồng
và khán giả, anh biết
có quá nhiều đạo diễn cải trang
12-87
TRẦN BÁ ĐẠI DƯƠNG
Trăng
Nhớ L.V.T.
Những đêm trăng
cái bóng của bạn và tôi
hiện rõ
Trăng
Như chiếc kính chiếu yêu
Mỗi người soi vào
Thấy
hiện lên
- Con bọ cạp châu Phi;
Một bụi mâm xôi;
Một chú khỉ nhắng nhít
thích nhảy nhót và bắt chước;
Hay một con bê non với đôi mắt ướt;
vân vân và vân vân...
Đôi khi
thấy hiện lên
một cái gì gần như
bóng dáng CON NGƯỜI
nhưng điều này, theo tôi
không nhiều
cũng không ít.
Những bi kịch
thường xảy ra về đêm
khi chúng ta
một mình,
với vầng trăng
trên đỉnh trời
vằng vặc!
Huế, rằm thu 1987.
TÔN NỮ NGỌC HOA
Ghi giữa hai mùa
Ẩn dưới làn sương tím biếc
biết bao dáng nét lạ lùng
cứ như chưa bao giờ có
núi đồi mờ ảo chập chùng
cứ như chưa bao giờ có
dòng sông dài phía vô cùng
sợi nắng cuối ngày rối gió
đan cài nên bao nhớ nhung
cái rét đầu mùa chớm buốt
nửa như khói chia xa
nửa như níu đôi chân bước
dùng dằng những dáng mây qua
khóm trúc che gương mặt ai
long lanh kìa đôi con mắt
đâu đây tiếng lá rơi rơi
khẽ khàng chạm vào hoang vắng
ai hát hay là chim hót
mà nghe thánh thót bên trời
tôi ngỡ hồn tôi đọng lại
trong từng hạt sương chơi vơi
dần trôi dần trôi dần trôi
bóng chiều giữa miền tĩnh lặng
tôi đứng yên nghe tim mình
chìm vào tiếng đêm vang vọng
mùa thu bàng hoàng quay gót
nào hay lóng lánh giọt buồn
nhỏ vào mùa đông non nớt
tan trong tiếng chuông trầm buông
Lập đông 87
(SH30/04-88)
Nguyễn Thụy Kha - Hải Bằng - Hải Kỳ - Hoàng Vũ Thuật - Võ Văn Trực - Mai Nguyên
LÊ VIẾT TƯỜNG
Nguyễn Loan - Lê Sỹ Thạc - Vạn Lộc - Phạm Xuân Phụng - Châu Thu Hà - Đỗ Văn Khoái - Đoàn Mạnh Phương - Nguyễn Thiền Nghi - Phan Hoàng Phương - Nguyên Tiêu
BÙI VĂN BỒNG
XUÂN HOÀNG
L.T.S: Hồng Thế, tên thật Phan Hồng Thế, sinh năm 1948 tại Bố Trạch, Bình Trị Thiên. Anh có thơ in từ năm 1973 trên các báo Văn nghệ Quảng Bình, Văn nghệ Bình Trị Thiên và Tạp chí Sông Hương. Hồng Thế là một tác giả cầm càng gieo hạt đích thực. Thơ anh giàu âm hưởng đồng quê hòa quyện nhuần nhuyễn với chất suy tư phóng khoáng của người lính.
Thanh Thảo - Lý Hoài Xuân - Dương Thành Vũ - Tuyết Nga - Lê Minh Quốc - Nguyễn Hữu Quý - Trần Văn Hội - Nguyễn Duy
Nguyễn Hồng Vinh - Trần Nhuận Minh - Lê Vi Thủy - Vĩnh Nguyên - Phan Lệ Dung - Từ Nguyễn - Phan Văn Chương - Phùng Sơn - Đào Tấn Trực - Đức Sơn - Ngàn Thương - Nguyễn Loan
NGUYỄN HỚI THỌ
Trương Kiến Giang - Phan Kỷ Sửu - Nguyễn Trọng Tạo - Kim Liên - Xuân Hoàng - Vĩnh Nguyên
Hồ Thế Hà - Đào Duy Anh - Trần Phương Kỳ - Hoàng Lộc - Lê Vũ Trường Giang - Hồng Vinh - Huỳnh Thúy Kiều - Huỳnh Minh Tâm - Nguyễn Minh Khiêm
TỪ HOÀI TẤN
Tặng bạn cũ
PHAN HOÀNG
Trong cơn hoang dại bung mình, Hà Duy Phương chợt ngưng mọi giác quan để lắng nghe nỗi kiệt khô của tình yêu sắp sửa. Cái nghiêng mình kỳ diệu này khiến đêm tái sinh bay ngang tháp cổ như một cánh bướm ma rã rời đuối mộng giữa mùa hoang ngốt gió.
LÊ VĂN NGĂN
Ngô Minh - Đỗ Văn Khoái - Tôn Nữ Thu Thủy - Nguyễn Phi Trinh - Văn Lợi - Nguyễn Như Mây - Hồng Thế - Thiệp Đáng
Nguyễn Tất Hanh - Phạm Nguyên Tường - Hồng Nhu - Vĩnh Nguyên - Nguyễn Ngọc Phú - Châu Thu Hà - Hoàng Ngọc Quý - Nguyễn Đạt - Đoàn Mạnh Phương - Bạch Diệp - Mai Nam Thắng - Kiều Trung Phương - Từ Nguyễn - Hoàng Lộc - Trần Thị Huyền Trang - Lê Huy Quang - Lê Anh Dũng