LTS: Ngày 28/3 vừa rồi, nhà thơ Lữ Quỳnh đã ghé về Gác Trịnh, chụp hình của nhà thơ ngồi bên bức tường gạch cũ trong căn nhà Trịnh Công Sơn đã ở ngày xưa tại Huế, và gửi cho bạn là họa sỹ Đinh Cường. Hình ảnh ấy khiến họa sỹ Đinh Cường rất cảm động và ứng tác ngay một bài thơ. Một bài thơ khác, làm hôm 29/3, họa sỹ Đinh Cường nhìn tranh của Trịnh Công Sơn vẽ ở Đơn Dương năm xưa, và nhớ…
Nhà thơ Lữ Quỳnh
Nhìn Lữ Quỳnh ngồi bên vách tường gạch cũ ở Gác Trịnh
thắp cây hương cho ngày
giỗ Trịnh Công Sơn 1- 4
Mưa mù cuối tháng ba
sáng qua rừng rét mướt
đi đến chỗ ngồi quen
ngồi một mình nhớ bạn
mới đó mười ba năm
bạn về bên kia suối
tôi đứng bên này trông
chỉ thấy hòn đá cuội
tôi vớt hòn đá cuội
về lau khô để bàn
trên là tượng Phật ngồi
hai bên hai cây nến
không gian này rất nhỏ
cửa sổ đủ nhìn ra
sợi mưa bay xiên ngang
ánh nắng chiều tắt vội
mười ba năm sao Sơn
đầu tháng tư giỗ bạn
nhìn bức tường gạch cũ
nhớ bao đêm cơ hàn
bao đêm Nguyễn Trường Tộ [1]
nay có Lữ Quỳnh về
vừa ghé thăm Gác Trịnh
gởi hình qua nhớ thêm…
nơi bức tường gạch ấy
bao chân dung bạn bè
đêm uống rượu say vẽ
Bửu Chỉ, rồi Sơn, tôi
nay hai người đi trước
sáng nay còn mình thôi
mình đi trong mưa bay
mưa nhòa như nước mắt
dừng lại lau kiếng trong
thấy đóa hoa trắng nở
tôi hay tin dị đoan
nghĩ bạn về đâu đó…
Virginia, Mar. 28, 2014
Đinh Cường
-----------------
[1] 11/3 Nguyễn Trường Tộ, nơi Trịnh Công Sơn ở
nay là Gác Trịnh, không gian lưu niệm về TCS ở Huế
Không còn Sơn nâng chén rượu sương mù
những đơn dương xưa
nâng chén rượu sương mù
(TCS)
![]() |
bản vẽ sơn dầu trên giấy của Trịnh Công Sơn, 1977 |
Sáng dậy. sương mù che kín cả cánh rừng
sương mù y như ở Đơn Dương y như Kado
dạo đó hình như suốt ngày trong sương mù.
suốt ngày trong tịch mịch. trong gió hú.
sáng nay dậy sương mù như vây quanh tôi
nhìn chỉ thấy những đốm đèn vàng trong xóm
rừng cây khô thành cánh rừng xám trắng
như màu cây Maurice Utrillo vẽ mùa đông Paris
Paris rét mướt ngồi bên lò sưởi nhà ở Croix Nivert
nghe suốt Billie Holiday hát blues. đầy nước mắt
ở đây đêm nào tôi cũng nghe nhạc Trịnh Công Sơn
như nghe lại những tiếng hát kể bao điều kỷ niệm...
như ở sân Đồi Cù. như bờ biển vắng Qui Nhơn
và căn nhà gỗ thông ở Lạc Lâm - Đơn Dương
chống cửa sổ lên sương mù ùa vô như chờ sẵn
sương mù. sương mù. ôi sáng nay sao nhớ bạn
ở Đơn Dương. đêm Sơn viết thư cho Dao Ánh
tôi vẽ ké thêm mấy cánh hoa quỳ. Sơn nói vẽ thêm
hai cây nến trắng. nên đến giờ cứ nhớ hoài thôi
hai người bạn gặp nhau. không ngủ. ngồi nghe vượn hú
sáng nay sương mù nhiều quá, tự pha ly cà phê uống
cà phê trồng ở Trại Hầm - Đà lạt. người bạn gởi cho
nói là cà phê sạch. hỏi ra bên này kêu là organic
tiếc là không còn Sơn để nâng chén rượu sương mù .
Virginia, March. 29, 2014
Đinh Cường
LÊ HUỲNH LÂM
NGÔ MINH
NGUYỄN KHẮC THẠCH
PHẠM BÁ NHƠN
Nếu như “Nỗi buồn chiến tranh” của Bảo Ninh xoáy sâu và bi kịch tình yêu và bi kịch con người thời hậu chiến với những ám ảnh chiến tranh thì Trần Vàng Sao đã tái hiện sắc nét một tiếng khóc lớn của những người đã hy sinh trong chiến tranh nhưng vẫn mang trọn nỗi bi kịch - bi kịch của liệt sĩ thời hậu chiến.
LÊ VĨNH THÁI
NGUYỄN TRỌNG TẠO
LÊ VĨNH THÁI
NGÔ CÔNG TẤN
ĐỨC SƠN
HẢI BẰNG
NGUYÊN QUÂN
NGÔ MINH
(Trích)
55 năm qua, từ những giảng đường Đại học Huế, biết bao thế hệ cầm bút đã đem tâm tình của mình viết thành lịch sử. Trong khuôn khổ kỷ niệm 55 năm thành lập Đại học Huế, TCSH xin giới thiệu chùm thơ của một số tác giả quen thuộc. Sự chọn lựa này không mang tính đại diện cho những thế hệ ở Đại học Huế, nhưng đây là những tên tuổi đã ít nhiều góp phần quan trọng cho sự phong phú đa dạng của một xứ sở được tôn vinh là của thi ca.
"đòi hỏi một chủ nghĩa anh hùng lâu dài nhất, kiên trì nhất, khó khăn nhất của công tác quần chúng và hằng ngày"
LÊNIN
BẠCH DIỆP
LTS: Nhà thơ Ngô Kha sinh năm 1935 tại Huế, dạy văn ở trường Quốc Học Huế khoảng từ 1960-1973. Bạn đọc ở các đô thị miền Nam trước đây đã từng biết Ngô Kha qua hai tập thơ buồn của anh: Hoa cô độc (1962) và Ngụ ngôn của người đãng trí (1969).
QUỐC MINH
LÊ VĨNH THÁI