Đỗ Văn Khoái - Nguyễn Trọng Tạo - Nguyễn Kim Huy - Ý Nhi - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Nguyên Thanh - Nguyễn Huy Việt - Xuân Sách
Ảnh: Thanh Tùng
ĐỖ VĂN KHOÁI
Mùa xuân trên sông
Ngày nắng mới chảy trên dòng
Em ra sông giặt áo
Gởi ngọn gió - đi thật xa...
Báo tin cho muôn cây quê nhà - nở hoa
Gọi mùa xuân đến sớm
Lòng chợt thấy như ban mai
Em hát vui bên sông - chao lòng mình xao xuyến
Và nụ cười soi xuống
Thành má lúm loang trên sông
Nào ai biết em đang chờ mong?
Làm sao quên câu em hò?
Còn thả trên sông
Cho bao chàng mắc lưới
Làm sao quên môi em cười?
Còn ngậm vành trăng sữa - Em ơi!
Và gió mới - mang hương đi...
Muôn vườn nhà chim đến
Và người lính qua sông,
Đã về từ đêm qua
Mang phong sương phơi trước hiên nhà - rợp hoa.
NGUYỄN TRỌNG TẠO
Thiên an
Thế là ta một mình cùng chốn ấy
thông xanh
thông xanh
thông xanh
lưng cỏ mọc xuyên trái tim đá sỏi
mây bông bay
tháp nhọn
mắt ta nhìn
ôi những chiếc lá kim
rơi chi mãi nỗi buồn
hêineken! hêineken!
tiếng va chạm cô đơn
ta ngỡ uống cạn suối nguồn
mây trắng
ta ngỡ uống cạn suối nguồn
xanh thẳm
giờ thìn qua
giờ ngọ cũng trôi qua
ta tích tắc nỗi nhớ mong gậm nhấm
em thân yêu! phiêu bạt phương nào?
từ biệt nhé, ngọn cỏ rừng yên tĩnh
ta bay theo mây trắng ngổn ngang trời
có một phút một đời một yêu thương vĩnh cửu
ấy là ta dong duổi bên Người
từ biệt nhé, những chiếc kim xinh nhỏ
em hãy thêu áo lá một vùng đồi
ta là gió
thổi đến ngày kiệt sức
tự trời cao
tan vào giọt mưa
rơi...
NGUYỄN KIM HUY
Điều gì muốn nói
Điều gì muốn nói mà lấp lánh suốt đêm
Ngôi sao trên kia cao quá
Điều gì muốn nói mà rì rào suốt đêm
Con sóng ngoài kia xa quá
Em gần đấy mà cách ngăn quá đỗi
Có một điều muốn nói lại thôi
Em hãy cứ buồn em hãy cứ vui
Anh sẽ giữ yên những điều muốn nói
Giữa chúng mình nào có thể khác hơn
Đêm qua bầu trời có khóc không
Mà sáng dậy nước mắt ướt đầm ngọn cỏ
Và ban mai ơi, có điều gì muốn nói
Mà lặng lẽ lau những giọt nước mắt đêm?
