Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Trọng Tạo - Nguyễn Kim Huy - Ý Nhi - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Nguyên Thanh - Nguyễn Huy Việt - Xuân Sách
Ảnh: Thanh Tùng
ĐỖ VĂN KHOÁI
Mùa xuân trên sông
Ngày nắng mới chảy trên dòng
Em ra sông giặt áo
Gởi ngọn gió - đi thật xa...
Báo tin cho muôn cây quê nhà - nở hoa
Gọi mùa xuân đến sớm
Lòng chợt thấy như ban mai
Em hát vui bên sông - chao lòng mình xao xuyến
Và nụ cười soi xuống
Thành má lúm loang trên sông
Nào ai biết em đang chờ mong?
Làm sao quên câu em hò?
Còn thả trên sông
Cho bao chàng mắc lưới
Làm sao quên môi em cười?
Còn ngậm vành trăng sữa - Em ơi!
Và gió mới - mang hương đi...
Muôn vườn nhà chim đến
Và người lính qua sông,
Đã về từ đêm qua
Mang phong sương phơi trước hiên nhà - rợp hoa.
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Thiên an
Thế là ta một mình cùng chốn ấy
thông xanh
thông xanh
thông xanh
lưng cỏ mọc xuyên trái tim đá sỏi
mây bông bay
tháp nhọn
mắt ta nhìn
ôi những chiếc lá kim
rơi chi mãi nỗi buồn
hêineken! hêineken!
tiếng va chạm cô đơn
ta ngỡ uống cạn suối nguồn
mây trắng
ta ngỡ uống cạn suối nguồn
xanh thẳm
giờ thìn qua
giờ ngọ cũng trôi qua
ta tích tắc nỗi nhớ mong gậm nhấm
em thân yêu! phiêu bạt phương nào?
từ biệt nhé, ngọn cỏ rừng yên tĩnh
ta bay theo mây trắng ngổn ngang trời
có một phút một đời một yêu thương vĩnh cửu
ấy là ta dong duổi bên Người
từ biệt nhé, những chiếc kim xinh nhỏ
em hãy thêu áo lá một vùng đồi
ta là gió
thổi đến ngày kiệt sức
tự trời cao
tan vào giọt mưa
rơi...
NGUYỄN KIM HUY
Điều gì muốn nói
Điều gì muốn nói mà lấp lánh suốt đêm
Ngôi sao trên kia cao quá
Điều gì muốn nói mà rì rào suốt đêm
Con sóng ngoài kia xa quá
Em gần đấy mà cách ngăn quá đỗi
Có một điều muốn nói lại thôi
Em hãy cứ buồn em hãy cứ vui
Anh sẽ giữ yên những điều muốn nói
Giữa chúng mình nào có thể khác hơn
Đêm qua bầu trời có khóc không
Mà sáng dậy nước mắt ướt đầm ngọn cỏ
Và ban mai ơi, có điều gì muốn nói
Mà lặng lẽ lau những giọt nước mắt đêm?
Đà Nẵng VII- 1989
Ý NHI
Qua Huế
Một lần nữa
tôi đi không dừng lại
Một lần nữa
Ngự Bình, Thượng Tứ, Tĩnh Tâm
Và đền đài, lăng tẩm
Và vườn xanh lá trúc
Và gương mặt người thiếu nữ
Mãi còn xa lạ
Cái đích nào của những hành trình
Những chuyến bay nào
Những con tàu nào
Đã ràng buộc
Đã dẫn dắt tôi
Đã không một lần cho tôi dừng lại
Đã khiến tôi bao lần trượt nhỡ
Khỏi những điều tốt đẹp
Hà Nội 6-1987
PHẠM NGỌC CẢNH
Không đề
với anh
em là sự túng nghèo trinh bạch nhất
cái áo phin hoa mặc nửa đời người
em đã làm thơ sắp đến tầm thi sĩ
ở chỗ gặp anh nhất quyết lại quay về
để làm cô tiên thùy mị
nuôi anh lạc loài như gió trăm quê
biết với anh có ngày rồi đói rách
em đã bảo thơ chưa là giọt mật
để cầm hơi
nhưng vắng nhau một chiều tất tả
em gọi anh nao nao chân trời
em biết trong anh chỗ hoang vu để miệt
mài bù đắp
phù sa nguồn nào em cũng đón về xuôi
với anh
em có là gì đâu khi vùng vằng giận dỗi
lại gom góp nên nhiều mong đợi
lúc ấy chúng mình như đứa dở hơi
chỉ với riêng anh
lúc ấy em cười
NGUYỄN NGUYÊN THANH
Gọi đò
Tôi như người thiên cổ
Đến gọi chuyến đò ngang
Người có biết tôi sang
Mà đưa chào vội vã
Đất bằng tôi cứ ngã
Sông dài tôi mãi đo
Đời có bao nhiêu bến
Tôi lỡ bấy nhiêu đò
Không được nhận tôi cho
Mà sao người không đợi
Để đêm dài vời vợi
Gió rét rồi mưa tuôn
Sao người như nàng Bân
Không chọn mùa đan áo
Để hết chạp sang xuân
Tôi một mình vẫn lạnh
Bến sông giờ cô quạnh
Nhớ con đò sang ngang
Mai tôi người thiên cổ
Nay gọi đò sang ngang...
