Sau cuộc thi sáng tác Một nửa làm đầy thế giới do Nhà xuất bản Văn hóa Văn nghệ TP.HCM tổ chức năm 2019, với sự tài trợ chính của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, tập truyện ngắn của các cây bút trẻ "Qua những miền yêu" vừa được xuất bản.
Sách do Nhà xuất bản Văn hóa – Văn nghệ TP.HCM phát hành
Lấy chủ đề chính là tình yêu, nhóm tác giả trẻ đã cùng nhau xây dựng một tập truyện ngắn khắc họa những miền yêu đong đầy luyến nhớ và lắm điều thương cảm, thể hiện sự muôn hình vạn trạng của tình yêu.
15 câu chuyện, là 15 sắc thái của tình yêu, đến từ nhiều vùng miền, nhưng tựu trung tất cả đều mang đến cho người đọc những cung bậc yêu thương, có thăng có trầm, có vui có buồn, có xót xa có đắng đót, nhưng cũng có lúc hạnh phúc căng tràn. Tình yêu chính là điều tuyệt vời nhất đối với cuộc đời mỗi người trong chúng ta, cho dù chúng ta có trải qua thăng trầm cùng bao biến chuyển của thời cuộc, dù đang hiện hữu giữa thời đại của sự năng động, thì hơn bao giờ hết, như lẽ thường tình và giản đơn, tình yêu luôn nảy nở đâm chồi trong chính trái tim của chúng ta.
Đọc Qua những miền yêu, chúng ta sẽ thấy rằng tình yêu là ký ức ngọt ngào xen lẫn nỗi nhớ da diết giữa Thụy với người thầy dạy võ thuật (tác phẩm Giới hạn vô hình), hay sự vị tha mà Hạ Lam dành cho chàng họa sĩ đa tình tên Huy (Mùa hạ còn có em), hay lời hẹn ước đằng sau chuyện tình yêu thời học trò nơi miền quê của hai nhân vật Thanh – Lượm (Bình bát trôi sông),…
Tình yêu đầu đời tuổi học trò có lẽ, luôn đẹp và hồn nhiên hơn bao giờ hết, điển hình như nhân vật Khoa trong tác phẩm Tuổi yêu không nghĩ nhiều, với biết bao trò tinh nghịch, với những buổi đứng chờ nhau cùng đi học, chở nhau mỗi buổi tan trường. Và rồi, cũng có lúc phải chia tay, nỗi buồn lẫn sự nuối tiếc.
Tập truyện Qua những miền yêu, có lẽ, sẽ giúp chúng ta nhận ra chính mình, chính tình yêu của mình trải dài qua miền ký ức, hiện tại lẫn tương lai.
Giới hạn vô hình Hình như… chưa bao giờ là của nhau nên cũng không thể gọi là đánh mất.
Em đã chọn lựa chọn khác biệt, nhưng cuối cùng lại không thể yêu thương sự khác biệt đó. Càng lúc càng cảm thấy xa lạ.
Mùa hạ còn có em Thì ra tôi không phải là người duy nhất có chìa khóa căn phòng này. Càng không phải là người duy nhất biết anh thích hoa baby trắng. Cũng giống như việc một căn phòng cả đời không chỉ có một ổ khóa, nên việc thay ổ khóa là rất đỗi bình thường Đó là bức sơn dầu khổ lớn tôi vẽ một cô gái chạy ngang một cơn mưa rào đầu hạ. Cô ấy chính là mối tình đầu của tôi. Màn mưa lùa vào mái tóc cô gái bay ngược về phía sau, mong manh từng sợi. Tôi đã chấm phá một vài cánh phượng rơi hòa vào màn hình bay lất phất. Trong những hạt mưa có giọt nước mắt của cô gái lẫn vào trong ấy. Tôi rời Sài Gòn như chạy trốn những kỷ niệm giữa tôi và Hạ Lam. Từng con đường góc phố chúng tôi đã đi qua có mùa kèn hồng dịu ngọt, có những đại lộ thênh thang chiều lộng gió, có Ngõ bình yên trong hẻm vắng. Hạ Lam quay đi chạy vù ra khỏi quán. Tôi đã kịp chạy theo sau một thoáng sững người như bất động. Cơn mưa đầu hạ bỗng đâu ùa qua, tấp từng hạt mưa vào cánh tay tôi nghe rát rát. Không biết có phải vì nước mưa có vị mặn hay không mà tôi cảm thấy môi mình mặn đắng… Mưa vẫn thôi không nặng hạt. Từng bước chân của tôi vẫn không dừng lại. Tôi đang chạy về phía Hạ Lam. Bởi quá cô đơn Từ ngày bị Hoàng bắt gặp tôi với Thùy cuộn người trong chăn, chúng tôi đã không gặp nhau nữa. Nhưng trong căn phòng của tôi chưa bao giờ mất đi mùi da thịt của Thùy. Mỗi sáng thức giấc, tôi không muốn mở cửa sổ phòng ngủ, chỉ vì sợ mùi da thịt của cô ấy phai đi. Trong lúc say hay cả tỉnh, Thùy từng nói với tôi: “Em và anh có tội tình gì? Em hết yêu anh Hoàng, nếu không yêu anh thì em cũng yêu một người nào đó. Tại sao chúng ta phải khổ như vậy. Anh có yêu em không?”. Tôi đã không trả lời được.