Đà Nẵng VII- 1989
Ý NHI
Qua Huế
Một lần nữa
tôi đi không dừng lại
Một lần nữa
Ngự Bình, Thượng Tứ, Tĩnh Tâm
Và đền đài, lăng tẩm
Và vườn xanh lá trúc
Và gương mặt người thiếu nữ
Mãi còn xa lạ
Cái đích nào của những hành trình
Những chuyến bay nào
Những con tàu nào
Đã ràng buộc
Đã dẫn dắt tôi
Đã không một lần cho tôi dừng lại
Đã khiến tôi bao lần trượt nhỡ
Khỏi những điều tốt đẹp
Hà Nội 6-1987
PHẠM NGỌC CẢNH
Không đề
với anh
em là sự túng nghèo trinh bạch nhất
cái áo phin hoa mặc nửa đời người
em đã làm thơ sắp đến tầm thi sĩ
ở chỗ gặp anh nhất quyết lại quay về
để làm cô tiên thùy mị
nuôi anh lạc loài như gió trăm quê
biết với anh có ngày rồi đói rách
em đã bảo thơ chưa là giọt mật
để cầm hơi
nhưng vắng nhau một chiều tất tả
em gọi anh nao nao chân trời
em biết trong anh chỗ hoang vu để miệt
mài bù đắp
phù sa nguồn nào em cũng đón về xuôi
với anh
em có là gì đâu khi vùng vằng giận dỗi
lại gom góp nên nhiều mong đợi
lúc ấy chúng mình như đứa dở hơi
chỉ với riêng anh
lúc ấy em cười
NGUYỄN NGUYÊN THANH
Gọi đò
Tôi như người thiên cổ
Đến gọi chuyến đò ngang
Người có biết tôi sang
Mà đưa chào vội vã
Đất bằng tôi cứ ngã
Sông dài tôi mãi đo
Đời có bao nhiêu bến
Tôi lỡ bấy nhiêu đò
Không được nhận tôi cho
Mà sao người không đợi
Để đêm dài vời vợi
Gió rét rồi mưa tuôn
Sao người như nàng Bân
Không chọn mùa đan áo
Để hết chạp sang xuân
Tôi một mình vẫn lạnh
Bến sông giờ cô quạnh
Nhớ con đò sang ngang
Mai tôi người thiên cổ
Nay gọi đò sang ngang...
NGUYỄN HUY VIỆT
Nghĩa trang thơ
Có một nhà thơ suốt cả đời cặm cụi
Sắp xếp từng câu chữ
Những ý tứ hình thành
Rồi dở dang
Báo tử!
Có một nhà thơ suốt cuộc đời tư lự
Kéo những từ ngữ lang thang
Đẩy những câu thơ góa
Qua cuộc đời mình
Có nhà thơ mỗi buổi sáng bình minh
Đính chính lời báo tử
Các câu chữ đêm trước
Chiều nay có một người chậm bước
Sau những con chữ qua đời
In trên trang giấy
Có ai đấy khóc vì một bài thơ dang dở
Và cái gì đó vỡ trong cuộc đời
Ai biết đâu ở tít tận cuối trời
Chiều nay
Một đám các câu chữ
cúi đầu trong nghĩa trang thơ.
XUÂN SÁCH
Yên tĩnh
Có lẽ nào trời trong xanh đến thế
Gió lặng rồi nên biển cũng lặng theo
Bãi cát vắng tiếng nô đùa bầy trẻ
Hàng dương thôi réo rắt khúc ca chiều.
Khách tắm biển đã trở về khách sạn
Họ đang ăn hay chuyện phiếm hàng ngày
Dăm ngọn khói xanh lam lơ đãng
Ngẩn ngơ bay trên mái lá xóm chài
Thuyền nằm cong lưng trên bến đỗ
Đang ngủ say giấc ngủ của người già
Vết sóng đánh sần sùi trên thớ gỗ
In dấu ngày vất vả ở khơi xa.
Đến những con dã tràng cần mẫn
Cũng thôi không làm việc nữa sao
Cát xe được đang tan dần thành bụi
Đợi sáng mai làm lại từ đầu.
Tôi ngồi lặng im trên mỏm đá
Đặt chân trần trên mặt cát mịn êm
Ngợp trước vẻ trong lành thanh khiết quá
Chỉ còn nghe tiếng đập trái tim mình.