NGUYỄN HUY VIỆT
Nghĩa trang thơ
Có một nhà thơ suốt cả đời cặm cụi
Sắp xếp từng câu chữ
Những ý tứ hình thành
Rồi dở dang
Báo tử!
Có một nhà thơ suốt cuộc đời tư lự
Kéo những từ ngữ lang thang
Đẩy những câu thơ góa
Qua cuộc đời mình
Có nhà thơ mỗi buổi sáng bình minh
Đính chính lời báo tử
Các câu chữ đêm trước
Chiều nay có một người chậm bước
Sau những con chữ qua đời
In trên trang giấy
Có ai đấy khóc vì một bài thơ dang dở
Và cái gì đó vỡ trong cuộc đời
Ai biết đâu ở tít tận cuối trời
Chiều nay
Một đám các câu chữ
cúi đầu trong nghĩa trang thơ.
XUÂN SÁCH
Yên tĩnh
Có lẽ nào trời trong xanh đến thế
Gió lặng rồi nên biển cũng lặng theo
Bãi cát vắng tiếng nô đùa bầy trẻ
Hàng dương thôi réo rắt khúc ca chiều.
Khách tắm biển đã trở về khách sạn
Họ đang ăn hay chuyện phiếm hàng ngày
Dăm ngọn khói xanh lam lơ đãng
Ngẩn ngơ bay trên mái lá xóm chài
Thuyền nằm cong lưng trên bến đỗ
Đang ngủ say giấc ngủ của người già
Vết sóng đánh sần sùi trên thớ gỗ
In dấu ngày vất vả ở khơi xa.
Đến những con dã tràng cần mẫn
Cũng thôi không làm việc nữa sao
Cát xe được đang tan dần thành bụi
Đợi sáng mai làm lại từ đầu.
Tôi ngồi lặng im trên mỏm đá
Đặt chân trần trên mặt cát mịn êm
Ngợp trước vẻ trong lành thanh khiết quá
Chỉ còn nghe tiếng đập trái tim mình.
(TCSH40/01-1990)
Vân Long là tạng người thơ không chịu cũ. Nhà thơ luôn ý thức được việc làm mới mình để có thể đồng hành với nền thơ đương đại và nhịp thở nóng hổi của cuộc sống thường nhật.Dù là trữ tình tự sự hay nội cảm ngoại quan, thơ Vân Long luôn để lại những dấu ấn sáng tạo - dấu ấn lao động thơ. Vân Long đã từng có duyên với xứ Huế qua “Đêm sông Hương”, “Vườn Huế”... được tuyển chọn trong Tuyển thơ Sông Hương 20 năm...
khi em là vực sâu im lặng tôi pho tượng đá lắng nghe...
...chim chích bay về đăm đắm mắtnghe phế hưng bông lơn ký ức thành xanhrêu...
Nguyễn Văn Quang - Trần Thu Hà - Nhất Lâm - Lê Ngã Lễ - Mai Văn Hoan - Ngàn Thương - Ngô Thị Hạnh - Nguyễn Thánh Ngã - Xuân Thanh - Phan Văn Chương - Thạch Thảo - Trần Đôn - Nguyễn Nhã Tiên - Đoàn Lam - Tiến Thảo - Đoàn Giao Hưởng
...Cả thành phố lúc nào cũng rậm lờiAnh không thấy tấc vỉa hè nào dành cho mình cả...
...họ mơ thấy Hồ Gươmlà một vò rượu lớnbị bỏ quênbên sông Hồng đến cả ngàn năm...
