Mila Bùi - Nguyên Quân - Khaly Chàm - Lê Ngã Lễ - Nguyễn Hàn Chung - Trần Nhuận Minh - Nguyễn Thanh Tuấn - H. Man
Tác phẩm "Khát Vọng" (Acrylic) của HS Phạm Trinh
MILA BÙI
Nhớ anh
1.
Nỗi nhớ anh
quẫy đạp
xé rách màn đêm
2.
Nỗi nhớ anh
nảy mầm
bình minh lấp ló
3.
Những tia nắng
xuyên qua hạt nhớ
lấp lánh pha lê
NGUYÊN QUÂN
Cafe sớm
Chiều xuôi ngang cửa Tư Dung
Gió chênh chếch lộng trắng vùng cuối sông
Con thuyền lạc giữa muôn trùng
Nửa chèo nửa chống bờ lưng điệu chài
Khúc ca nò sáo vọng dài
Cánh chim tăm cá rụng ngoài thinh không
Mắt buồn ngàn dặm lông bông
Hay từ tiền kiếp chung dòng từ quy
Quay tròn cái bóng thiên di
Lưng chừng giới hạn sinh li ngỡ ngàng
Cuộc chơi tính sổ hòa tan
Nguồn sông cửa biển một trang chữ buồn...
KHALY CHÀM
Dự cảm mùa thu đi
trong nếp gấp thời gian
giấc mơ đang khép lại những cánh cửa
mùa thu về ngủ trong quả chuông của bầu trời
em cúi xuống vớt chiếc bóng trên dòng chảy ánh sáng
trao tặng cho hội chứng nỗi buồn không duyên cớ
người ta đã thể nghiệm niềm tin
lắng nghe âm thanh luôn bí ẩn mở mắt trong ổ khóa
sự nghiêm cẩn lộng lẫy trong từng ý tưởng
ký ức đánh thức mùi men bốc lên thành cơn gió chướng
thanh xuân sẽ quay về làm chứng cho những ngày mất dấu
và định nghĩa hương thơm trắng ngày em sinh ra tôi
nhẹ nhàng hơn. từng câu thơ tìm chỗ ký thác
hoài nghi những tín hiệu ký sinh trên môi làm đắng niềm cô đơn
bây giờ. bài thơ là ngôi nhà trong cầu vồng ngũ sắc
hơi thở chúng ta luôn viền quanh những ngón tay
linh hồn thiên thần bay vòng ngọn nến
mùa thu gửi lại tiếng mưa rụng cuối cùng
LÊ NGÃ LỄ
Tháng mưa buồn
Cuối mùa tháng chạp mưa buồn
Nắm bàn tay
Vẽ lại khuôn mặt mình
Nhìn trong dáng vẻ mong manh
Nét buồn buồn riêng
Giật mình chốn xưa
Tuổi đời lận đận giấc mơ
Mà trong sâu thẳm
Còn chưa rớt buồn
Lang bang với cuộc vuông tròn
Lối xưa còn đó
Mỏi mòn ngàn năm
Mù sương tháng chạp lạnh căm
Bay trong gió loạn
Phân thân đường về
Ơi chiều ngồi với con đê
Tĩnh tâm khỏa lấp
Cơn mê của ngày
NGUYỄN HÀN CHUNG
Đơn giản nhất
Đơn giản nhất
là ngồi xuống bên cầu
thòng cẳng xuống sông
rù quyến
một bờ cong quê xứ
tóc tình quết vào khói sóng tê tê
Lại mơ hoang mớ hoảng nhớ mế nữa rồi
giấc nào cũng đầy rạ rơm
quấn những cụm bèo
có bẫy gai củ ấu
chích vào nhớ thương
những giọt máu ấu thời
Đơn giản nhất
là niệm Bát Nhã Tâm Kinh
về thôi về thôi sao đành kẻ ở
mặc những phù hư xứ người quạnh quẽ
mặc những phù hư
mặc những phù hư phù hư phù hư
xứ người quạnh quẽ
Dằn dỗi túi thương vay
không bao giờ trả được món nợ lưu cữu
để chồng lấn nỗi niềm bi hoan của tuổi
con nít con nôi
Đơn giản nhất là
ngồi xuống bên cầu
thòng cẳng xuống sông
cho những con cá lòng tong mân mê ngón út
mà tưởng tượng bàn tay búp măng ve vuốt
vô cùng trinh bạch
phụng hiến rong rêu
Oct, 11/2017
TRẦN NHUẬN MINH
Nói với con về nhà cha mẹ…
“Nhà cha mẹ ở tầm thường thế thôi” (Chế Lan Viên).