(TCSH40/01-1990)
Thanh Thảo - Phạm Ngọc Cảnh - Nguyễn Thị Hồng - Tạ Hữu Yên - Bảo Định Giang
Vương Kiều - Lê Đình Ty - Huệ Nguyên - Từ Nguyễn - Từ Dạ Linh - Hoàng Xuân Thảo - Đoàn Mạnh Phương
TRƯƠNG VĂN VĨNH
NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG
Tôn Phong - Nguyễn Thất Hanh - Bùi Tấn Xương - Trần Thị Ngọc Mai - Nguyễn Tuất
NGUYỄN VĂN DINH
NGỌC TUYẾT
Trần Xuân An - Lý Hoài Xuân - Mai Nguyên - Trần Thị Huyền Trang - Trần Bá Đại Dương - Nguyễn Loan - Trần Thị Hiền - Đỗ Văn Khoái - Phùng Tấn Đông - Hồ Huệ - Tôn Lệ Thu Châu - Nguyễn Hữu Quý - Nguyễn Phi Trinh - Việt Trác
Tế Hanh - Hoàng Vũ Thuật - Nguyễn Khắc Mai - Tuyết Nga - Thái Ngọc San - Đặng Thị Kim Liên - Trần Vạn Giả - Huỳnh Duy
HẢI KỲ
Lê Văn Ngăn - Nguyễn Xuân Thâm - Phan Lệ Dung - Bành Thanh Bần - Đào Duy Anh
LÂM THỊ MỸ DẠ
HỒNG NHUChiếc tàu cau (Trích)
Minh Huệ - Xuân Quỳnh - Phương Thúy - Trần Thị Hiền - Trần Hải Sâm - Trần Khắc Tám - Hà Linh Chi - Mai Văn Hoan - Văn Tăng - Thiệp Đáng - Nguyễn Thành Phong - Hà Nhật
LTS: “Đi về sao chửa về đi” có lẽ là câu nhắn nhủ nhiều ý nghĩa nhất của Đào Tiềm vào cuối cuộc nhân sinh. Mười năm trước, ở tuổi bảy mươi, sau hơn 50 năm gắn bó với thơ ca, nhà thơ Tường Linh đã viết bài “Khúc ca quy ẩn” như lời từ giã đời thơ.
LTS: Đỗ Hoàng, sinh ngày 11-10-1949 tại Lệ Ninh, Quảng Bình, có thơ in từ năm 1970 ở các sách báo Trung ương và địa phương. Các tập thơ đã được xuất bản: Mùa lên xanh (in chung) - NXB Tác phẩm Mới 1978; Những miền đất nhớ (in chung) - NXB Lao động năm 1983; Những cánh rừng (in chung) - NXB Thanh niên năm 1984…
Đông Hà - Từ Nguyễn - Đông Triều - Quách Thành - Nguyễn Nhã Tiên - Nguyễn Trọng Văn - Quang Huy - Lê Văn Doãn - Trần Nhuận Minh.
L.T.S: Lý Hoài Xuân: Tên thật là Nguyễn Quốc Duẩn, sinh ngày 26-12-1954 tại Lệ Ninh, Quảng Bình. Tốt nghiệp đại học Luật. In thơ từ năm 1973. Là một chiến sĩ quân đội có mặt trong chiến trường Trị Thiên trong những năm ác liệt nhất. Có nhiều bài thơ và truyện ngắn in trên các báo, tạp chí Văn nghệ, Văn nghệ quân đội , Quân đội nhân dân, Đại đoàn kết, Độc lập, Đất Quảng… và sách của NXB Thuận Hóa , Công an nhân dân.
Thêm một biệt thơ hòa vào xu trào cách tân của Thơ Việt; Phan Quỳnh Dao với bút năng khỏe, cách lập ngôn ngoài khuôn cũ, thơ dòng nào cũng đầy ắp nỗi niềm trong tầng tầng suy tư... Chị vừa xuất bản tập thơ “Khuyết” cuối năm 2010 vừa rồi. Xin trân trọng giới thiệu.Đàn An Nguyên (gt)
Nguyễn Văn Dinh sinh ngày 5-3-1932 tại Quảng Trạch, Bình Trị Thiên. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Có thơ in từ năm 1952. Các tập thơ đã xuất bản: “Hát về ngọn lửa” (in chung), “Cánh buồn quê hương” (in chung), “Hoa trăm miền” (in chung). Giải thưởng về đề tài chống Pháp 1953 của Bộ tư lệnh quân khu 4. Giải thưởng cuộc thi về đề tài lâm nghiệp của Bộ Lâm nghiệp 1969-1971. Giải thưởng văn học Bình Trị Thiên 7 năm 1976-1982.