Bởi, chính tôi là người đi khám căn bệnh trầm cảm, nhắc Hoàng uống thuốc mỗi ngày và vui mừng như thế nào khi Hoàng dần bình phục, hòa nhập với cuộc sống môi trường làm việc. Hoàng chỉ có hai thứ bên cạnh để vực dậy tinh thần: tình yêu với Thùy, và chú cún cưng Mina. Nhưng, so với Thùy thì tình yêu từ Mina mang lại sự an toàn tuyệt đối cho cậu ấy hơn.
Hoàng vẫn cứ tin vào thằng bạn tốt duy nhất của nó ở Thành phố này là tôi, nếu như không có cái lần nó xô cửa vào để báo một tin vui trong công việc. Đó là ngày Chủ nhật rảnh rỗi nên tôi với Thùy tự thưởng cho mình một giấc ngủ nướng đến gần trưa. Có lẽ Hoàng đau nhất là vẻ mặt câng lên, thay vì thái độ có lỗi của Thùy. |
Theo Đăng Khoa - GD&TĐ
Giải thưởng văn học Sông Mekong lần thứ 11 sẽ diễn ra tại thủ đô Phnompenh, Campuchia vào cuối năm 2020. Hai tác giả Việt Nam đoạt Giải thưởng năm nay là tác giả Trần Nhuận Minh với tác phẩm sách thơ Qua sóng Trường Giang và tác giả Trần Ngọc Phú với tác phẩm Từ Biên giới Tây Nam đến đất Chùa Tháp.
Trong dịp kỷ niệm 100 năm Ngày sinh nhà thơ Tố Hữu (4-10-1920 - 4-10-2020), NXB Hội Nhà văn cho ra mắt bạn đọc tập sách dày dặn, công phu và nghĩa tình Tố Hữu - Một đường thơ, một đường đời.
Nhà thơ Vũ Quần Phương cho rằng, người cuối cùng của phong trào Thơ mới vừa từ giã bạn đọc ở tuổi 100 – thi sĩ Nguyễn Xuân Sanh - là người “không để thơ… ngủ quên trên thành công của dòng lãng mạn trước đó”.
Đoàn Ngọc Thu nói rằng chị thích thơ của mình ngày xưa hơn. Những xúc cảm ấy vẫn như còn váng vất trong những vần thơ trong tập “Sau bão” (NXB Hội Nhà văn, 2020).
Ra đời cách đây 25 năm, bộ truyện “Kính Vạn Hoa” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh có ý nghĩa đặc biệt, khơi luồng gió mới cho văn học thiếu nhi Việt Nam thời kỳ đổi mới, mang đến món ăn tinh thần lý thú bổ ích. Tuy nhiên, quá trình thực hiện bộ sách cũng thử thách những người chọn lựa bước trên con đường dài sáng tạo không ngừng nghỉ.
Nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh sinh năm 1920 tại Ðà Lạt, nguyên quán Quảng Bình, lúc nhỏ theo học ở Trường Quốc học Quy Nhơn (cũ), sau đó chuyển ra Hà Nội.
Sáng 22/11/2020, Nhà thơ Trần Đăng Khoa đã thông báo chia sẻ tin buồn cho các nhà thơ và những người yêu thơ đó là nhà thơ tiền bối nổi tiếng Nguyễn Xuân Sanh vừa qua đời.
NXB Văn học giới thiệu “Nghề vương bụi phấn”, tác phẩm thứ ba của tác giả Nguyễn Huy Du, gồm những câu chuyện về tình thầy trò với văn phong mộc mạc, giản dị nhưng lôi cuốn, nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11.
Nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh sinh ngày 16 tháng 11 năm 1920, quê gốc thuộc huyện Quảng Ninh, tỉnh Quảng Bình. Ông cũng là một trong những hội viên tiền phong tham gia xây dựng Hội Nhà văn Việt Nam. Năm nay ông tròn 100 tuổi. Hội Nhà văn Việt Nam vừa tổ chức chúc thọ nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh tại trụ sở số 9, Nguyễn Đình Chiểu hôm 9/11/2020 với sự tham gia của lãnh đạo Hội, các nhà văn nhà thơ và đại diện gia đình của ông.
“Nẻo vào văn xuôi đương đại Việt Nam” là tập tiểu luận - phê bình của TS Bùi Như Hải, do NXB Văn học ấn hành tháng 9-2020.
Sáng 5-11, Viện Văn học Việt Nam đã tổ chức toạ đàm nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh PGS – nhà nghiên cứu văn học Vũ Đức Phúc. Đây là một dịp để các thế hệ Viện Văn học ngồi lại cùng ôn cố và “soi chiếu cho tương lai” – như lời PGS,TS Nguyễn Đăng Điệp, Viện trưởng Viện Văn học nhận định.
Bằng sự lao động miệt mài và nghiêm túc, nhà văn Lê Văn Nghĩa thường gửi đến độc giả những đầu sách độc đáo, nhiều cuốn trong số đó có giá trị như một “bảo tàng ký ức” của không chỉ riêng tác giả.
Thạch Lam (1910 - 1942) là đại biểu xuất sắc của văn xuôi lãng mạn Việt Nam thời kì 1930 - 1945. Văn Thạch Lam đọng nhiều suy nghiệm, nó là cái kết tinh của một tâm hồn nhạy cảm và từng trải về sự đời (Nguyễn Tuân).
Sáng ngày 20/10/2020, Hội Nhà văn Việt Nam đã tổ chức kỉ niệm 100 năm ngày sinh nhà thơ Tố Hữu (4/10/1920 – 4/10/2020).
Đã có nhiều nhà văn viết về Hà Nội - Thủ đô yêu dấu - như Thạch Lam, Vũ Bằng, Tô Hoài, Nguyễn Khải… Nhưng tập truyện ký “Hà Nội và tôi” (NXB Hội Nhà văn) gần 300 trang với hơn 20 tác phẩm của nhà văn Vũ Ngọc Tiến, một người Hà Nội gốc, đã cho ta biết thêm một phần chân dung về những con người của đất Tràng An thanh lịch.
Tháng 10, nhân kỷ niệm 66 năm ngày Giải phóng Thủ đô, Nhã Nam giới thiệu tới bạn đọc một tác phẩm mới của nhà văn Nguyễn Trương Quý, cây viết vốn quen thuộc với những tản văn về các góc nhỏ của Hà Nội: “”Hà Nội bảo thế là thường”.
Rất lâu rồi, không có luận văn, luận án nào về thơ Tố Hữu. Cũng lâu lắm rồi, sau Hà Minh Đức, Trần Đình Sử… rất ít người viết về thơ ông. Tôi cũng chưa bao giờ viết về thơ Tố Hữu khi ông còn sống. Nhưng với chúng tôi, thơ Tố Hữu là nguồn suối tươi mát, mạch ngầm sống động trong đời sống tinh thần. "Chúng tôi" ở đây là thế hệ những người ở lứa tuổi 70. Trong quãng thời gian 70 năm của một đời người thì ít nhất có 30 năm (1954 - 1975) chúng tôi đã được sống với thơ Tố Hữu.
Bằng kiến thức của một chuyên gia đầu ngành và sự trân trọng quá khứ một đi không trở lại, ông đã chỉ ra giá trị của cuốn sách và ý nghĩa của việc làm sống lại những kí ức Hà Nội rất đặc biệt thông qua cuốn sách này...
Có một bộ phim tôi không thực nhớ nội dung, một bộ phim của Woody Allen mang tên "Đóa hồng tím ở Cairo", câu chuyện mang máng mà tôi còn nhớ, đó là một người phụ nữ thất bại trong tất cả mọi khía cạnh cuộc đời, rồi cô vào một rạp chiếu bóng, xem một bộ phim, và trong giây phút ấy, cô quên béng mất cuộc đời mình, cô òa khóc, không phải vì mình, mà vì những nhân vật trong phim.
Năm 1941, với việc xuất bản Dế mèn phiêu lưu ký ở tuổi 20 (bản in đầu tiên có nhan đề Con dế mèn), Tô Hoài có được hai vinh dự lớn trong nghề cầm bút: Trở thành người mở đầu thể loại truyện đồng thoại; Tác phẩm mở đầu lại là đỉnh cao của thể loại, đồng thời là một trong những áng văn học thiếu nhi nổi tiếng thế giới nhất của Việt Nam.