Gian nhà xây tự ngày xưa
Cầu thang lên gác bất ngờ đi ngang(*)
Cái thời ăn ở gian nan
Mà xây được thế là sang lắm rồi
Bạn bè từ ở nhiều nơi
Đến thăm… và đã hết lời ngợi ca
Bây giờ cha mẹ đã già
Sức không còn mấy… biết là làm sao
Ở, đi… chả biết thế nào
Người đâu đã vác máy vào mà đo…
Bảo lo thì cũng là lo
Bảo không… thì kệ, mặc cho sự đời
Chỉ mong mình… chết đi rồi
Câu thơ còn sống với người thế gian
........................................
(*) Nhà tác giả, cầu thang lên tầng 2 rồi đi qua phòng khách mà lên tầng 3.
NGUYỄN THANH TUẤN
Có những gì trong tôi
Có những niềm vui
nhẹ nhàng đi qua không ở lại
Có những nỗi buồn luôn thức giấc trong lòng
Có những chiều trời đỗ cơn giông
nắng phơi màu nhạt thếch
võ vàng chiếc lá
rụng về miền xa thẳm không cây
Có những lúc bên ly rượu suông
uống cạn chân ngày
năm tháng chỉ còn lại trong đáy chai
hờn dỗi
Có những ngày dài phiêu bạt
liều thuốc chữa cho căn bệnh tương tư
đang di căn tiềm thức
đó là nụ hồng với chút hương nho nhỏ
bên khung cửa sổ ai chờ
hạnh ngộ
Có những đêm dài mỏi mòn giấc trắng
uống sạch đêm bằng nỗi nhớ
Có những bữa cơm chiều no căng chờ đợi
nhai trong nuối tiếc
Rối bời tâm tư....
H. MAN
Tháng Ba của tôi
Lại về
ngồi khóc bên nấm mồ cha
Chiều rớt chậm tiếng cu cườm khắc khoải
Lặng lờ không gian hương khói
Trời xanh mây bạc trắng đầu
Tôi như ngọn tháp già phủ mặt bể dâu
Trơ vơ điệu buồn mưa, nắng
Về tạ lỗi cùng đấng sinh thành
Ơn sâu, nghĩa nặng
Bao năm cuộc người chẳng thấy hiển vinh
Về dưới hiên quê kể chuyện đời mình
Con sông mỏi mòn không ra đến biển
Cuối bến trăm năm thuyền ai lỡ chuyến
Lau lách vọng hoài tiếng gọi: Đò ơi!