Mai Văn Phấn - Hoàng Chinh Nhân - Lê Huỳnh Lâm - Ngô Thiên Thu - Bùi Đức Vinh - Nguyễn Hoa - Hoàng Nguyệt Xứ - Lê Hưng Tiến - Phạm Xuân Trường - Ngô Công Tấn - Từ Hoài Tấn - Văn Lợi - Quang Tuyến - Nguyễn Loan - Lê Vĩnh Thái - Vĩnh Nguyên - Hoàng Ngọc Quý
HUỲNH THÚY KIỀUHọ và tên: Huỳnh Thuý Kiều; Cầm tinh con Ngựa - 1978Bút danh: Hoa Đồng Nội. Nơi làm việc: Nhà xuất bản Phương Đông tỉnh Cà MauĐã có tuỳ bút, tản văn, đặc biệt là thơ đăng trên các báo Trung ương và địa phương. http://huynhthuykieu.vnweblogs.com
NGUYỄN THỊ ANH ĐÀOSinh năm: 1979Quê quán: Hà TĩnhTốt nghiệp khoa Ngữ văn Đại học Khoa học HuếHiện là biên tập viên tạp chí Đà Nẵng ngày nayhttp://nguyenthianhdao.vnweblogs.com
Trần Thị Huê, sinh năm 1970 ở Hiền Ninh - Quảng Ninh - Quảng Bình. Năm 1997 xuất hiện lần đầu tiên trên tạp chí Nhật Lệ với chùm thơ 3 bài Chiều, Đợi, Cỏ xanh. 5 năm sau chị xuất bản tập thơ đầu tay Sóng vọng. Nhưng phải đợi đến những năm gần đây gương mặt thơ chị mới hiển lộ với những đường nét vụt hiện, gấp khúc. Cái - tôi - cá - thể đã làm giàu thêm mục đích và ý nghĩa sáng tạo nghệ thuật.
Bạch Diệp - Vi Thuỳ Linh - Phan Huyền Thư - Phùng Hà - Nguyễn Thị Hợi - Hồng Vinh - Đông Hà - Nguyễn Thị Thái - Hoàng Thị Thiều Anh - Đinh Thị Như Thuý - Nguyễn Thị Thuý Ngoan - Thạch Thảo
...Vắt qua bầu trời mờ cánh chim nhỏVắt ngang dòng sông trổ nụ hồngVắt ngực tình em bay hương cỏVắt suốt mùa đợi một ngóng trông...
Nguyễn Trọng Tạo - Tường Phong - Trần Áng Sơn - Nguyễn Thánh Ngã - Ngô Hữu Đoàn - Nguyên Quân - Nguyễn Thành Nhân
HÀ NHẬTLTS: Lớp học sinh niên khóa 1964-1967 ở Trường Cấp 3 Lệ Thủy, Quảng Bình 40 năm trước đã sinh ra hàng chục nhà thơ, trong đó có những người đã thành danh như Lâm Thị Mỹ Dạ, Ngô Minh, Hải Kỳ, Đỗ Hoàng, Lê Đình Ty... Công lao bồi dưỡng, vun đắp nên những nhà thơ đó là hai thầy giáo dạy văn cực giỏi: Lương Duy Cán và Phan Ngọc Thu.
...Lão du - già xát đầy mình tro tử thi vừa nguộiƯớp xác phàm bằng hương liệu sắc - không...
...ai đuổi theo xe tăng, bắn B40 vào xe tăng, rồi bị xe tăng nghiền nát trên con lộ Bốn?ai đạp phải mìn cụt một chân ở chi khu Xuân Lộc, rồi bằng nạng gỗ với một chân...
Nguyễn Thiền Nghi - Trần Hoàng Phố - Tiến Thảo - Xuân Thanh - Võ Văn Luyến - Nguyên Hào - Hoàng Cát - Ngô Hữu Đoàn - Trần Kiêm Đoàn - Mai Thìn - Đặng Như Phồn - Tôn Phong - Kiều Trung Phương - Đinh Thu
Tên thật: NGÔ THỊ KIỀU HẠNHNăm sinh: 24 - 12 - 1983 tại Cam Ranh – Khánh Hòa Hội viên Hội VHNT Khánh HòaĐã có thơ đăng Kiến thức ngày nay, tuần báo Văn Nghệ, và nhiều tạp chí trong nước.
Sinh năm 1965 tại Thái Nguyên – Tốt nghiệp trường Viết văn Nguyễn Du, vừa viết văn làm thơ. Hiện đang là biên tập viên Tạp chí Văn nghệ Quân đội. Tác giả của 4 cuốn tiểu thuyết gây sự chú ý của dư luận văn chương – Nhưng thơ mới là bản ngã sáng tạo chính của Nguyễn Bình Phương với 3 tập thơ đã xuất bản: Lam chướng; Xa thân; Từ chết sang trời biếc...
Là một tác giả thơ quen biết trên tạp chí Sông Hương, gần đây với tập thơ Ngày rất dài (NXB Hội Nhà văn, 2007), Đoàn Mạnh Phương đã và đang được dư luận chú ý bởi những nỗ lực cách tân thơ.