Thơ Sông Hương 02-1995

16:00 25/08/2022


Nguyễn Khắc Thạch - Nguyễn Trọng Tạo - Hồng Nhu

"Trinh nguyên" - Ảnh: Nguyễn Khoa Quả

NGUYỄN KHẮC THẠCH

Biên giới

Nơi ấy xuân về sớm hơn
Nắng trở mùa phơi mái núi
Rừng già giấu mình luống tuổi
Vội xanh lại phía đông tàn

Nơi ấy neo vào không gian
Phía sau cũng là phía trước
Suối trong khó nhìn ra nước
Tháng ngày im bóng trong gương

Nơi ấy la bàn thời gian
Về nguồn theo chiều đi ngược
Nơi ấy nghĩa là Tổ quốc
Lặng thầm như lá ru xanh



NGUYỄN TRỌNG TẠO

Tình

Tình trao mắt cho thơ
trời xanh mi ướt bờ
tình trao nắng cho mưa
chìm vào nhau bất ngờ

Cửa khép những ô vuông
căn phòng sao giông tố
chiều cắn vào ngàn thương
quên mùa đang đến ngộ

Ứ hự là tình ơi
ừng ực khát một đời
người trao ta rượu chát
dốc say tình lên môi...

          Hà Nội 8 - 1994



HỒNG NHU

Viết trong ngày đầu năm

Vì ai hạt sương lại ngân nga như dây đàn
có thể lắm - sáng xuân này
thức dậy trước mọi người là nhánh cỏ
xa xanh như nghẹn thở
hàng so đũa bỗng khoác lên mình làn mưa rây...

Dù không biết chắc có gì hay không
song hy vọng vẫn là điều dễ chịu
khuôn mặt nàng tái đi vì gió se
chiếu nghiêng tia nắng sớm
ửng rộm lên cọng rơm vương nơi chéo áo người về.

Thì đã hẳn, tôi là người chứng
thức tròn đêm chuyển giao
tôi gọi em hộ cho ai đó đợi chờ
hoa so đũa bây giờ còn trắng quá
treo đầu ngày lơ thơ...
                    1 - 95

(TCSH72/02-1995)

 

 

Đánh giá của bạn về bài viết:
0 đã tặng
0
0
0
Bình luận (0)
Tin nổi bật
  • Hoàng Vũ Thuật - Lê Vĩnh Thái - Nguyễn Ngọc Hòa - Nguyễn Văn Quang  - Trần Gia Thái - Hiếu Vinh - Chử Văn Long - Đông Hà - Trần Hoàng Phố - Nguyễn Hoa - Fan Tuấn Anh - Vạn Lộc - Nguyễn Thánh Ngã - Nguyễn Tất Hanh

  • LGT: Mộng là cõi cứu chuộc tâm hồn của thi nhân khi thực tại không còn là nơi để họ hiện hữu. Với Lưu Trọng Lư thì điều đó hiển nhiên đúng. Không phải một cách vô cớ mà trong Thi nhân Việt Nam Hoài Thanh viết: “Giá một ngày kia Lư có nhảy xuống sông ôm bóng trăng mà chết ta cũng không ngạc nhiên một tí nào.” Nếu thế thì đó cũng  chính là cái “mơ về”, cái “tìm đến” trong miền sáng tạo riêng của thi nhân.

  • Hoàng Vân - Nguyễn Đạt - Vĩnh Nguyên - Ngàn Thương

  • Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang

  • Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương

  • Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất

  • Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác

  • Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy

  • Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh

  • HỒNG NHUChiếc tàu cau                        (Trích)

  • Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật

  • LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.

  • LTS: Đỗ Hoàng, sinh ngày 11-10-1949 tại Lệ Ninh, Quảng Bình, có thơ in từ năm 1970 ở các sách báo Trung ương và địa phương. Các tập thơ đã được xuất bản: Mùa lên xanh (in chung) - NXB Tác phẩm Mới 1978; Những miền đất nhớ (in chung) - NXB Lao động năm 1983; Những cánh rừng (in chung) - NXB Thanh niên năm 1984…