Cỏ đã biếc xanh gờn gợn góc trời
Đợi bước chân xa về khơi nỗi nhớ
Tháng Ba của tôi
chùm bông khế nở
Sân đình rộn trống chiêng khua
Tháng Ba
Có người làm thơ lơ đãng
Ngồi nghe trăng dậy hương mùa…
(TCSH349/03-2018)
HOÀNG VŨ THUẬTBài hát trong bóng đêm
Nguyễn Khoa Điềm - Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ - Trần Hạ Tháp - Lê Tấn Quỳnh - Nguyên Quân - Đức Sơn - Nguyễn Văn Quang - Lê Ngã Lễ - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Xuân Hoàng - Minh Đức Triều Tâm Ảnh - Hạ Nguyên
Anh Ngọc - Lâm Thị Mỹ Dạ - Nguyễn Thị Hồng - Phạm Tấn Hầu - Phạm Đình Ân - Phạm Hồ Thu - Trần Hoàng Phố - Vĩnh Nguyên - Hải Vân - Trinh Đường - Hoàng Minh Nhân - Hoàng Nhuận Cầm - Trịnh Trang Quỳnh - Đỗ Hoàng - Lê Nguyên Hồng
Vĩnh Nguyên - Trần Thị Linh Chi - Lưu Ly - Triệu Nguyên Phong - Tây Linh Phạm Xuân Phụng - Ngàn Thương - Từ Nguyễn - Trần Tịnh Yên - Tuệ Lam - Lê Huỳnh Lâm
Nguyễn Xuân Sanh - Trần Mạnh Hảo - Ý Nhi - Võ Văn Trực - Văn Tăng - Trần Hải Sâm - Thúc Hoàng - Quốc Minh - Trần Hữu Lục
Trần Trình Lãm - Châu Thu Hà - Nguyễn Tiến Chủng - Trịnh Hải Yến - Khaly Chàm - Nguyễn Quang Hưng - Huỳnh Ngọc Lan - Đông Hương
LTS: Phan Duy nhân là bút hiệu của một nhà thơ quen biết với bạn đọc trẻ miền Nam từ đầu những năm 60. Tên thật là Phan Chánh Dinh sinh năm 1941 quê xã Triệu Thượng, huyện Triệu Hải, Bình Trị Thiên, trưởng thành trong phong trào đấu tranh yêu nước của sinh viên Huế. “Thư gửi các bạn sinh viên” của anh in ở tuần báo Sinh viên Huế năm 1964 có thể xem là bài thơ mở đầu cho dòng thơ ca tranh đấu của tuổi trẻ đô thị miền Nam trong tù (Côn Đảo 1968-1973) và sau ngày giải phóng Phan Duy Nhân vẫn tiếp tục sáng tác, dù ít xuất hiện trên báo chí.
LTS: Hoàng Vũ Thuật, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam sinh năm 1945 ở Lệ Ninh - Bình Trị Thiên. Xuất thân là một giáo viên, sau chuyển qua làm công tác văn nghệ. Bạn đọc đã quen tên anh trên các mặt báo, tạp chí Trung ương và địa phương. Tập thơ “Những bông hoa trên cát” xuất bản 1980 đã khẳng định bước đi ban đầu khá vững tay của anh.
THANH THẢOKhối vuông ru-bích
Lý Hoài Xuân - Nguyễn Loan - Trương Kiến Giang - Xuân Diệu - Chế Lan Viên - Nguyễn Hới Thọ - Nguyễn Hoa - Nguyễn Hữu Quý - Dương Toàn Thắng
ĐINH CƯỜNGCào lá ngoài sân đêm
Đức Sơn - Nguyễn Trường - Phan Lệ Dung - Nguyễn Đông Nhật - Kiêm Thêm - Nhất Lâm - Nguyễn Man Kim - Phạm Thị Điểm
LÊ THỊ KIM
Thu Bồn - Nguyễn Duy - Ngô Thế Oanh - Nguyễn Thụy Kha - Thế Dũng - Đỗ Văn Khoái - Mai Văn Hoan
NGUYỄN NGỌC PHÚBuổi sáng
LƯU QUANG VŨ...Và anh tồn tại
LƯU TRỌNG LƯCó những vườn
NGUYỄN VĂN DINHCây Huế Trong vườn Bác
Văn Lợi - Tôn Nữ Thu Thủy - Võ Quê - Phạm Hữu Xướng
LTS: Trần Thị Hiền sinh ngày 4-9-1955 tại Bình Trị Thiên. Chị là cây bút nữ có nhiều triển vọng. Thơ Trần Thị Hiền hồn hậu, trong sáng, tinh tế. Chị là người viết nhiều về đề tài lâm nghiệp. Trong hai cuộc thi của Bộ lâm nghiệp, Trần Thị Hiền hai lần được trao giải thưởng.